Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 242: Lâm Giai Lệ vùng lên phản công

Cập nhật lúc: 2025-11-05 00:53:07
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Giai Lệ vẫn còn đang suy nghĩ về những lời Tả Tổ Nghênh mắng : “Chị kiểu gì mà chui cái chỗ ? Cả đời đè đầu cưỡi cổ thì cũng đành, nhưng đừng để mất mạng... Chị còn ai ở nhà đẻ ?... Mẹ mà hèn nhát thì con cũng khổ theo...”

 

“Chị hai quý giá lắm... đây hầu hạ cả nhà đồ vô dụng ? Bị đẩy lúc mang bầu, đẻ con cho nhà bà đánh?”

 

, chính nhịn nhục quá mức, nên mới khinh thường, đến nỗi con đẻ cũng bắt nạt.

 

Cha cô nuôi cô lớn từng hưởng phúc ngày nào, mà cô vác bụng bầu, sinh con đẻ cái cho nhà họ Vương, hầu hạ cả nhà già trẻ, dựa cái gì mà còn chịu uất ức như ?

 

Hai ông bà già thì thôi , Vương Lệ Anh tư cách gì mà lên mặt với cô? Chẳng vì thấy cô ngày thường hiền lành, dễ chuyện ?

 

Trước đây cô luôn gia đình hòa thuận, chịu thiệt một chút cũng . nếu cô nín nhịn như mà vẫn yên , còn liên lụy cả con trai bắt nạt, thì cô sẽ lật bài!

 

Vương Lệ Anh vẫn đang giương nanh múa vuốt, chỉ trích Lâm Giai Lệ hiếu thuận, cố tình phá hỏng hôn sự của hai .

 

Lâm Giai Lệ chống một tay lên hông, m.á.u nóng bốc lên đầu: “Cô ngậm cái miệng thối của cô , phun lời khó ngửi. Hèn gì từng tuổi mà ai thèm ngó ngàng, cho tiếp quản công việc của cô mà cũng tránh xa. Cô mà đổi , thì cứ chờ ba cô nuôi cô cả đời !!!”

 

“Đồ vô duyên, còn đổ tại ? Nếu cô rảnh rỗi trêu chọc con nít, thì chuyện hôm nay ?

 

nấu cơm xong rửa bát xong ? tìm chuyện với cô ? Cô tưởng ai cũng rảnh rỗi như cả nhà cô chắc?

 

là cái đồ lười chảy thây, cũng chỉ ba cô mù mắt mới coi cô là báu vật!!!”

 

“Mày, mày, hu hu hu ~”, Vương Lệ Anh cả đời ba cưng, trai nhường, ai mắng như bao giờ, chị dâu mắng té tát, liền bật hu hu.

 

Vương Văn vốn đang đầy một bụng tức, lúc tìm chỗ xả, liền quát Lâm Giai Lệ: “Câm miệng! Mày phá nát cái nhà thì mày cam tâm đúng ?

 

Lệ Anh sai, mày chính là đồ lòng đàn bà, trong lòng sớm oán hận, cố tình chọn hôm nay để quậy. Tốt lắm, giờ thì mày phá hỏng hôn sự của Chí Cương , mày lòng chứ?”

 

Lâm Giai Lệ cứng cổ cãi : “Ba, ba với lớn tuổi, con thể hiểu, con cũng nguyện ý nhường nhịn. cũng chừng mực, đừng ỷ lớn tuổi mà suốt ngày gây chuyện.

 

Hai dám chắc cả đời khỏe mạnh đến c.h.ế.t ? Cũng tự chừa cho một con đường lui chứ? Giờ hai tự tìm đường c.h.ế.t, tự phá hỏng đường lui, thì cũng đừng trách con coi hai gì!”

 

Nghe , chỉ Vương Văn, mà ngay cả Uông Thúy Phân cũng tức đến run : “Tao con trai con gái, tao cần mày chắc? Mặt mày to nhỉ? Chí Cường, mày cứ vợ mày bắt nạt chúng tao thế ?”

 

Lâm Giai Lệ hừ lạnh: “Bà cần , thì bà bảo con gái bà ở nhà cả đời đừng lấy chồng, ở nhà hầu hạ bà . Nói thì giữ lấy lời, từ nay về cái nhà , ai trông mong nữa. Lát nữa sang nhà bà Cao bắt con ch.ó về nuôi!”

 

“Mày tố chất, mày gia giáo! Kể cả em mày nó sai, mày thể lựa lời mà ?

 

Mày thể chút lòng bao dung ? Cứ chèn ép cả nhà thì mày mới cam tâm?”, Uông Thúy Phân ôm ngực, căm phẫn Lâm Giai Lệ.

