Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 249: Buôn may bán đắt

Cập nhật lúc: 2025-11-05 00:53:13
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lão La đại gia, Thái đại gia ~”

 

Tô An hai ông chú "sành điệu", giấu nổi nụ .

 

Mái tóc lơ thơ của Thái đại gia chải ngược , vuốt gôm xịt tóc bóng lộn, nếp gọn gàng. Ông còn khoác chiếc áo gió dài màu đen y hệt Hứa Văn Cường trong phim "Bến Thượng Hải".

 

Lão La thì tóc ngắn, vuốt gôm, nhưng ông cài một cái kính râm to bản lên đầu. Áo khoác ngoài phanh , để lộ chiếc áo len dệt kim cổ V màu mè bên trong, và cả chiếc áo sơ mi bên trong nữa.

 

Hai ông lão như hai con công đang xòe đuôi, tay nắm , giơ ngón cái lên, vung vẩy cánh tay, lắc lư trái theo điệu nhạc.

 

“Mau lên, mau lên, chờ cháu mãi!”

 

“Hôm qua bác bảo Tô Bình nhắn , cháu nhận chứ? Đồ mang theo ?”

 

Tô An dừng xe ba gác : “Cháu nhận , mang theo , mang đủ cả đây ạ!”

 

Đám ông bà chờ đợi bên cạnh lập tức xúm : “Cô gái, cái loại máy cassette lớn như của Lão La, cháu còn ?”

 

“Giá đấy? Ta cũng một cái!”

 

“Cô gái nhỏ, Lão La bảo cháu vớ nilon và cổ áo giả, mẫu mã mới nhất từ phía Nam, bọn xem!”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

“Cô nương ~, máy cassette lớn bọn mua nổi, cháu loại radio nhỏ hơn , loại đài với phát băng , giá cả thế nào?”

 

“Cháu ơi, mua băng cassette, cái bài mà, mưa tháng ba lất phất ~ tí tách tí tách ~”

 

“Ta cũng , cái bài Lòng bôn ba ~ Sóng trào dâng ~ (bài Bến Thượng Hải) ~”

 

Nghe những câu hỏi dồn dập, Tô An nhanh chóng trả lời, luống cuống dỡ hàng xe xuống.

 

“Có ạ, ạ, giá cả lát nữa các bác xem kiểu nào. Vớ nilon hai đồng một đôi, tha hồ chọn, đều là kiểu mới nhất, chất lượng nhất, đảm bảo sáu bảy năm hỏng!”

 

“Radio nhỏ cũng , luôn ạ, đài, bắt nhiều kênh! Cháu lấy cho bác xem!”

 

Lão La và Thái đại gia vội chen , giúp Tô An dỡ hàng: “An An, cái máy cassette lớn bọn nhận lời hai cái , cháu để riêng đấy!”

 

Nói , Lão La hạ giọng: “Giá cả để cháu thiệt . Ta báo giá 799, bán cho lãnh đạo của thằng cả nhà . Con ông cuối tháng cưới, nhà gái yêu cầu máy cassette nổi (stereo) hai hộc băng. Nhà họ lên Bách hóa Tổng hợp hỏi, loại thường 1700, mà còn hàng. Hôm qua vác cái máy đến chỗ thằng cả nhà lượn một vòng, khéo gặp, ông dặn bằng giá giữ cho ông một cái!”

 

“Cái còn là của thằng con rể mở tiệm cơm của Thái đại gia ! Cháu giữ cho nó. Hôm qua bọn đến chỗ nó ăn cơm, nó ưng lắm, định sắm một cái để ở cửa tiệm!”

 

Tô An dỡ thùng gật đầu: “Được ạ, hai cái cháu để riêng !”

 

Hàng từ phía Nam về, giá bán ít nhất cũng gấp đôi. Giá 799 Tô An cũng thấy đắt, cửa hàng của Đào bán lẻ cũng 300 một cái, kể chuyến xa, nguy hiểm .

 

Tiền xe cộ, thời gian, ăn uống, ngủ nghỉ, vận chuyển, cái nào mà chi phí?

 

Thế nên hai cái còn , Tô An hét giá 860 một cái.

 

Máy cassette nổi hai hộc băng cỡ lớn vốn hiếm, còn đèn nháy, đến Bách hóa Tổng hợp cũng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-249-buon-may-ban-dat.html.]

Đám ông bà dạo chơi, đ.á.n.h cờ, tập Thái Cực ở công viên , phần lớn đều là trong biên chế nhà nước về hưu, con cái ít vẫn đang việc ở các đơn vị lớn, thể đều là những gia đình chút tiền dư dả.

