Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 222: Giữa việc giết người và bị giết, ả chọn cách "mượn giống"
Cập nhật lúc: 2025-11-05 00:52:42
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cơn điên của Vương Vĩnh Chính suýt nữa dọa Trần Gia Hoa sợ vỡ mật. Thấy bố vẫn cứng cổ gật đầu, lập tức lách qua Trần Thư Danh, tự đồng ý yêu cầu của Vương Vĩnh Chính.
Sáng sớm hôm , Trần Gia Hoa liền sang đại đội Vạn Thủy, đến chỗ ông Đoạn mổ lợn, chặt một cái giò heo. Sợ Vương Vĩnh Chính kiếm chuyện, còn cố ý bảo chặt miếng to. Lại mua pháo, trói gà trống, chuẩn ngũ cốc, tìm khiêng đến nhà họ Vương đốt pháo tạ .
Toàn bộ tinh thần của Trần Thư Danh như rút cạn trong một đêm. Ông ủ rũ trong nhà, con trai hò hét đám xem náo nhiệt lót giấy hồng gánh lễ, đó hỏi han xem như .
Mãi đến lúc , Trần Thư Danh cuối cùng cũng thừa nhận một sự thật: đứa con trai của ông đúng là nuôi phế , nuôi thành một kẻ nhu nhược. Mà ông thì già, quản nổi nó nữa.
Trần Thư Danh khi còn mặt mũi ngoài loạn, liền dồn sức về nhà hành hạ Cát Tây Thúy. Giống như một mụ đàn bà già, cả ngày ông chỉ nghiên cứu xem tìm bài t.h.u.ố.c bí truyền sinh con trai để tọng cho Cát Tây Thúy!
Cát Tây Thúy giày vò khổ nổi, cả ngày tinh thần căng như dây đàn, chỉ đến buổi tối giường mới thể thả lỏng đôi chút.
Nghe tiếng ngáy như sấm bên cạnh của Trần Gia Hoa, mặt Cát Tây Thúy đầy vẻ oán hận. Rõ ràng là Trần Gia Hoa vô dụng, tại cứ hành hạ ả?
Lão già bất tử Trần Thư Danh , đây là bức ả đường cùng!!
Trong mắt Cát Tây Thúy lóe lên vẻ tàn nhẫn. Ả cân nhắc xem nên tiễn Trần Thư Danh lên Tây Thiên !
Suy nghĩ cả nửa đêm, giữa việc tiễn Trần Thư Danh lên Tây Thiên và việc ép uống đủ loại t.h.u.ố.c bí truyền cầu con, ả quyết định "mượn giống"!
G.i.ế.c ả dám, mà mấy bài t.h.u.ố.c lung tung rối loạn ả cũng uống. Cho nên ả quyết định tìm một , sinh cho nhà họ Trần một đứa con trai.
Lão già Trần Thư Danh trong tay vẫn còn chút của cải. Chỉ cần ả sinh con trai, mấy thứ đó sẽ rơi tay ả!
Hơn nữa, Trần Gia Hoa sai, kể cả vì nhà họ Trần, thì ả, Cát Tây Thúy, cũng cần một đứa con trai!
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt qua tháng Giêng.
Vương Tiểu Thúy và Nhậm Tam dọn hàng bận rộn tối mắt tối mũi. Công việc của Tô Bình cũng dần định. Vì ông Thái thường xuyên qua , nên công nhân trong quán cơ bản đều nể mặt vài phần.
Mà Tô Bình thì thật thà, chịu khó, ngày nào cũng đến sớm về muộn. Tuy học hỏi chậm, cũng ý tứ khác để việc, nhưng chỉ cần mở miệng nhờ, đều từ chối. Dần dần, Trình Khang cũng nắm tính tình của , nên cũng coi trọng !
Chuyện học tịch của Tô An giải quyết. Thời đất nước còn nghèo, bồi dưỡng một học sinh thể thao tốn kém lớn. Những học sinh trường thể d.ụ.c thể thao tuyển thẳng, chỉ phát mấy bộ đồng phục, mỗi tháng còn trợ cấp dinh dưỡng. Để thể theo kịp cường độ huấn luyện cao, mỗi ngày họ đều ăn theo chế độ dinh dưỡng cao cấp: bữa sáng cháo thịt nạc, trứng gà, bánh bao thịt, sữa bò; bữa trưa và bữa tối cơm trắng, màn thầu, thức ăn cũng đầy đủ thịt cá, dầu mỡ.
Ở cái thời đại vật tư thiếu thốn , thể tưởng tượng đây là một khoản chi lớn đến mức nào! Mà những khoản chi đều do nhà trường gánh vác!
Kinh phí nhà trường xin từ cấp đều hạn, cho nên một trường học ở các địa phương nhỏ liền nghĩ cách, kêu gọi tài trợ kinh tế từ xã hội.
Giống như , những học sinh thành tích kém, đạt yêu cầu trúng tuyển của trường nhưng vẫn học, thì đóng thêm một khoản phí "chọn trường"!
