Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 203: Lục Nhã Tri

Cập nhật lúc: 2025-11-03 04:13:40
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tả Thượng Đảng với y tá trưởng nhiều đổi phòng bệnh, nhưng đều từ chối thẳng thừng.

 

Tả Tổ Nghênh, cái thằng chổi khắc ông thì đành, ngay cả cô y tá và bà y tá trưởng cũng ông thuận mắt.

 

Cuối cùng, nhân lúc Tả Tổ Nghênh vệ sinh, Tả Thượng Đảng vội vội vàng vàng ôm đồ đạc của chuồn thẳng.

 

So với việc đổi phòng bệnh, ông thà đổi luôn bệnh viện còn hơn. Nếu còn ở chung với thằng con trời đ.á.n.h đó, chắc Giêng ông vẫn còn viện.

 

Tại căn hộ áp mái sang trọng ở Long Tường Phủ, Tả Thượng Đảng với vẻ mặt phờ phạc gõ cửa.

 

Cửa mở, một phụ nữ giàu sang, quý phái thoáng vui mừng, nhưng khi để ý vết thương mặt Tả Thượng Đảng, vẻ vui sướng nhanh chóng chuyển thành lo lắng: “Thượng Đảng, mặt ...”

 

Ngay đó, như nghĩ đến điều gì, bà bĩu môi, dỗi hờn mặt phòng.

 

Tả Thượng Đảng nịnh nọt, vội theo , kéo tay áo bà : “Tiểu Nhã, Tiểu Nhã, em giải thích ~”

 

Lục Nhã Tri ưu nhã đảo mắt, phịch xuống ghế sô pha da bên cạnh.

 

“Giải thích cái gì? Anh là chồng , còn chỗ của em thì đương nhiên là nhà trọ , thích thì đến, thích thì !”

 

“Em cũng là gì của , em lấy tư cách gì mà trách ?”

 

Nói , hốc mắt Lục Nhã Tri đỏ hoe, nhưng vẫn cố tỏ quật cường, kìm nén.

 

Tả Thượng Đảng thấy bộ dạng đó của bà thì đau lòng c.h.ế.t, lập tức xuống bên cạnh, ôm lấy bà : “Tiểu Nhã, em thể thế? Thế chẳng là tự hạ thấp ? Bao năm nay đối xử với em, với Kim An còn đủ ? Anh thừa nhận, để em chịu chút khổ, nhưng lúc đó tình thế căng thẳng, cũng cố hết sức !”

 

“Bao nhiêu năm qua, tình cảm của dành cho em thế nào, nghĩ em rõ nhất chứ. Mấy năm gần đây, còn ít khi về bên , ngay cả bố , cũng vứt ở đó, gần như quanh năm suốt tháng ở thành phố A với em! Ở thành phố A , đối tác ăn ai mà chẳng em là bà Tả, chứ ai Hầu Lệ là con nào?”

 

“Năm đó vì lý do gì mà cưới Hầu Lệ, chẳng lẽ em ? Bố cô là đại hùng từ chiến trường trở về, là cả cái thị trấn nhỏ đó kính nể. Còn , con trai của quản gia địa chủ cũ, họ gọi là nanh vuốt của nhà tư bản. Chỉ cưới Hầu Lệ, trở thành con rể của Hầu Tứ Phương, mới lôi phận của nọ, mới thể dựa quan hệ của Hầu Tứ Phương mà bảo vệ em!”

 

“Nếu , em xem, những năm đó, lão gia, phu nhân, còn cả mấy chị em của em, kết cục của họ thế nào? Anh thấy em họ trói, đẩy lên cái đài cao để đấu tố, đ.á.n.h chửi, nhổ nước bọt sỉ nhục, tim tan nát!!”

 

“Nếu lúc đó em còn nhỏ, sự chú ý của dồn em, khi còn chẳng đợi đến lúc cứu em.”

 

“Sau đó vài năm, thấy lão gia và lượt trụ nổi, em cũng lớn thành cô gái trưởng thành, em thể sốt ruột ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-203-luc-nha-tri.html.]

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

“Trong tình huống lúc đó, sức của một căn bản thể đổi hiện trạng của em, nhưng Hầu Tứ Phương thì thể! Ông hùng chiến đấu lẫy lừng, còn hiến tặng cả gia sản nhà họ Hầu cho quốc gia. Cả cái thị trấn đó, ai nhắc đến ông khen một tiếng đại nghĩa. Anh chỉ thể trở thành con rể ông , khi ngoài giao du, mới nể mặt . Nếu , những năm đó em mà vượt qua nổi...”