 

Trong khí náo nhiệt, tâm lý tiêu dùng cứ gọi là tăng vọt.

 

“Vớ nilon thật, co giãn , chắc chắn hơn cả hàng ở Bách hóa!”

 

“Cháu ơi, bọn đều là bạn của Lão La, bớt chút ?”

 

Tô An xởi lởi: “Được ạ, các ông các bà nhà con cháu đông, thế nhé, ai mua một lúc mười đôi, cháu tặng một đôi!”

 

“Ai nhà dùng hết mười đôi, thể rủ mua chung, cháu vẫn tặng một đôi. Tính giá chỉ còn một đồng tám một đôi.”

 

“Đủ ưu đãi ạ?”

 

Lão La bộ kinh ngạc: “Một đồng tám? Tiểu Tô, cháu đừng vì nể mặt mà bán lỗ đấy. Đôi đang đây là con gái mới mua ở Bách hóa, hai đồng rưỡi đấy. Chất lượng còn bằng của cháu, mẫu mã cũng bằng!”

 

Một bà lão với Lão La vội ngắt lời: “Lão La, con bé nó đồng ý , ông còn gì nữa!”

 

đúng, nhà đông , một lấy mười đôi, cháu tặng một đôi nhé.”

 

lấy đủ mười đôi, ai mua chung , lấy bốn đôi.”

 

“Thế mua chung với bà, lấy sáu đôi, đôi tặng thì ai lấy cũng trả tiền cho .”

 

Lão La và Thái đại gia chẳng cần Tô An mở lời, liền xúm phụ bán.

 

Tô An lấy một xấp túi nilon mang từ phía Nam về, nhanh tay thu tiền, gói hàng.

 

“Cháu ơi, cổ áo giả ? Ta mua cổ áo giả.”

 

“Vâng , ngay, chúng từng món một.”, Tô An chuyển bao vớ nilon sang cho Lão La, bắt đầu mở một cái thùng khác.

 

Cổ áo giả, còn gọi là "cổ áo tiết kiệm", là phát minh của Thượng Hải mấy năm . Vừa thị trường thịnh hành cả nước, bất kể nam nữ già trẻ, ai cũng vài cái.

 

Cổ áo giả mặc chỉ , mà còn thể đổi kiểu mỗi ngày, quan trọng nhất là lâu bẩn, thể tháo giặt bất cứ lúc nào.

 

Tô An mở thùng, lấy từng bịch, lấy giải thích: “Các bác chờ một chút, cháu giải thích qua .”

 

Nói Tô An cầm một cái cổ áo giả dệt kim cao cổ màu xanh lam, ướm lên cổ : “Mẫu là cổ cao, bằng len, chất lượng thì lát nữa các bác tự tay sờ sẽ .”

 

“Thấy ạ, ấm chống rét, tiết kiệm cả khăn quàng. May cũng đủ dài, che cả hai bên vai, so với áo len thì chỉ thiếu nửa . Đeo là khí chất khác hẳn, trông tinh thần hơn. Loại nam nữ đều dùng , co giãn , từ trẻ con mười mấy tuổi đến già đều dùng . Tổng cộng ba màu, giá mười đồng!”

 

“Giá bớt ạ, cháu chỉ kiếm chút tiền xe cộ, hàng cũng nhiều. Chỗ khác cháu bán ít nhất cũng 12 đồng.”

 

Cởi chiếc cổ áo len , cô chuyển hàng sang cho Lão La và Thái đại gia, ai hứng thú thì qua đó xem.

 

Tô An cầm một chiếc cổ áo sơ mi ướm lên: “Cái rẻ hơn, năm đồng thôi. Chất vải cao cấp. Nhà ai con cháu ở cơ quan, mua cho các em loại , mặc bên trong áo vest, hoặc áo len, áo dệt kim, 'lãnh đạo', khí chất ngời ngời!”

 

“Còn loại cổ bèo lá sen , dành cho các chị em phụ nữ. Các bác xem, cháu lồng thế , cổ áo lộ ngoài, trông dịu dàng, ngoan hiền, đáng yêu hơn ? Mẫu mới , thành phố A , cháu mang về cũng nhiều. Quan trọng nhất, mẫu còn lộn trái mặc , dùng hai mặt, còn thể khăn quàng cổ. Mua một mà hai đấy ạ. Cái tám đồng một cái!”

 

 

Loading...