Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 190: Ly hôn, hai ngàn đồng về tay

Cập nhật lúc: 2025-11-03 04:13:27
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nụ nghiệp vụ mặt Tiểu Lý còn kịp tắt, Tiêu Kế Lương c.h.ử.i cho một tràng, mặt tái mét.

 

Cô cũng là con gái mới về nhà chồng, chịu nổi sự nhục nhã . Cô lập tức tức tủi, che mặt, nức nở.

 

Vương Diễm Bình hết cách, đành vội vàng bò từ phía bên , còn gọi thêm hai ở phòng bên cạnh sang giúp Tiểu Lý giải vây.

 

“Ai nha! Đây là thím Tiêu ? Sao thế ?”

 

Tiêu Kế Lương thấy Vương Diễm Bình , vội vàng nắm lấy tay bà: “Chủ nhiệm Vương ! Chị ở đây ? Tốt quá ! Mau thủ tục ly hôn cho thằng Đại Hưng nhà !”

 

“Thím Tiêu ...”

 

“Lắm lời gì?”

 

Vương Diễm Bình nghẹn họng, cứng mặt về phía Tô An: “Đồng chí Tiểu Tô! Cô và đồng chí Triệu thương lượng xong cả đúng ?”

 

“Tình hình nhà các cô, cũng . Vậy cũng khuyên gì nữa nhé. Cái đó... Tiểu Lý ! Nhanh lên! Làm việc cho đồng chí Tiểu Tô và đồng chí Triệu !”

 

“Khoan !” Tô An từ phía bước .

 

Chỉ một tiếng , cả Triệu Đại Hưng, Tiêu Kế Lương và Vương Diễm Bình đều cứng đờ.

 

Tiêu Kế Lương: ...Nó chặn đường sống của ...

 

Triệu Đại Hưng: ...Nó hối hận ! Nó hối hận ...

 

Vương Diễm Bình: ...Xong , xong ! Bắt đầu ...

 

“Tiểu Tô ? Em đây là...?” Vương Diễm Bình căng da đầu, nặn một nụ , về phía Tô An.

 

Tô An thấy Triệu Đại Hưng và Tiêu Kế Lương đều đang nín thở, cô phát một tiếng lạnh: “Chủ nhiệm Vương! khó chị. chị lập cho chúng một bản thỏa thuận, chứng kiến. Hôm nay, và Triệu Đại Hưng ly hôn xong, từ nay, 'đường lớn lên trời, mỗi một ngả' ( ai nợ ai)!”

 

Triệu Đại Hưng lúc mới nhớ , còn chuyện tiền bồi thường!

 

Hắn vội vàng gật đầu: “! ! Chủ nhiệm Vương! Phiền chị chứng cho chúng !”

 

Tiêu Kế Lương giọng điệu mềm hẳn xuống. Bà mặt mày khẩn cầu, về phía Vương Diễm Bình, chắp tay , hạ giọng: “Chủ nhiệm Vương! Cứu một mạng hơn xây bảy tòa tháp!”

 

Tim Vương Diễm Bình đập thịch một cái. Cái vũng nước đục , thể nhúng tay ? Nhỡ gì, hối hận gì...

 

nếu , đến chuyện ngày nào cũng trốn, mà ngay hôm nay, cũng thoát . Bà c.ắ.n răng: “Được! nhé! Chuyện của hai vợ chồng, là do hai tự quyết định, liên quan gì đến . chỉ là dựa theo ý của hai , chứng kiến mà thôi!”

 

“Được!”

 

Dưới sự chứng kiến của , ba bản thỏa thuận giống hệt lập . Trên đó ghi rõ: Tô An và Triệu Đại Hưng do tính cách hợp, hai bên tự nguyện ly hôn. Triệu Đại Hưng bồi thường cho Tô An 2000 đồng tiền tổn thất. Sau , trai cưới vợ, gái gả chồng, liên quan gì đến !

 

Triệu Đại Hưng và Tô An lượt ký tên. Thỏa thuận đóng dấu. Tô An và Triệu Đại Hưng mỗi giữ một bản, còn một bản lưu tại văn phòng dân chính. Chủ yếu là vì... cái nhà quá rắc rối. Vương Diễm Bình sợ còn chuyện!

 

Triệu Đại Hưng cầm bản thỏa thuận, lúc mới lề mề, nỡ... lôi cái túi của .

 

Thỏa thuận cầm trong tay, 2000 đồng... thấy tiếc.

 

Tô An thừa Triệu Đại Hưng đang nghĩ gì. Cô nhếch môi lạnh: “Anh Đại Hưng! Anh... nỡ xa em ? Thật ... em cũng nỡ xa . Chúng mới thỏa thuận, thật chúng vẫn thể...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-190-ly-hon-hai-ngan-dong-ve-tay.html.]

