Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 243: Đừng làm căng, cho "đóng băng" luôn

Cập nhật lúc: 2025-11-05 00:53:08
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thằng quỷ nhỏ, con cái gì ? Còn Đông Xưởng, Tây Xưởng gì nữa? Dù sai, cũng là bậc trưởng bối, con .....”

 

Tả Tổ Nghênh Hầu Lệ , nhướng mày: “Con thì ? Con thấy lão già đó chướng mắt. Đời trăm năm, ông còn con chướng mắt. Con thế còn nhẹ đấy. Mẹ mà cũng như , thì sớm tìm cái am ni cô mà xuất gia .”

 

“Cái nhà họ Vương là hố lửa, nhảy ? Hơn nữa chị hai ưu tú như , nghĩ dễ dàng từ bỏ ? Mẹ mà còn khách sáo với họ, tưởng đang cao, dùng dằng nỡ bỏ đứa con trai ưu tú nhà họ đấy.”

 

“Đã thành, thì lật mặt luôn, chẳng lẽ còn bạn với cái ông già thích thọc gậy bánh xe đó ?”

 

Hầu Lệ Tả Tổ Nghênh cho á khẩu, n.g.ự.c tức ách : “Mẹ... chỉ thấy cần thiết khó coi như . Cái trấn lớn gì , ngẩng đầu thấy cúi đầu thấy, căng quá, gặp mặt thì ngượng lắm.”

 

Tả Tổ Nghênh dúi đứa cháu đang bế lòng chị cả: “Chị Tĩnh Đan, chị bế con.”

 

Hầu Lệ tét một cái gáy Tả Tổ Nghênh: “Gọi là chị cả.”

 

Tả Tổ Nghênh nghiêng đầu: “Vâng, Đại Mỹ Lệ!”

 

“Mày!”

 

“Đừng 'mày' nữa, nhanh lên.”

 

“Làm gì?”, Hầu Lệ con trai kéo , vội hỏi.

 

Tả Tổ Nghênh kéo Hầu Lệ về phía một ngôi nhà ở đầu ngõ: “Vừa nãy lúc đến con trong phòng nhiều tiếng phụ nữ rôm rả, là các bà thím. Nhìn là đây chính là 'đài phát thanh' của xóm, chuyên loan truyền tin tức tình báo khắp nơi.”

 

“Không sợ căng, gặp mặt hổ ? Để cô giáo Hầu hổ, chúng đừng căng, mà cho nhà lão Vương 'đóng băng' luôn, đóng băng ngàn năm tan , cho cả nhà họ dám ló mặt đường luôn.”

 

Căn nhà lụp xụp sân nhỏ đóng cửa, tấm rèm cửa dày bên trong cũng cản tiếng các bà thím ríu rít bàn tán.

 

“Lúc nãy thấy họ cửa, cô gái trông đoan trang lắm, giáo viên. Mẹ cô gái cũng là giáo viên, trí thức!”

 

“Hèn gì, mụ Uông Thúy Phân đắc ý cả buổi, cứ khoe khoang là Chí Cương nhà mụ tiền đồ.”

 

Tả Tổ Nghênh...

 

Tới sớm bằng tới đúng lúc, hóng chuyện mà hóng đúng chuyện nhà .

 

Tả Tổ Nghênh nhanh chóng bước .

 

Hầu Lệ và Tả Tĩnh Hoan vội vàng đưa tay kéo : “Con ?”

 

Tả Tổ Nghênh mặc kệ vẻ mặt kinh hãi của và chị, hắng giọng gọi to: “Thím ơi, ai ở nhà ?”, hét xong một câu, liền nhanh tay vén rèm cửa lên.

 

Rèm cửa vén lên, để lộ một vòng phụ nữ đang vây quanh bàn.

 

Các bà thím đều ngơ ngác ngẩng đầu ba con Hầu Lệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-243-dung-lam-cang-cho-dong-bang-luon.html.]

 

Tả Tĩnh Hoan và Hầu Lệ hổ tìm cái lỗ mà chui xuống. Vô lễ, thật sự quá vô lễ, mất mặt trí thức!

 

Tả Tĩnh Đan (chị cả) tính tình hiền lành nhút nhát, bế con ở cửa sân, dám bước .

 

Cái thằng trời đ.á.n.h , ngày thường đắn thì thôi, giờ còn mất mặt đến tận bên ngoài.

 

Tả Tổ Nghênh nhe răng, nở một nụ ngượng ngùng: “Con chào các chị, các thím ạ ~”

 

Một bà thím mặc áo khoác hoa tò mò lên tiếng: “Ủa, đây là mấy nhà họ Vương ?”

 

Nói bà thím áo hoa sang với bên cạnh: “Chính là họ đấy, thấy họ mà!”

 

“Sao thế, chuyện thành ?”, bà thím áo hoa vẻ mặt hóng hớt.

