Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 201: Vợ chồng kẻ đấm người xoa đòi danh phận

Cập nhật lúc: 2025-11-03 04:13:38
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai vợ chồng dọn dẹp sơ qua nhà cửa, Tô Kiều khoác tay Lục Kim An, líu ríu như một con chim nhỏ vui sướng, nhảy chạy nhà.

 

Kỷ Thanh Thanh hiệu cho Tô Kiến Quân, treo đầy nụ cửa đón.

 

Khi thấy Lục Kim An xách theo đồ, nụ càng rạng rỡ.

 

“Kim An, cháu đến là , còn khách sáo gì nữa? Mau nhà, mau nhà, bác nhóm bếp lò lên .”

 

Lục Kim An tỏ lịch sự, đưa cái túi trong tay cho Kỷ Thanh Thanh: “Cháu tiện đường mua ít đồ ăn. Ngày mai cháu qua , chúc mừng tân gia cho hai bác .”

 

Kỷ Thanh Thanh Lục Kim An, càng càng ưng ý. Đẹp trai, năng lực, gia đình điều kiện , còn gần gũi lễ phép.

 

Kiều Kiều nhà bà gặp thiếu gia chất lượng thế , đúng là phúc đức từ kiếp !

 

Nhớ lời Tô Kiến Quân, Kỷ Thanh Thanh hạ quyết tâm, nhanh chóng chốt hạ chuyện. Thằng bé Kim An dù nhân phẩm , nhưng cũng khó chống mấy con yêu tinh hổ bên ngoài cứ sà lòng đàn ông.

 

Lỡ gì ngoài ý thật, bà ?

 

Kỷ Thanh Thanh liếc mắt hiệu cho Tô Kiều: “Kiều Kiều, phòng của con dọn sơ đó, con xem còn sắp xếp gì nữa .”

 

Tô Kiều hiểu ý, đầu nũng nịu với Lục Kim An: “Anh Kim An, xem giúp em với. Em còn một tấm ảnh hồi nhỏ, là bố em đưa em lên tỉnh chụp, chắc vẫn còn nhớ dáng vẻ lúc đó của em. Đi, phòng em ~”

 

Thấy Tô Kiều bộ ngây thơ trong sáng, kéo Lục Kim An phòng, Kỷ Thanh Thanh mỉm , xoay xách đồ bếp.

 

Hôm nay bà trổ tài, thể hiện hết thành ý, để thằng bé Kim An cảm nhận sự nhiệt tình của nhà họ Tô.

 

Trên bàn cơm, Tô Kiến Quân tự rót rượu cho Lục Kim An, giọng đầy cảm kích.

 

“Tiểu Lục , cảm ơn cháu tay giúp đỡ. Nếu cháu, hôm nay cả nhà bác !”

 

“Nào nào, bác cạn ly với cháu!”

 

Lục Kim An tỏ ung dung, khách khí : “Đâu ạ, đều là chuyện nhỏ, dám để bác kính cháu, là cháu kính bác mới đúng.” Nói Lục Kim An nâng ly: “Nào, chúc hai bác vượt qua khó khăn, đón chào tương lai tươi sáng, vạn sự như ý!!”

 

Một phen xã giao quá đỗi khéo léo, dỗ cho Tô Kiến Quân và Kỷ Thanh Thanh vui mặt. Tô Kiều thì đưa mắt đầy tình ý, má ửng hồng.

 

Rượu qua ba tuần, Tô Kiến Quân bắt đầu thăm dò: “Tiểu Lục , Kiều Kiều nhà bác từ nhỏ ngoan ngoãn, đắn. Bọn bác quản cũng nghiêm, bao giờ cho giao du với bạn bè linh tinh. Nếu bác tin tưởng con cháu, bác đồng ý cho nó dạo phố với cháu .”

 

Đồng tử Lục Kim An khẽ lóe lên. Cậu cũng là từng theo bố gặp đủ loại , Tô Kiến Quân , đại khái đoán ông sắp gì.

 

Cậu dậy cầm bình rượu bàn, rót thêm cho vợ chồng Tô Kiến Quân: “Bác , Kiều Kiều là thế nào cháu mà. Cũng cảm ơn bác tin tưởng cháu.”

 

Tô Kiến Quân và Kỷ Thanh Thanh liếc , : “Tiểu Lục , bác là thẳng tính, gì cứ thẳng. Thời gian qua nhà bác gặp khó khăn, cháu giúp đỡ nhà bác thế nào, bác đều thấy hết. Bọn bác cũng cháu là vì nể mặt Kiều Kiều. Nếu cháu cũng thật lòng thích Kiều Kiều nhà bác, là cháu xem, nên tìm một hôm, để bố hai bên gặp mặt ?”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-201-vo-chong-ke-dam-nguoi-xoa-doi-danh-phan.html.]

