Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 193: Kho báu trong két sắt

Cập nhật lúc: 2025-11-03 04:13:30
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tả Thượng Đảng vẫn còn say khướt, mê man. Tả Tổ Nghênh hề sợ ông sẽ nhớ , bởi vì trong truyện nhắc đến, Lục Kim An trong quá trình trưởng thành, đắc tội với một nhân vật phản diện nhỏ. Tên đó nam chính, nên sang hại cha nam chính. Hắn chuốc say Tả Thượng Đảng, ném lên giường một bà góa, vu cáo ông tội cưỡng hiếp. Kết quả, Tả Thượng Đảng lúc tỉnh , nhớ bất cứ chuyện gì.

 

Sau đó, vẫn là nam chính tay, bắt đầu từ bà góa, dùng con của bà để uy hiếp, ép bà sự thật, trả trong sạch cho Tả Thượng Đảng.

 

Tả Tổ Nghênh gào tai ông mấy , Tả Thượng Đảng mới mơ màng mấy con .

 

“Một... chín... sáu lăm... tháng tám... mười bảy.”

 

Tả Tổ Nghênh vội vàng chạy phòng việc. Một lát , hầm hầm .

 

“Lão già c.h.ế.t tiệt! Sinh nhật thằng Lục Kim An là bao nhiêu?”

 

“Một chín... sáu lăm... tháng tám... mười bảy.”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

“Tao là thằng con trai mày, Lục Kim An ! Sinh nhật nó!!!”

 

“Một chín... sáu lăm... tháng tám... mười bảy!”

 

Hỏi hỏi mấy vẫn là con đó, chắc là sai . Thế mở ?

 

“Lão già! Sinh nhật Lục Nhã Tri là bao nhiêu?”

 

“...Mày... xem nào!”

 

Tả Tổ Nghênh thử nữa. Theo tiếng "cạch" nhỏ, là tiếng c.h.ử.i rủa của Tả Tổ Nghênh vọng : “Mẹ kiếp! Tình yêu đích thực đây !! Lão già khốn nạn, đắn! Vừa nên buộc lỏng một chút, cho ba bay ngoài, ngã c.h.ế.t luôn cho !”

 

Hắn thô bạo mở két sắt xem. Bên trong ba ngăn, cùng còn một ngăn kéo nhỏ.

 

Nhìn lướt qua, ngăn thứ nhất... là hai khẩu súng, hai băng đạn, và một ít văn kiện, hợp đồng quan trọng.

 

Tả Tổ Nghênh trợn tròn mắt. Thời quốc gia vẫn cấm s.ú.n.g triệt để, s.ú.n.g đạn lưu lạc trong dân gian cũng ít, nhưng bao giờ thấy. Hắn sống từng tuổi, cũng chỉ mới thấy s.ú.n.g TV, trong phim ảnh.

 

Lật xem qua loa, liền sang ngăn thứ hai. Toàn là tiền! Từng cọc tiền xếp ngay ngắn, còn cả mấy thỏi vàng hình cá nhỏ.

 

Ngăn thứ ba đặt một cái rương nhỏ cổ kính. Hắn mở xem, bên trong là một rương đầy những món đồ cổ tinh xảo. Hắn kéo cái ngăn kéo nhỏ cùng , đập mắt là một tấm lụa gấm màu vàng, cùng với ba cuốn sách cổ và hai cuộn tranh.

 

Tim Tả Tổ Nghênh đập thịch một cái. Hắn đưa tay ấn lên tấm lụa gấm màu vàng, thấy cưng cứng.

 

Hắn lấy xem thử, một cây ngọc Như Ý màu xanh lục biếc suýt nữa mù mắt .

 

“Lão già khốn nạn, hổ! Đến đồ của con trai ruột cũng trộm!!!”

 

Tả Tổ Nghênh mặt mày sa sầm. Bởi vì trong truyện , đồ ông ngoại để cho , một cây ngọc Như Ý do vua ban. Và trong tình tiết truyện, lúc cả nhà dồn đường cùng, "Đại Mỹ Lệ" của tìm, nhưng cái vại chôn hố xí, sớm còn tăm .

 

Không chút do dự, Tả Tổ Nghênh quanh phòng, tìm một cái quần bông, buộc hai ống quần , bắt đầu nhét đồ .

 

Hắn vét sạch sẽ cái két sắt, chừa một cọng lông. Văn kiện đều lôi , vứt tung tóe khắp phòng.

 

Hắn còn cầm lấy ngón tay của Tả Thượng Đảng, dùng bật lửa đốt vài thứ giấy tờ.

 

Sau đó, móc hai tờ giấy chuẩn từ , đưa tay vỗ vỗ mặt Tả Thượng Đảng. Tiếng bàn tay đập thịt, vang lên bôm bốp trong căn phòng trống trải: “Dậy! Mau dậy! Ký văn kiện...”

 

Thấy Tả Thượng Đảng chút phản ứng nào, Tả Tổ Nghênh lấy hộp mực dấu vân tay bàn sách , cầm ngón tay của Tả Thượng Đảng, bắt đầu in dấu. Mười đầu ngón tay, chừa một ngón nào.

