Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 236: Lục Kim An bị bám riết
Cập nhật lúc: 2025-11-05 00:52:56
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn Ngải Tiểu Lan bất chấp tất cả mà phát điên, Tả Tổ Nghênh hưng phấn tột độ.
Quả nhiên, khi rời khỏi sân trượt băng, liền thấy Lục Kim An Ngải Tiểu Lan chặn ở một con hẻm phía .
Nhìn ngũ quan帅 khí (điển trai) của đối phương, trong mắt Ngải Tiểu Lan tràn đầy si mê. Không hổ là đàn ông mà Ngải Tiểu Thanh coi trọng, quả nhiên ưu tú. Con mụ độc ác Ngải Tiểu Thanh tuy ác, nhưng mắt cũng tệ.
“Ngải Tiểu Lan, cô điên ?”, Lục Kim An "cục thịt" mặt ép cho lùi liên tục.
Ngải Tiểu Lan từ từ áp sát, thở phả như cuồng phong: “Chẳng lẽ , em đang quyến rũ ?”
Đối mặt với vẻ mặt kinh hãi của Lục Kim An, Ngải Tiểu Lan đưa tay véo má : “Xem kìa, vui đến ngớ ngẩn ?”
Lục Kim An mặt mày suy sụp, hoảng sợ lùi một bước: “Ngải Tiểu Lan, đừng lấy cái tay bẩn của cô chạm , kinh tởm! Tránh xa !”
Ngải Tiểu Lan khuôn mặt đỏ bừng của đối phương, cưng chiều: “ là một đàn ông khẩu thị tâm phi ( một đằng nghĩ một nẻo), còn chơi trò lạt mềm buộc chặt với em !”
“Lục... Kim... An... Anh thu hút sự chú ý của em , cần mấy trò thừa thãi nữa .”
Nói xong, Ngải Tiểu Lan còn dùng mặt cọ cọ khuôn mặt trai đang trắng bệch của Lục Kim An, lẩm bẩm: “Tiểu yêu tinh một đằng nghĩ một nẻo. Anh xem hưng phấn đến đỏ cả mặt kìa. Không cần chối nữa, em cũng thích em. Có e ngại con Ngải Tiểu Thanh ?”
Lục Kim An cứng đờ, mặt mày suy sụp. Đây là loại bệnh tâm thần gì ?
Cậu định mở miệng, Ngải Tiểu Lan đưa tay chặn môi .
Ả ghé tai thì thầm: “Suỵt ~ Anh cần . Em hiểu, em hiểu hết!”
Lục Kim An đột ngột đẩy Ngải Tiểu Lan , mặt đầy hoảng sợ, xoay bỏ chạy: “ hiểu bà ngoại cô ! Đồ điên! Bệnh tâm thần! Đồ điên c.h.ế.t tiệt ~”
Ngải Tiểu Lan từ đất bò dậy, bóng lưng Lục Kim An đầy thâm tình, đưa tay đè lên vai chỗ đẩy, cúi đầu, ôm trán, khúc khích: “Ngại ngùng . Hì hì, đúng là một vật nhỏ ngây thơ.”
Lúc , Ngải Tiểu Lan nảy s.i.n.h d.ụ.c vọng chiếm hữu mãnh liệt đối với Lục Kim An.
Ả theo bóng Lục Kim An rời với vẻ mặt cưng chiều, lắc đầu bất đắc dĩ: “Thật là hết cách với mà ~”
Bên ngoài con hẻm.
Ngải Tiểu Thanh thấy Lục Kim An từ trong hẻm lao , vội vàng chạy lên đón, mặt đầy lo lắng: “Anh Kim An, Ngải Tiểu Lan tìm gì thế? Nó khó chứ?”
Biểu cảm mặt Lục Kim An như ăn phân, da đầu tê dại, nặn một nụ : “Tiểu Thanh, việc, đây.”
Trong cơn mưa phùn lất phất, bước chân Lục Kim An lảo đảo vội vã.
Trong con hẻm, Tả Tổ Nghênh bắt ấn hoa lan, vểnh mông, vẻ " đây nhất", chặn đường Ngải Tiểu Lan.
Hắn trông cũng tệ, nhưng thể để ấn tượng cho Ngải Tiểu Lan . Có điều, một việc bắt buộc !
Lúc , cần thêm một mồi lửa. Có tranh giành mới là thứ . Càng nhiều tranh giành, càng kích thích tính cạnh tranh và ham chiếm hữu của .
“Ngải Tiểu Lan, đồ đàn bà hổ ~”
“Chị ~ cũng dám ~ khinh nhờn Kim An của ~”
“ cho chị , đàn ông ưu tú như Kim An là thứ chị thể động . Chị tránh xa cho !”
Ngải Tiểu Lan cau mày tên ẻo lả phong tao, quyến rũ mặt: “Cút xa tao . Đàn ông con trai gì mà như thái giám, ghê tởm c.h.ế.t !”
Tả Tổ Nghênh lấy tay hoa lan che ngực, bộ như đả kích nặng nề: “ như cũng còn dễ hơn chị. Anh Kim An thà tìm còn hơn tìm chị!”