Kỷ Thanh Thanh thấy Tô Kiến Quân đóng "vai ác" (mặt đen), sợ Lục Kim An vui, lát nữa khó xử, vội vàng nhảy đóng "vai hiền" (mặt trắng - vai diễn trong kịch, đối lập với mặt đen): “Ông lão , mới uống một chén say . Giờ khác xưa , đều là yêu đương tự do, chuyện của trẻ, xen ít thôi. Ít nhất cũng bồi dưỡng tình cảm chứ, vội gì.”

 

“Ông cứ hấp tấp như thế, Kiều Kiều nhà mất giá. Con gái cưng của , trong lòng là quý giá nhất. Kể cả Kim An đồng ý, cũng Kiều Kiều nhà đồng ý, còn qua cửa ải của nữa, ha ha ha ~”, Kỷ Thanh Thanh bằng giọng nửa đùa nửa thật, vô hình trung cũng nâng giá Tô Kiều lên.

 

“Kim An , cháu đừng ông bậy, nào, ăn ăn ... Chuyện đó để , hẵng . Yêu đương mà, tìm hiểu một thời gian, nếu hợp !”

 

Lục Kim An mỉm gì, vẻ đang nghiêm túc suy nghĩ.

 

Tô Kiến Quân thấy trả lời, vội với Kỷ Thanh Thanh: “Cái gì mà hấp tấp? Kiều Kiều gọi một tiếng ba. Hồi trời tối, dù cho là Tô Vạn, họ nó, rủ nó phố xem pháo hoa, cũng đồng ý. coi trọng Kiều Kiều nhất, chỉ lo con bé danh phận, hàng xóm láng giềng dị nghị thôi.”

 

Tô Kiều liếc Lục Kim An đang cúi đầu, thấy vẫn giữ nụ thản nhiên, cô chút đoán ý .

 

Cô vội bộ thẹn thùng: “Ba!!! Đang ăn cơm ngon lành ba mấy cái đó gì? Ba mà nữa con giận đó!”

 

“Con với Kim An là bạn bè!! Ba đừng linh tinh!”

 

Lục Kim An vội vàng nâng ly: “Bác trai, bác gái, hai bác yên tâm, Kiều Kiều là quan trọng trong cuộc đời cháu, cháu tuyệt đối để em chịu tổn thương. Hôm nay chúng chuyện đó, xin hai bác cứ xem biểu hiện của cháu.”

 

“Nào, ly cháu kính hai bác!”, xong Lục Kim An ngửa cổ uống cạn.

 

Vợ chồng Tô Kiến Quân và Kỷ Thanh Thanh ngoài mặt thì , nhưng trong lòng chùng xuống.

 

Niềm vui trong mắt Tô Kiều cũng vơi ba phần.

 

Bố đến mức , mà Lục Kim An vẫn trả lời thẳng. Hơn nữa, khi cô là bạn bè, cũng phủ nhận.

 

Lục Kim An như chú ý đến cảm xúc của Tô Kiều, ân cần gắp cho cô một miếng sườn: “Kiều Kiều, nghĩ gì thế? Mau ăn , xem em gầy , ăn nhiều .”

 

Tô Kiều ngẩng đầu thấy đối phương đang dịu dàng , giọng đầy quan tâm, chút vui trong lòng lập tức tan biến.

 

Cô tự an ủi , chắc là Kim An cảm thấy thời gian còn ngắn, mới hai ba tháng, hơn nữa chắc cũng nghĩ cô còn nhỏ tuổi.

 

Nghĩ đến đây, cô tự dỗ vui vẻ trở .

 

Cô cũng gắp mấy đũa thức ăn cho Lục Kim An: “Anh Kim An, cũng ăn , ăn nhiều . Tay nghề của em là một đó nha ~”

 

Tô Kiến Quân và Kỷ Thanh Thanh thấy hai trẻ tuổi mật với , sắc mặt mới lên một chút.

 

Cơm nước xong, chuyện một hồi, Lục Kim An chuẩn về.

 

“Bác trai, bác gái, cảm ơn bữa tối của hai bác. Hôm nay hai bác mới chuyển đến, còn nhiều việc, cháu phiền nữa. Hôm khác rảnh cháu qua thăm.”

 

Tô Kiều nỡ : “Anh Kim An, còn sớm mà, thêm lúc nữa . Chỗ gần Long Tường Phủ, về một loáng là tới.”

 

 

Loading...