 

Lục Nhã Tri Tả Thượng Đảng một phen rút gan rút ruột, cảm động vô cùng, cầm khăn tay nhào lòng Tả Thượng Đảng nức nở.

 

“Em , em nên giận dỗi vớ vẩn với . Những năm đó vì em, khép nép mặt Hầu Tứ Phương, em đều hiểu cả. Cũng may Hầu Tứ Phương c.h.ế.t sớm, nếu em cũng chẳng ngày lành như hôm nay.”

 

“Chỉ là em tức quá, rõ ràng hứa là sẽ đưa con em dự tiệc chiêu đãi các lãnh đạo lớn ở thành phố A, kết quả tiệc bắt đầu, khách khứa đến đủ, mà thì thấy , em tìm cũng . Anh lúc đó em hổ đến mức nào , cũng là em giỏi mấy chuyện xã giao . Cũng may thằng bé Kim An lanh lợi, nó lành, mời rượu, chuyện với khách, bảo là ông bà nội ở quê việc gấp gọi về, rối rít xin , mãi mới lừa gạt cho qua .”

 

Tả Thượng Đảng Lục Nhã Tri đến thắt cả ruột gan.

 

“Tiểu Nhã, đến, mà là gặp chuyện. Hôm đó bệnh viện, đến tận bây giờ mới đây . Anh sợ em lo lắng, nên viện là chạy đến đây với em ngay.”

 

“Thôi, đừng nữa, đừng nữa, đều tại , đều do , em lo lắng!”

 

“Anh Trưởng khoa Đặng , năm bên Thượng Hải cái máy gọi là máy nhắn tin, để xem cách nào kiếm một cái . Sau mang theo , lúc nào em tìm cũng !”

 

Lục Nhã Tri nín mỉm , giọng hờn dỗi: “Em nào dám tìm bất cứ lúc nào. Anh nghĩ cho em, thì em lẽ nào nghĩ cho ? Nếu sợ khó xử, bao nhiêu năm nay, chị Hầu Lệ đến sự tồn tại của em.”

 

Tả Thượng Đảng thích những lời , một tay kéo bà lòng, bày tỏ lòng trung thành: “Nhị tiểu thư của ơi, em tha cho . Hầu Lệ so với em? Lúc theo đuổi cô , vốn là nhắm tầm ảnh hưởng của bố cô , tất cả đều là vì em.”

 

“Người đàn bà đó chẳng chút tình thú nào cả!”

 

Lục Nhã Tri đỏ mặt, hừ lạnh một tiếng: “Không tình thú mà đẻ liền ba đứa con , cũng . Anh cứ dỗ em !”

 

Tả Thượng Đảng cuống lên: “Tiểu Nhã, em . Đều tại con đàn bà đó vô dụng, hai đứa đầu là con gái, của nợ! Chẳng sợ bố ở thị trấn mắng là tuyệt hậu ? Hơn nữa, cái lão già bất tử , giấu bao nhiêu là đồ, đều chỉ đích danh để cho cháu ngoại trai. Anh chỉ thể nén cái sự ghê tởm , sinh thêm với cô một đứa con trai. Nếu lấy chỗ đồ đó, thể gây dựng cơ ngơi như bây giờ ở thành phố A? Làm chúng ngày lành hôm nay?”

 

“Em xem, giờ cả nhà ở thành phố A sống vui vẻ bao. Còn Hầu Lệ thì đang ở quê hầu hạ bố già của . Nếu ở đó chống đỡ, chúng sống thoải mái thế . Em đừng chấp nhặt với cô . Trong lòng , em mới là quan trọng nhất!”

 

“Kể cả cô sinh con trai thì ? Em còn ? Trong lòng , Kim An mới là quan trọng nhất. Sau sản nghiệp của , dĩ nhiên Kim An sẽ hưởng phần lớn. Còn thằng , hưởng phần nhỏ thôi.”

 

Nói đến đây, Tả Thượng Đảng sợ Lục Nhã Tri nghĩ nhiều, vội giải thích: “Dù ở quê, mặt họ hàng bạn bè bên đó, nó vẫn là đứa con trai duy nhất của . Nếu nó bết bát quá, cũng mất mặt. Cứ coi như cầm đồ của nó, thì trả cho nó một ít!”

 

Lục Nhã Tri lúc mới hài lòng, vòng tay qua cổ Tả Thượng Đảng, mắt long lanh ông : “Thượng Đảng, mấy năm nay, vì con em mà khổ .”

 

 

Loading...