Trường thể d.ụ.c thể thao thành phố A mà Tô An đang theo học chính là tình huống như . Trong trường cũng mở các lớp văn hóa, học sinh bên trong đủ thành phần. Có những học sinh mười mấy tuổi học lưu ban, cũng những chị gái ngoài ba mươi, thậm chí còn cả mấy ông chủ hộ cá thể bụng bia, đầu trọc!
Một đến để "mạ vàng", một cũng thật lòng đến học tập, còn một bộ phận, như Tô An, là tự học ở nhà, đó treo học tịch ở trường để chờ tham gia thi đại học!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-222-giua-viec-giet-nguoi-va-bi-giet-a-chon-cach-muon-giong.html.]
Đại tử của ông La, Trần A Bố, là một huấn luyện viên vàng của trường thể d.ụ.c thể thao Đại học A. Dưới sự giới thiệu của chính ông La, Trần A Bố chiếu cố cô "sư " Tô An . Nhờ sự thu xếp của , Tô An đóng thêm khoản phí "chọn trường" nào, học tịch cứ thế treo ở trường!
Sau đó, Tô An cũng nghiêm túc học văn hóa ở trường một tuần, nhưng phát hiện tiến độ giảng dạy của trường quá chậm, lãng phí thời gian. Thế là cô cũng xin tự học ở nhà, nhưng mỗi thi cử đều sẽ tham gia đúng giờ!
Trong thời gian , Tô An ngoài việc học, phần lớn thời gian đều dùng để thu thập tin tức.
Không ít mẩu quảng cáo nhỏ báo đều cô cắt xuống, dán vở tích lũy . Đây là sự chuẩn của cô cho chuyến phương Nam!
Đầu tháng Hai, Tô An đem thỏi vàng nhỏ lấy từ tay Trần Thư Danh, cùng với cái vòng tay to bán . Cộng thêm tiền tay Vương Tiểu Thúy, tổng cộng gom hơn 8000 đồng, chuẩn tiến về phương Nam!
Vương Tiểu Thúy cũng tâm lý giống hệt Tô Bình, cảm thấy trong nhà Tô An là thông minh nhất, cái gì cũng lời Tô An là sai. Bà phản đối bất kỳ quyết định nào của Tô An, nhưng Tô An là một cô gái nhỏ, đến nơi xa xôi như , còn lạ nước lạ cái, bà yên tâm.
Thấy Tô An quyết tâm , bà liền tính toán theo!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Tiểu Tam, cái xe đẩy con đẩy nổi ?”
“Hay là mấy hôm nhà, con cứ ở nhà nghỉ ngơi ? Cái xe nhẹ , con mới bằng nửa lớn, mà đẩy nổi!”, Vương Tiểu Thúy cằn nhằn Nhậm Tam.
Nhậm Tam lắc đầu: “Thím, bao nhiêu là khách quen. Nếu đột nhiên bán hàng, khách chạy hết thì . Hơn nữa, con ngày nào cũng thím , cách thế nào con đều rõ cả. Thím yên tâm, vấn đề gì !”
“Một ngày thể kiếm ít tiền đấy ạ!”
“Thật sự , con với Tô Bình dậy sớm một chút. Con nhờ Tô Bình đẩy xe giúp con. Buổi tối, chờ tan , đón con! Con chỉ bán ở đầu phố quảng trường thôi, cả. Chỗ đó lúc nào cũng , cũng chỗ vệ sinh!”
Vương Tiểu Thúy Nhậm Tam , càng thêm rối rắm!
Tô An thấy thế vội : “Mẹ, cần với con . Con chuẩn đầy đủ , vấn đề gì. Mẹ còn coi con là trẻ con . Ông La mấy năm cũng từng Nam , con đều hỏi ông kỹ càng . Hơn nữa, trong trường con một chị cũng kinh doanh, cũng Nam. Con cùng chị , chắc chắn vấn đề gì!”
Vương Tiểu Thúy lắc đầu: “Không , . Mẹ vẫn cùng con, nếu ...”
“Mẹ!!!”
“Con lớn mà, vấn đề gì !”
Nhậm Tam thấy bà vẻ lo lắng sốt ruột, vội : “Thím, là, con cùng chị An An nhé? Thím ở nhà bán hàng?”
Mắt Vương Tiểu Thúy sáng lên, nhưng ngay đó ngần ngại: “Xa lắm đấy, tàu hỏa ba ngày hai đêm, con...”
Nhậm Tam hiểu rõ sự đắn đo của Vương Tiểu Thúy. Bà cảm thấy chuyến đủ loại nguy hiểm lường , mà con ruột của bà, nên bà chút áy náy khi để mạo hiểm như !
“Thím, thím vẫn luôn khen con lanh lợi ? Con nhất định sẽ giúp chị. Hơn nữa, con cũng theo chị Tô An ngoài để mở mang tầm mắt!”, Nhậm Tam , ngắt lời Vương Tiểu Thúy.
Cậu hiểu rõ tầm quan trọng của chuyến đối với chị An An. Nếu quyết định sống ở nhà , cùng tiến lùi. Gia đình , thì mới thể !