Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 251: Hàng "độc" bán hết

Cập nhật lúc: 2025-11-05 00:53:15
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Loại đồng hồ điện tử bao nhiêu tiền?”, một phụ nữ ăn mặc sành điệu thấy bên náo nhiệt, ghé xem, liếc mắt một cái liền ưng loại đồng hồ báo thức tiếng gà gáy.

 

Tô An lịch sự trả lời: “Chị ơi, cái 36 đồng một chiếc! Ở Bách hóa Tổng hợp kiểu dáng tương tự cũng 45 đồng đấy ạ!”

 

Người phụ nữ chút ngạc nhiên: “ xem một chút ?”

 

Tô An đưa qua: “Chị xem ạ!”

 

Xem qua loa, bấm vài nút, đối phương liền chuẩn móc tiền: “Lấy hai chiếc.”

 

Tô An cái túi da nhỏ chị đeo và đôi giày da chân, đoán gia cảnh chắc hẳn tệ, vội nắm bắt cơ hội: “Chị mua cho con ?”

 

Người phụ nữ sành điệu gật đầu: “ , mua cho con của bạn một chiếc, với cháu trai một chiếc!”

 

Tô An chỉ mấy cái máy chơi game cầm tay: “Chị ơi, em còn máy chơi game, dỗ trẻ con là nhất. Chị xem ?”

 

Người phụ nữ đầu : “Trẻ con thích cái ?”

 

Tô An khẩu khí của chị , đoán là chị mua tặng con lãnh đạo, vội vàng hóa thành nhân viên bán hàng xuất sắc: “Có đứa trẻ nào mà thích máy chơi game chị?

 

Trẻ con trời sinh tò mò và ham khám phá. Đứa bé nào mà một cái máy chơi game, tuyệt đối sẽ là 'vua' của đám trẻ trong xóm, đảm bảo một đám trẻ con xúm đòi bạn. Nếu chị là trẻ con, chị nghĩ xem, chị thích ?”

 

Người phụ nữ sành điệu mắt sáng lên. Chị là do trai nuôi ăn học, còn kịp báo đáp thì trai qua đời. Chị dâu cũng tái giá, để đứa cháu trai sống với ông bà nội ở nông thôn, mãi đến cuối năm ngoái chị mới đón về nuôi.

 

Đứa bé từ quê lên, dù chị cho ăn mặc tươm tất kém ai, nhưng vẫn thường bạn bè xa lánh, ai chơi cùng. Công việc của chị cũng bận, thời gian chơi với cháu, thấy cháu trai ngày càng ít , rụt rè, chị càng thêm lo lắng.

 

Lần mua đồng hồ cho con bạn, cũng là nhờ bạn bảo con rủ cháu chơi cùng, cho nó ngoài giao du bạn bè.

 

Nghe Tô An , chị vội hỏi: “Có những loại nào? Loại nào hợp với con trai mười mấy tuổi?”

 

Tô An thấy cá c.ắ.n câu, vội vàng giới thiệu, còn lắp pin cho chị chơi thử.

 

Người phụ nữ sành điệu xem xét một hồi, càng thấy thú vị. Chị cũng là một trong những hộ kinh doanh cá thể đầu tiên, thiếu chút tiền mua đồ chơi.

 

“Ba loại đều lấy một cái, đồng hồ điện tử cũng lấy hai cái. Tổng cộng bao nhiêu tiền?”

 

Tô An thầm vui sướng. Gặp đúng khách sộp , cô thích.

 

“Hai cái đồng hồ điện tử là 72, máy chơi game ném vòng nước 5 đồng, máy xếp gạch 15, máy xe tăng trốn b.o.m thì đắt hơn, 37 đồng! Tổng cộng là 129.

 

Em tặng chị thêm sáu đôi pin, mấy cái máy đều dùng chung pin .”

 

Tô An lấy túi nilon gói hàng, báo giá.

 

“Chị ơi, em thật, máy chơi game là hàng mới nhất ở phía Nam, đặc biệt là cái mẫu xe tăng , thiếu gia con nhà giàu chơi loại . Chị đừng thấy đắt, cả thành phố A chỉ em thôi, Bách hóa Tổng hợp chắc . Đứa bé nào mà cầm cái , tuyệt đối là hàng độc nhất!”

 

Người phụ nữ sành điệu Tô An quảng cáo, nghĩ đến đứa cháu đáng thương của , liền móc tiền nhanh gọn. Nếu thể giải quyết vấn đề của cháu thì nhất, mà nếu , cũng thể cho cháu giải khuây.