“Với , chị hiểu Kim An ? Chị thích gì ? Chị ở ? Chị điện thoại nhà ? Chị tình hình nhà ? cho chị , tất cả những thứ đó, đều !”
Tả Tổ Nghênh , điệu bộ như con gái, giậm chân, vẫy vẫy tay hoa lan mặt Ngải Tiểu Lan.
Ngải Tiểu Lan chán ghét lùi một bước. Thật sự là cay mắt quá, quá cay mắt! Tên đầu thai nhầm giới tính ? Trông cái thể thống gì? Cứ như tú bà ở thanh lâu đang ôm khách.
Tả Tổ NghTênh như nhận vẻ chán ghét của Ngải Tiểu Lan, tiếp tục khoe khoang, đem sở thích, tình hình gia đình, địa chỉ nhà, điện thoại nhà của Lục Kim An, tuôn một tràng sạch sẽ. Nói xong, mới chống nạnh, ưỡn mông, xoay bỏ , còn cố ý vặn vẹo như xà tinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-236-luc-kim-an-bi-bam-riet.html.]
“Eo ơi ~”
Ngải Tiểu Lan cái dáng lả lướt phía , như thể thấy một đống phân chó.
“Một thằng đàn ông mà còn õng ẹo hơn cả con Ngải Tiểu Thanh. Tao ghét nhất. Vẫn là Kim An của tao nhất.”
Ngày hôm , Lục Kim An bắt đầu nhận thư tình, mà còn là loại một ngày ba lá, kèm theo nội dung mười tám cộng.
Trong thư là những tưởng tượng của Ngải Tiểu Lan về việc bám đuôi, rình rập, thậm chí là lăng nhục, dạy dỗ, cầm tù, trói buộc ...
Nếu một trong hai nhân vật chính trong thư là , Lục Kim An còn tưởng thật sự mấy chuyện đó.
Lá thư chỉ nhận , mà còn một lá Lục Nhã Tri bóc . Nhìn những từ ngữ táo bạo, nồng nhiệt bên trong, Lục Nhã Tri xem mà cũng đỏ mặt.
Bà kéo con trai hỏi rõ đây là chuyện gì? Vậy còn Tô Kiều thì ?
“Kim An, con... cái ... Con bé Kiều Kiều vì con mà suýt nữa mất cả mạng. Không con cũng thích nó ? Sao... ...”
Lục Kim An đến mất tự nhiên: “Mẹ, mấy cái là giả, là giả hết!”
“Không chuyện đó ! Con bệnh tâm thần đó nó phát điên đấy. Mẹ đừng để ý!”, Lục Kim An , giật lấy lá thư, xé nát ngay mặt Lục Nhã Tri, ném sọt rác. Sau đó, ánh mắt chằm chằm của , hoảng sợ bỏ chạy.
Hôm nay là ngày Tô Kiều xuất viện, hứa là hôm nay sẽ đến bệnh viện đón cô.
Trước một sạp mì xào, Lục Kim An đang chờ ông chủ mì, Ngải Tiểu Lan đột nhiên từ bên cạnh xông , chắn mặt .
“Mì xào gì ? Có bằng em ? Nhìn em ~”
Lục Kim An hồn, hồn suýt nữa bay lên trời, cả vội vàng lùi một bước lớn.
Ngải Tiểu Lan tóm lấy cánh tay : “Ui, đồ kiêu ngạo bé bỏng của em, cẩn thận chứ ~”
“Cô buông ! Đừng ép động thủ!”, Lục Kim An nghiến răng nghiến lợi.
Ngải Tiểu Lan dí sát mặt : “Tới ~ Đánh là tình, mắng là yêu. Tình thú của tuổi trẻ em hiểu mà.”
Lục Kim An ép đến còn cách nào, tức giận quát: “Cô bệnh tâm thần ?”
Theo tiếng hét lớn , những xung quanh đều đầu hai họ.
Ánh mắt kỳ quặc của khiến Lục Kim An như gai đâm. Ngải Tiểu Lan thì , nở một nụ "ma chê quỷ hờn" với đám đông.
“Mọi đừng để ý, đang dỗi mà. Em dỗ một tí là ngay.” Nói , ả còn sang Lục Kim An với vẻ mặt cưng chiều.
Lục Kim An hất tay , chạy về phía Long Tường Phủ, như thể quỷ đuổi.
“Đinh linh linh, đinh linh linh ~”
Lục Kim An về đến nhà, đang cố gắng bình tâm trạng, tiếng chuông điện thoại liền vang lên.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cậu hít một thật sâu, run rẩy nhấc ống : “A lô ~”
“Anh Kim An, là em đây, em là Tiểu Lan của nè ~”
“A a a ~”
Lục Kim An hoảng sợ ném cả ống , đó vội vàng đưa tay qua dập máy.
Vừa mới cúp máy, tiếng chuông "đinh linh linh" vang lên.
Lục Kim An tiếng chuông điện thoại đòi mạng, đưa tay rút thẳng dây cáp .
Mãi cho đến khi cả căn phòng im ắng trở , mới thở phào nhẹ nhõm. Tiếng tim đập thình thịch của truyền rõ mồn một tai.