 

Xong xuôi, vẫn yên tâm, còn lột tất ông , in luôn cả dấu ngón chân.

 

Nhìn tờ giấy trắng chi chít dấu vân tay đỏ, Tả Tổ Nghênh nhếch mép . Hắn cũng mặc kệ Tả Thượng Đảng đang sõng soài đất lạnh , nghênh ngang bỏ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-193-kho-bau-trong-ket-sat.html.]

 

Ra khỏi cửa, thẳng đến ngân hàng, xếp hàng thuê một cái két sắt, đem phần lớn đồ vật cất . Hắn chừa một thỏi vàng nhỏ, một món đồ sứ, và một cọc tiền Nhân dân tệ dày cộp trong cái quần bông. Từ ngân hàng , dừng chút nào, thẳng đến bờ sông Cát Vàng ở thành phố A.

 

Hắn tìm một chỗ, ném món đồ sứ bên bờ sông. Cái quần bông thì gấp bừa , ném xuống sông. Vừa , nó mắc một cành cây ngay dòng nước xiết.

 

Phủi tay. Xong xuôi!

 

Nhìn đồng hồ, ngoài hơn hai tiếng. Về nhà!

 

Tả Thượng Đảng tỉnh vì lạnh. Đầu óc choáng váng, cuồng. Hắn mở mắt , thấy đang sàn nhà. Hắn bò dậy, nhưng đôi chân trần lạnh cóng, tê dại, còn chút cảm giác nào.

 

Hắn cảm thấy cổ họng như bốc khói, đầu óc vẫn còn mơ màng.

 

Hắn gọi trong phòng hai tiếng, ai trả lời. Hắn đầu , cửa phòng việc mở toang hoác.

 

Chỉ cần liếc một cái, đầu óc lập tức tỉnh táo. Hắn lăn bò, lết về phía phòng việc.

 

Vất vả lắm mới bò đến cửa, vịn tường, run rẩy dậy. Nhìn bên trong, cái tủ dời sang một bên, để lộ két sắt. Điều đó quan trọng, quan trọng là... cửa két sắt đang mở! Những ngăn tủ thể thấy, đều trống rỗng!!!!

 

!!!!

 

Tả Thượng Đảng cảm thấy tim như khoét rỗng. Cánh tay còn sức vịn tường, trượt thẳng xuống đất.

 

lúc , bên ngoài vang lên tiếng mở cửa.

 

Tả Thượng Đảng cứng đờ, đầu cửa. Cửa mở, Tả Tổ Nghênh ngón tay móc cái chùm chìa khóa, xoay tít, từ bên ngoài , miệng còn hừ hừ một điệu nhạc rõ tên.

 

“Ủa? Ba! Ba tỉnh ?”

 

“Sao ? Đỡ hơn chút nào ?”

 

“Ai nha! Sao ba cởi tất thế? Con mới , xỏ tất cho ba , mà ba cởi . Coi chừng cảm lạnh đấy! Đám chú bác bên còn đang chờ ba ăn cơm kìa!”

 

Tả Thượng Đảng dựa lưng tường, vội vàng níu lấy cổ áo Tả Tổ Nghênh: “Mày... Mày... Mày động... két sắt của tao...”

 

Tả Tổ Nghênh vẻ mặt nghiêm trọng: “Ba cái két sắt ?”

 

Nói đến đây, Tả Tổ Nghênh dừng một chút, bộ sợ hãi ngang ngó dọc, dậy, chạy đóng chặt cửa .

 

Lúc , mới chạy về, vẻ mặt thần bí: “Ba yên tâm! Con theo lời ba dặn, xử lý xong xuôi hết !”

 

Tả Thượng Đảng vội vàng: “Đồ ? Đồ bên trong ? Tao với mày, mấy thứ đó mày động !”

 

Tả Tổ Nghênh chân thành gật đầu: “Không động! Không động! Ba yên tâm! Con đều theo lời ba dặn! Ném hết xuống sông Cát Vàng ! Ba , con cho ba , ba đừng tùy tiện uống rượu nữa. Tuy là... con giúp ba xử lý củ khoai lang phỏng tay , nhưng nếu ba lỡ miệng, chắc chắn là sẽ bắt b.ắ.n đấy...”

 

“Cái gì!!!!”

 

Tả Thượng Đảng căn bản những lời phía . Trong đầu chỉ vang vọng một câu: “Con đều theo lời ba dặn... ném hết xuống sông Cát Vàng ~”

 

“Mày... Mày đem hết đồ trong két sắt của tao... vứt xuống sông Cát Vàng á?”

 

Âm thanh chói tai, vỡ lở, khiến Tả Tổ Nghênh theo phản xạ đưa tay lên xoa tai.

 

“Ba! Ba bình tĩnh !”

 

“Chẳng chính ba mở két sắt, đem đồ đạc nhét hết , bảo con ném xuống sông Cát Vàng ? Ba còn , đó là đồ mà hồi ba Hồng Vệ Binh, giấu diếm tổ chức, giấu diếm nhà nước, chiếm của riêng! Ba còn , vì mấy thứ , ba còn gánh tội g.i.ế.c !”

 

 

Loading...