 

Chị xách đồ , một ông lão xem náo nhiệt nãy giờ cũng chen : “Trẻ con thích thật ? Con gái thích ? Ta mua cho cháu ngoại gái một cái.”

 

Tô An vẻ mặt chân thành: “Không thích bao trả ạ!”

 

“Thế, cho một cái, cái loại mười lăm đồng !”

 

cũng một cái, tặng cho con sếp.”

 

“Cho cái rẻ nhất, loại năm đồng . mua cho cô giáo chủ nhiệm của con trai . Cô giáo kèm cặp cho thằng con dốt của nhiều , biếu quà thì cô nhận, mua cho cháu gái nhỏ nhà cô!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-251-hang-doc-ban-het.html.]

 

Ngay lúc Tô An đang luống cuống tay chân, Lão La đại gia và Thái đại gia thành công chen .

 

So với buổi sáng, buổi chiều buôn bán mới thực sự gọi là phát tài. Bận rộn đến khi trời tối, hàng hóa Tô An kéo buổi chiều bán gần hết.

 

“Lão La đại gia, Thái đại gia, tối nay ạ?”

 

Hai ông chú đồng thanh: “Đi!”

 

Nói xong, chẳng cần Tô An mở lời, cả hai tự giác xếp hàng hóa còn lên xe, nhanh nhẹn trèo lên thùng xe ba gác.

 

Đợi cả hai xong, Tô An : “Ngồi chắc nhé, bám , nào ~”

 

“Ối ~”

 

“Chậm thôi, chậm thôi, đừng để bay ngoài ~”

 

“Ui da, lạnh quá, cài cúc áo , cháu chậm thôi, buông tay đây.”

 

Hai ông già, một cô nhóc chiếc xe ba gác, vui vẻ đến tiệm cơm Vận May Tới. Vừa đến cửa, Thái đại gia bắt đầu "lấy le":

 

“Ai, cái gì, Tiểu Lưu đúng ? Mở cửa , cho bọn đ.á.n.h xe , xe còn hàng đấy!”

 

“Trình Khang, Trình Khang, đang xào nấu gì đấy? Nhanh mấy món ngon lên đây, Tiểu Tô đến ủng hộ kinh doanh của đây .”

 

Tô Bình Tô An đến, vội đeo tạp dề thò đầu . Thấy em gái, toe toét, lộ hàm răng trắng bóng: “An An, hì hì.”

 

“Anh? Đang bận ?”

 

Tô Bình gật đầu: “Bận, đang thái rau, hì hì.”, xong gọi bà Lục đang xổm rửa bát đất: “Bà Lục, An An, em gái , hì hì!”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Bà Lục ngẩng đầu phối hợp: “Ô, em gái , xinh quá!”

 

“Chứ nữa!”, Tô Bình đặt con d.a.o phay trong tay xuống, xách bình nước ấm về phía bàn của Lão La.

 

“Lão La đại gia, Thái đại gia, uống .”

 

“Hai bác cứ chơi, cháu xem sư phụ món gì .”

 

Lão La nhân cơ hội móc một xấp tiền đưa cho Tô An: “Tiền máy cassette lúc sáng đấy!”

 

Thái đại gia thấy mới sực nhớ , cũng móc từ trong túi một cái khăn tay: “Còn của nữa, ai da, nếu Lão La đưa, cũng quên mất. Cháu bé thật thà quá, nhắc một câu nào. Lỡ bọn quên, cháu cũng hỏi .”

 

Lão La hất cằm về phía Tô An: “Đếm !”

 

Tô An cũng khách khí, lập tức đếm tiền: “Bảy chín chín, sai!”

 

“Cảm ơn hai bác!”

 

“Cảm ơn gì chứ, hai cái máy cháu bán ở quảng trường đều hơn tám trăm đấy thôi”, Lão La nhấp một ngụm .

 

“Phải là cảm ơn cháu mới đúng. Hàng của cháu là hàng hot, là lấy đồ của cháu ban phát ân huệ đấy.”

 

Tô An : “Hai bác cháu khách sáo gì. Nếu hai bác, mấy món hàng lớn chắc nhanh thế. Cháu cũng dám nhập nhiều, trong lòng thấp thỏm lắm, sợ bán .”

 

Thái đại gia mặt quỷ, ghé nhỏ: “Thằng Trình Khang cũng chiếm hời của cháu đấy. với nó , bảo là cháu bán cho 820 mà còn tranh , cháu nể tình nó dạy trai cháu nấu ăn nên mới cố ý để cho nó, còn bán rẻ!”

 

 

Loading...