 

"VÚT~"

 

Tô An còn hết câu, Triệu Đại Hưng như gặp ma. Cái túi trong lòng , lập tức như một củ khoai nóng, bay vèo ngoài, vẽ một đường parabol hảo trung, rơi chính xác lòng Tô Bình.

 

“Còn... còn gì nữa? Còn gì nữa? Mau ! Mau !!!” Giọng đầy vẻ hoảng sợ.

 

Hắn suýt nữa thì tự tát mặt . Tiền mất còn thể kiếm . Mạng thì chỉ nửa cái thôi!

 

Vương Diễm Bình lén liếc Tô An một cái, hiệu cho cán sự: "Nhanh lên!"

 

Cán sự vội vàng tìm hai tờ giấy chứng nhận ly hôn mới . Màu vàng, chỉ một tờ giấy, gấp , to bằng giấy đăng ký kết hôn đời . Trên cùng in ba chữ “Giấy Ly Hôn”.

 

Cô nhanh chóng điền tên, tuổi của Triệu Đại Hưng và Tô An . Sau đó, đưa cho hai ký tên.

 

Tô An cúi đầu . Triệu Đại Hưng, nam, 27 tuổi. Tô An, nữ, 18 tuổi. Xin ly hôn. Qua thẩm tra, phù hợp với quy định về ly hôn tự nguyện trong (Luật Hôn nhân nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa), cho phép đăng ký, cấp giấy chứng nhận.

 

Ở mục bên cạnh, phần con cái, gạch bỏ. Phần tài sản, cũng gạch bỏ. Mục cuối cùng, phần bổ sung, ghi đơn giản: Triệu Đại Hưng bồi thường cho Tô An 2000 đồng.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Triệu Đại Hưng căn bản thèm . Hắn cầm bút lên, ký ngay. Thấy Tô An cứ nghiêm túc chằm chằm tờ giấy, lòng bắt đầu thấp thỏm.

 

Cuối cùng, Tô An cũng xem xong. Cô nhận lấy bút, ký tên, đưa cho cán sự đóng dấu.

 

Khi con dấu đóng xuống, Triệu Đại Hưng rốt cuộc nhịn nữa, nức nở thành tiếng.

 

Tiêu Kế Lương càng lao tới, giật lấy tờ giấy ly hôn từ tay Triệu Đại Hưng. Bà ôm chầm lấy con trai, kích động : “Tốt quá ! Tốt quá ! Ly hôn ! Ly hôn ! A ha ha ha ha~”

 

“Sau ... bao giờ ngủ phòng khách nữa! Mẹ bao giờ lo hại ! Hu hu hu... Cuối cùng cũng ai c.h.ử.i nữa! Mẹ bao giờ hầu hạ cả nhà bọn họ nữa...”

 

Những mặt ở đó, tiếng lóc t.h.ả.m thiết của Tiêu Kế Lương, đều vẻ mặt thể tin nổi, về phía Tô An.

 

Bọn họ thường xuyên hòa giải đủ loại mâu thuẫn, tranh chấp, đủ thứ chuyện kỳ quái cũng gặp nhiều. mà... chồng con dâu bức đến mức , đúng là hiếm thấy!

 

Tô An mặt đỏ, tim đập. Dù thì, , cô về cơ bản cũng sẽ đây nữa. Đời , còn gặp những , cũng là một chuyện khác. Bọn họ thích gì thì .

 

mà, khi , cô hắt thêm một chậu nước bẩn con bọn họ. Bọn họ còn sống ở đây mà.

 

“Bà già! Bà đừng nữa! Đuổi , con trai bà là của một bà. Cuối cùng cũng ai tranh giành đàn ông với bà nữa. Nếu bà rời xa con trai như , thì cũng đừng bắt nó cưới vợ nữa, kẻo khổ con gái nhà . Tối nay, bà thể ngủ chung chăn với con trai bà .”

 

Tô An đầu, liếc những đang há hốc mồm xung quanh: “Mọi ngạc nhiên gì? Người trong khu tập thể chúng quen cả ...”

 

Nói , Tô An bộ đau thương tột độ, vẫy tay với Vương Tiểu Thúy và : “Mẹ! Chúng ! Hu hu hu... Con, một thiếu nữ trong trắng, gả đây đầy nửa năm, vẫn còn là 'gái tân', mà biến thành đàn bà hai đời chồng! Chồng chỉ thích , thích con! Con còn mặt mũi nào nữa~”

 

Mãi đến khi đám Tô An sắp khỏi cửa, Triệu Đại Hưng và Tiêu Kế Lương mới từ trong cơn vui sướng tột độ, hồn trở .

 

Thấy đều đang bằng ánh mắt quái dị, con bọn họ mặt mày cứng đờ!

 

“Tô An! Mày bậy!! Mọi đừng bậy! Không chuyện đó!”

 

“Bịa đặt! Tất cả đều là bịa đặt!!”

 

Bên ngoài, Tô An và cả nhà , : “Đi! Về nhà họ Triệu!”

 

 

Loading...