 

Tả Tổ Nghênh lập tức xụ mặt xuống: “Ai, chính vì chuyện , nên con mới tìm các thím các chị hỏi thăm chút việc đây ạ!”

 

Bà thím áo hoa vội : “Mấy mới ? Họ giữ ăn cơm ?”

 

Tả Tổ Nghênh vẻ mặt ủ rũ: “Đừng cơm, còn kịp uống, ghế cũng kịp . Mẹ con và chị con đều là trí thức, chị con là giáo viên dạy ở trường tiểu học, con là giáo viên cấp hai. Vừa nhà họ Vương mà thiếu chút nữa dọa cho sợ c.h.ế.t khiếp.”

 

“Trong phòng cả nhà họ , ông bà Vương thì thôi , hai em Vương Chí Cương, thậm chí cả cô con gái lớn nhà họ cũng . Họ chỉ chỉ tay sai khiến chị dâu đang bụng mang chửa bưng rót nước, chuẩn đồ ăn, còn quát mắng nữa. Cô con gái nhà họ bực bội gì , cố tình kiếm chuyện, chúng con cửa, cô ở đó bắt nạt, đ.á.n.h đập con nít. Chị dâu lên can, còn đẩy cho một cái....”

 

“Trời ơi ~”, mấy bà thím đang uống đều trợn tròn mắt, thậm chí hai còn bật dậy.

 

“Ối giời ơi, bà bầu mà đẩy ngã thì nguy to, xảy chuyện mất.”

 

Tả Tổ Nghênh lúc mới chậm rãi tiếp: “ thế ạ, con và chị con sốc, vội vàng chạy lên đỡ. May mà con chạy nhanh, đỡ kịp, thì nguy hiểm quá....”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Mấy bà thím ở đó thở phào nhẹ nhõm: “Cái con Vương Lệ Anh đó cũng quá đáng thật. Từ nhỏ vợ chồng Uông Thúy Phân chiều hư, lớn nhỏ thì thôi, còn nặng nhẹ. Đó là chị dâu nó, còn đang mang thai!”

 

“Cô Giai Lệ cũng thật hiền, việc nhanh nhẹn, từ lúc nó về dâu, mụ Uông Thúy Phân bao nhiêu năm nay bếp ?”

 

Chờ các bà thím bàn tán xong một lúc, Tả Tổ Nghênh mới tiếp: “Các thím cũng thấy như đúng ạ? Nhà con cũng thấy . Chúng con cửa, kịp câu nào, cô em chồng tát đứa bé tên Gia Vượng một cái, đầu còn đẩy chị dâu đang mang thai. Thế mà xong, còn tìm gậy đòi đ.á.n.h đứa bé. Đứa bé sợ quá, đến co giật. Chị dâu vững, khuyên cô em chồng , tức quá, mới tát một cái!”

 

Tả Tổ Nghênh dứt lời, liền hai bà thím hô lên: “Đánh lắm, đáng lẽ đánh. Lớn từng tuổi đầu mà cứ như trời sập, nó là thứ hai. Ngày thường thấy hàng xóm láng giềng chúng cũng thế, mặt cứ vênh lên trời, một chút lễ phép, cứ như ai cũng thiếu nợ nó !”

 

Hầu Lệ và Tả Tĩnh Hoan bên cạnh, thấy tự nhiên, liên tục hiệu bằng mắt, kéo áo Tả Tổ Nghênh bắt nhanh.

 

Tả Tổ Nghênh giả vờ như thấy, gạt tay Tả Tĩnh Hoan , tiếp: “ đó là điều quan trọng nhất. Quan trọng là, lúc cô em chồng đ.á.n.h con, đẩy chị dâu mang thai, thì cả nhà họ đều xem cợt. Đến khi chị dâu tức quá, dạy dỗ cô em chồng, thì cả nhà họ Vương như nổ tung.”

 

“Ông bà Vương tức giận, quên cả sự mặt của chúng con, cả nhà hùa bức c.h.ế.t chị dâu , chịu bỏ qua. Chị dâu ép đến mức, con là đàn ông mà còn , quá đáng thương, quá bi thảm. Không là con gái nhà ai, mà bắt nạt như . Mẹ con thấy gia phong nhà họ Vương , chị hai con vốn tính hiền lành, nếu mà gả , chẳng sẽ bắt nạt đến c.h.ế.t !”

 

“Thế là con vui. Không ngờ nhà họ Vương thấy con vui, liền cản chúng con cho , đòi chúng con 'tiền quét rác'. Chúng con cũng hiểu quy củ , nên mới sang đây hỏi thăm các thím ở Vương Gia Loan, là ăn cơm, uống , ghế, chỉ dẫm đất nhà họ, thì theo quy củ của các thím, chúng con bồi thường bao nhiêu 'tiền quét rác' ạ?”

 

 

Loading...