Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 258: Âm mưu của nhà họ Quản
Cập nhật lúc: 2025-11-05 00:53:22
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Lục Nhã Tri rời , Kỷ Thanh Thanh và Tô Kiều liền bắt đầu gây sự.
“Hoàng Khoa Phượng, các hổ ? Ai thiết với các ? Lúc rõ là cả đời qua ?
Bây giờ là ý gì, đồ mặt dày, dám mạo danh chúng để tiếp cận dì Lục. Các sợ vạch trần bộ mặt thật của các mặt dì Lục ?”
Lục Nhã Tri , Hoàng Khoa Phượng và Đặng Tân Đệ cũng thèm diễn nữa, liếc xéo Kỷ Thanh Thanh và Tô Kiều đầy khinh bỉ.
“Ối chà chà, đây còn bước cửa mà vẻ chủ nhà . Không còn tưởng bà chủ nhà họ Lục . Còn 'cả đời qua ', bà tưởng chúng qua với bà lắm ?”
“Cái loại lời bạc bẽo đó, khuyên bà nên bớt , để , cẩn thận họ c.h.ử.i cho là đồ trời đánh.
là ' sữa là '. Dù nhà họ Quản chúng cũng nuôi bà đến mười mấy tuổi, bà cũng đang chảy dòng m.á.u nhà họ Quản.
Cái mạng của bà là nhà họ Quản cho bà, chỉ nhà họ Quản cần bà, chứ bà tư cách gì câu 'cả đời qua '?”
“Bà giỏi thì cũng như Na Tra thái tử , lóc thịt trả cha, lóc xương trả cho nhà họ Quản chúng !”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hoàng Khoa Phượng dứt lời, Đặng Tân Đệ liền bồi thêm.
“ thế, đồ vô giáo dục. Bao nhiêu năm vẫn tiến bộ chút nào. Chậc chậc, cái bộ dạng mà đòi cửa nhà họ Lục ?”
“Các ... các ...”, Tô Kiều tức đến run .
Kỷ Thanh Thanh cố nén giận: “Hoàng Khoa Phượng, các bám riết như , chẳng là ké vận của Kiều Kiều nhà ...”
Kỷ Thanh Thanh còn xong, Đặng Tân Đệ nhảy dựng lên: “Câm cái miệng của bà , bà góa phụ !”
“Bà mang dòng m.á.u nhà họ Quản chúng , chúng còn tính sổ với bà ! Bà còn dám đổi họ cho nó ? Bà sợ bố chồng nửa đêm hiện về đầu giường tìm bà ?
Lúc ông còn sống, ông coi hai con bà như báu vật, cưng như trứng mỏng. Kết quả thì , ông mất đầy một năm, Quản Kiều biến thành Tô Kiều.”
“Hừ, lúc nhà họ Quản chúng là nể mặt Quản Kiều, mới để bà mang công việc ở nhà máy đồ hộp . Bà thì , đồ lòng lang sói. Lúc thì tỏ vẻ yêu thương ông già nhà , yêu đến c.h.ế.t sống , còn tưởng ông mất là bà tuẫn táng theo luôn cơ.
Kết quả, đầu một cái là tìm ngay cho Quản Kiều một ông bố dượng, đến họ cũng đổi luôn. Cái tài diễn xuất của bà, bà sợ bố chồng sống ?”
“Còn bảo chúng ké vận của Kiều Kiều. Chúng là chị ruột, quan hệ huyết thống, ké vận của nó thì ?
Đến cái ông bố dượng cùng m.á.u mủ còn ké , mà ruột thịt như chúng động ? Bà câu đó sợ tổn phước .”
Đặng Tân Đệ bắt ấn tay, c.h.ử.i xối xả, Kỷ Thanh Thanh kịp phản ứng.
Hoàng Khoa Phượng đợi Đặng Tân Đệ mắng xong, mới thong thả .
“Dì , gì thì , chúng đều là chị ruột của Kiều Kiều, chúng cũng mong Kiều Kiều . Thay vì ở đây gây sự với chúng , dì nên nghĩ cách để chốt hạ chuyện của Kiều Kiều với Lục sớm .”
“Giờ còn , mà dì ở đây đề phòng , . Tốn tâm tư đề phòng chúng , dồn tâm tư Lục kìa. Theo như chúng tìm hiểu dạo , bên cạnh Lục chỉ mỗi Kiều Kiều .”
“Mục tiêu của chúng đều là mong Kiều Kiều gả nhà họ Lục. Dì nên coi chúng là kẻ thù. Dù , nếu chúng thật sự gì đó, thì cũng dễ lắm...”
Kỷ Thanh Thanh và Tô Kiều những lời đầy ẩn ý của Hoàng Khoa Phượng, sắc mặt cả hai đều tái nhợt.
Sau khi hai họ rời , Tô Kiều sụp vai xuống, mắt đỏ hoe.
“Mẹ, hu hu hu, quá đáng quá, quá đáng quá. Người nhà họ Quản như mèo ngửi thấy mùi tanh, dễ gì đuổi . Sau ... họ còn gây chuyện gì nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-258-am-muu-cua-nha-ho-quan.html.]