 

Lâm Giai Lệ tức đến đau cả bụng: “, đúng, tố chất, gia giáo, chính là lòng hẹp hòi. Cái nhà của mấy cũng chỉ xứng với loại con dâu tố chất, gia giáo, lòng hẹp hòi như thôi.

 

Nhà họ Tả tố chất, giáo dưỡng đấy, nhưng mắt mù, lòng sáng tỏ, cửa đường mà chạy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-242-lam-giai-le-vung-len-phan-cong.html.]

 

Nếu nhà mấy tố chất, giáo dưỡng, thì mà cưới công chúa, cưới tiên nữ về mà thờ.

 

Nhà bê bối , còn mặt mũi chê sạch sẽ. là mơ mộng hão huyền. Cái nhà như mấy , xứng con dâu!!!”

 

Vương Chí Cường cha và vợ , mỗi một câu, đầu óc như nổ tung. Hắn sợ cha tay với vợ, sợ vợ cha tức đến ngã quỵ.

 

Hắn chỉ thể giữa ngừng khuyên can: “Thôi đừng cãi nữa, đừng cãi nữa. Thôi mà, đều là một nhà. Ba , đừng giận, bình tĩnh, Giai Lệ đang mang thai. Giai Lệ, em cũng đừng nữa, ba lớn tuổi , em cũng đừng tức giận hại .”

 

Thấy hai bên càng lúc càng căng, vợ thì m.a.n.g t.h.a.i động , cha thì lớn tuổi cũng dám chạm , Vương Chí Cường chỉ thể giơ nắm đ.ấ.m lên tự đ.ấ.m đầu "bình bịch" hai cái.

 

“A a a a a a, đừng cãi nữa, đừng cãi nữa, đầu nổ tung mất!!!!!”

 

Vương Văn và Uông Thúy Phân sốc, đứa con trai đang phát điên, lời mắng c.h.ử.i đang ở cổ họng cũng nuốt xuống.

 

Lâm Giai Lệ tiếng hét giật nảy , thèm suy nghĩ, vung tay tát một cái.

 

“Bốp ~”, Vương Chí Cường vợ tát, mặt lệch sang một bên.

 

cho điên ! Còn dám hét to nữa !”

 

vài câu mà nổ tung, đây vác cái bụng bầu, hầu hạ già, chăm con nhỏ, cả ngày nghỉ ngơi, ngày nào thoải mái ? Anh cho Gia Vượng ăn bữa cơm mà ba còn xót, thế còn , ai xót ? còn nổ tung, mà đòi nổ tung !!”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

“Anh mà tức nổ đom đóm , thì mau bảo ba chia nhà ! Tức , thì tự ngoài mà ở! Đồ bất tài vô dụng, để vợ con theo chịu khổ, còn tính là đàn ông ? Là trưởng nam nhà họ Vương đấy, mà để vợ trâu ngựa hành hạ bắt nạt, còn nổ tung ? Ngay cả ba thích kiếm chuyện và đứa em gái vô giáo d.ụ.c mà cũng quản , còn mặt mũi mà nổ tung ?”

 

Lâm Giai Lệ vung tay đập một cái nữa lên đầu Vương Chí Cường, đ.á.n.h lùi hai bước: “Cái đầu của cũng đừng nổ tung nữa, c.h.ế.t luôn cho , dù cũng chả tác dụng gì!!!!”

 

Thấy Lâm Giai Lệ càng càng hăng, vợ chồng Vương Văn bắt đầu thấy sợ.

 

Ngay cả Vương Chí Cương đang cứng cổ cũng dám tiến lên, Vương Lệ Anh thì càng co rúm lưng Vương Văn như chim cút.

 

Uông Thúy Phân vẻ mặt đau xót tiến lên đỡ đứa con trai đang lảo đảo, lóc với Lâm Giai Lệ: “Lâm Giai Lệ, mày đừng quá đáng, đó là chồng mày đấy, mày bức c.h.ế.t nó ? Nó gì với mày?”

 

“Hu hu hu, nhà chúng đời tạo nghiệt gì, mà cưới loại con dâu ghê gớm như mày. Mày còn sống ở cái nhà nữa ?”

 

Lâm Giai Lệ giật phắt cái tạp dề, ném thẳng mặt Vương Chí Cường: “Các còn hỏi đời tạo nghiệt gì? Các đời đang tạo nghiệt đấy, đời các còn chắc!”

 

“Cái nhà , bà đây ở nữa!! Làm trâu ngựa cho nhà mấy , đủ . Không con trai con gái cần ? Tốt, hai ông bà cứ theo con gái của hồi môn , để cô con gái quý báu của ông bà hầu hạ, bà cũng đừng mong dựa !”

 

“Gia Vượng, với .”

 

“Vương Chí Cường, cho , nếu chia nhà, thì cũng đừng trách tìm cho Gia Vượng một cha khác!!”

 

 

Loading...