Kỷ Thanh Thanh mặt sa sầm, đưa tay vỗ vai Tô Kiều: “Không , đây. Bọn họ bây"giờ đều trông chờ con gả cho Kim An để hưởng sái, dám bậy .”
“Chờ con thật sự gả , bọn họ ké , chẳng chỉ cần một câu của con ?
Hừ, thật tưởng chúng là bùn Bồ Tát chắc. Lúc đuổi cùng g.i.ế.c tận chúng , bây giờ đạp lên chúng để trèo cao.”
...
Ở một diễn biến khác, Hoàng Khoa Phượng và Đặng Tân Đệ vênh váo đắc ý trở về nhà.
Người của hai nhà Quản Phúc Sinh và Quản Phúc Vân lập tức tụ họp "đại hội".
Hoàng Khoa Phượng báo cáo sơ qua tình hình, Quản Phúc Sinh mắt lộ vẻ tham lam.
“Sớm Quản Kiều tương lai như , lúc nên giữ nó ở nhà. Dù cũng chỉ tốn thêm bát cơm. Giờ thì , cái ông bố dượng cũng quản sự cho ông chủ lớn, còn em ruột thịt chúng thì chẳng vớt vát chút lợi lộc nào.”
Quản Phúc Vân đưa tay châm một điếu thuốc, hỏi Hoàng Khoa Phượng: “Chị dâu, thái độ của Kỷ Thanh Thanh thế nào?”
Hoàng Khoa Phượng hừ lạnh: “Bà thì thái độ gì, vẫn cái bộ dạng đáng thương tội nghiệp bắt nạt . Cũng chỉ loại đàn ông mù mắt mới tin cái bộ dạng đó. Tô Kiều thì học theo y hệt, hèn gì lọt mắt Lục .”
Quản Phúc Vân gật gù: “Họ dám đắc tội chúng . Điểm yếu của Kỷ Thanh Thanh vẫn còn trong tay chúng .”
“Nếu bà ngoan ngoãn phối hợp, thì bình yên vô sự. Nếu , bà sẽ chịu hậu quả. Hừ, cái tuổi của bà bây giờ chịu nổi giày vò .”
Đặng Tân Đệ hiểu chồng và chị dâu đang ẩn ý gì, cô chỉ quan tâm vớt vát lợi lộc gì.
“Phúc Vân, em với chị dâu hỏi thăm . Cái ông Tô Kiến Quân giờ quản sự cho ông chủ lớn . Việc nhẹ lương cao thì thôi , tiền lương còn cao ngất, sướng hơn ở nhà máy đồ hộp bao nhiêu . Quản lý cả đám , oai phong lắm, đám công nhân ai cũng sợ ông !”
“Quản Kiều là nhà họ Quản chúng , chuyện thế thể để nhà họ Tô chiếm hết .
Nhanh lên, chúng cũng tìm cơ hội xin ông chủ một chân quản sự mà .
Tô Kiến Quân chỉ là bố dượng của Quản Kiều, còn chúng là chị ruột, quan hệ huyết thống. Chức vụ của chúng cao hơn Tô Kiến Quân mới đúng!”
Quản Phúc Vân liếc Đặng Tân Đệ đầy khinh bỉ: “Đồ đàn bà thiển cận. Đi công cho thì kiếm bao nhiêu tiền?”
Vợ chồng Hoàng Khoa Phượng và Đặng Tân Đệ đồng loạt về phía Quản Phúc Vân.
“Chú hai, chú kế gì ?”
Quản Phúc Vân hừ lạnh: “Ông chủ lớn đang xây dựng khu Long Tường Phủ, giàu lắm. Đi cho ông , một tháng bao nhiêu? Cực cực khổ khổ cả năm cũng chỉ vài trăm đến hơn nghìn bạc. mấy nhà ở Long Tường Phủ bán bao nhiêu tiền một căn ?”
Mọi , đồng loạt lắc đầu.
Quản Phúc Vân vẻ mặt đắc ý: “Mấy nghìn đồng một căn đấy. Nếu chúng bán một căn, là ngay mấy nghìn bạc!”
Quản Phúc Sinh vẻ mặt kích động: “... nhưng chúng nhà mà bán.”
Quản Phúc Vân nham hiểm: “Nhà đó chẳng là của nhà yêu con Kiều xây ? xem , nhà sáu, bảy tầng. Chúng với họ là thông gia, bảo họ lén xây thêm một tầng cho chúng bán, ?”
“Nếu nữa, chúng thể ngầm tìm mấy mua nhà, với họ, chỉ cần chịu chi tiền, chúng sẽ bảo ông chủ lớn cho thêm nhiều thép nhà của họ.”
Đặng Tân Đệ mà m.á.u nóng sôi sục: “Anh ơi, vẫn là thông minh. Người bỏ mấy nghìn mua nhà, thì tiếc gì vài trăm đồng để cho nhà thêm thép, xây chắc chắn hơn. Họ chắc chắn chịu !”
Quản Phúc Vân ngửa đầu: “Cách thì nhiều. cho mấy , chúng còn thể...”