Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 189: Ai không ly hôn làm con chó!
Cập nhật lúc: 2025-11-03 04:13:26
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tao xem! Tao mà c.h.ế.t , mày còn thể tiêu tiền lương của tao, ở nhà của tao nữa !!!”
Tô An hổ tức giận: “Được! Đây là mày đấy nhé! Vậy thì đ.á.n.h c.h.ế.t!!!”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Mắt thấy Tô An định xông lên, Nhậm Tam thấy tình hình cũng hòm hòm , vội vàng chạy lên kéo Tô An .
“Chị!!! Chị ơi!!!”
“Chị bình tĩnh ! Em thấy rể thật sự sống với chị nữa ! Anh thà c.h.ế.t chứ sống với chị! Chị xinh , trẻ trung như , hà cớ gì treo cổ c.h.ế.t một cái cây cong queo ?”
“Chủ nhiệm nhà máy lớn thì chứ? Anh chẳng là nhờ chị 'vượng phu' nên mới lên chủ nhiệm ? Đợi chị , để trắng tay! Chúng tìm khác, nguyện ý nuôi cả nhà chúng là !”
Triệu Đại Hưng Nhậm Tam một tràng, thiếu chút nữa thì dập đầu lạy bé.
“Tô An! Em trai cô đúng đấy! Cô xinh , trẻ trung, cô chắc chắn thể tìm một đàn ông nguyện ý nuôi cả nhà cô!”
Vương Tiểu Thúy lúc mới phản ứng , cũng vênh váo, chống nạnh, c.h.ử.i Triệu Đại Hưng: “Mù mắt ch.ó của mày! Con gái nhà tao như , gả về nhà chúng mày! Chúng mày mang ơn đội nghĩa thì thôi, còn dám ghét bỏ!”
Tô An vờ vịt với Nhậm Tam: “Em út! Em cái gì? Chị mà ly hôn, chị chính là đàn bà hai đời chồng đấy!”
Nhậm Tam đảo mắt: “Không ! Chúng , thì ai mà !”
Triệu Đại Hưng vội vàng gật đầu: “! ! Sẽ ai !”
Tô An vẻ mặt đau thương Triệu Đại Hưng: “Anh... thật sự sống với nữa ?”
Triệu Đại Hưng một giây cũng dám do dự: “Tô An! Mày hỏi một vạn , tao cũng sống với mày nữa!”
Tô An cụp vai xuống: “Được! ly hôn! , Triệu Đại Hưng, cho ! Hôm nay, mà bước khỏi cái nhà , thì , đừng mong ! Dù quỳ xuống cầu xin, cũng !”
“Hu hu hu~” Tô An giả vờ giả vịt, đưa tay áo lên quẹt mắt!
Niềm vui sướng tột độ , khiến Tiêu Kế Lương và Triệu Đại Hưng đều nhe răng .
“Tô An! Coi như là... Triệu Đại Hưng xứng với cô!”
Vương Tiểu Thúy nhảy : “An An! Con nghĩ cho kỹ! Con mà ly hôn thật, công việc, tiền thách cưới của trai con, con lấy vợ, sinh con, còn em trai con nữa, ai lo? Còn chuyện dưỡng lão của , ai phụ trách?”
“Chúng tìm một cái máy ATM (nguyên văn: coi tiền như rác) như nữa?”
Tim Triệu Đại Hưng và Tiêu Kế Lương treo lên. Họ sợ đến mức cơ mặt cũng run rẩy.
Tô An ngẩng đầu ưỡn ngực, đầy chính khí: “Mẹ! Mẹ đừng nữa! Ly thì ly! Ai sợ ai! Ai ly hôn, con chó!”
“Con tin! Với một xinh như hoa, tâm địa thiện lương, cần kiệm, đảm đang như con... Rời xa con là tổn thất của ! Lão nương đây đầu một cái, là thể tìm hơn!”
“Đi! Triệu ĐạiHưng! Đi ly hôn!”
Triệu Đại Hưng lập tức nhảy dựng lên, chỉ sợ Tô An hối hận: “Được! Nói nhé! Ai ly hôn con chó!”
“Đi chứ! Mày đực đấy gì?”
Tô An xòe tay : “Tiền !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-189-ai-khong-ly-hon-lam-con-cho.html.]
Triệu Đại Hưng ôm chặt cái túi trong lòng: “Ly hôn xong thì đưa!”
Tô An vẫn chìa tay mặt : “Nhỡ ly hôn xong, đưa tiền cho , thì chẳng thiệt to ?”
Triệu Đại Hưng ôm cái túi càng chặt hơn, ánh mắt vẫn kiêng dè Vương Tiểu Thúy và Tô Bình: “Thế tao cũng sợ mày cầm tiền chịu ly hôn!”
Tô An thu tay : “Vậy ! Chúng ủy ban (dân chính văn phòng), thỏa thuận! Có nhân viên công tác chứng! Một tay giao tiền, một tay ly hôn!”
Triệu Đại Hưng gật đầu: “Đi!!”
Nhậm Tam lén lút ghé tai Vương Tiểu Thúy, thì thầm hai câu.
Vương Tiểu Thúy như thể cam tâm, cứ lẽo đẽo theo Tô An, lải nhải ngừng: “An An! Con nghĩ cho kỹ đấy nhé! Đừng trúng kế khích tướng của nó! Nó cố ý kích con đấy! Mẹ thấy ly hôn vẫn là !”
“Nó là chủ nhiệm nhà máy lớn, công việc, lương, nhà cửa. Ly hôn , nó lúc nào mà chẳng cưới vợ mới. Con thì khác! Con tuy còn trẻ thật, nhưng con thu nhập, việc ! Chỉ thể ở nhà ăn sẵn!!”
“Với , gánh nặng nhà chúng lớn mà! Con xem , xem trai con, em trai con, một ai thu nhập! Chúng cứ bám c.h.ế.t lấy nó! Chúng ‘đầu trọc thì sợ gì nắm tóc’! Lần con ? Nhà họ Triệu ăn, uống, chỗ ở, tiền tiêu, còn bà già hầu hạ chúng ! Con đừng mắc mưu thằng Triệu Đại Hưng!!”
“Hai ngàn tuy thì nhiều, nhưng tiêu cũng nhanh hết! Bây giờ trong thành, cưới vợ bèo bèo cũng mất mấy trăm . Chúng còn thuê nhà, bao nhiêu miệng ăn... Mẹ thấy, cứ ở nhà họ Triệu là nhất!”
Tiêu Kế Lương mím chặt môi, trắng bệch. Bà bây giờ chỉ tìm cái giẻ lau, nhét cái miệng của Vương Tiểu Thúy.
Bà già gấu núi đang khuyên con gái. Đây rõ ràng là đang chặn đường sống của con bà !
Triệu Đại Hưng tim cũng đập loạn xạ. Trời mùa đông, mà gấp đến mức trán rịn mồ hôi, chỉ sợ Tô An giữa đường, Vương Tiểu Thúy cho xiêu lòng.
Vì Triệu Đại Hưng đầu với tốc độ tên lửa, đám Tô An nhanh đến văn phòng dân chính của tổ dân phố.
Chủ nhiệm Hội Phụ nữ, Vương Diễm Bình, từ xa thấy cả nhà Triệu Đại Hưng tới. Bà lập tức bưng cái ly , thụp xuống gầm bàn việc, trốn.
Tiểu Lý, nhân viên bên cạnh, vẻ mặt khó hiểu, Vương Diễm Bình: “Chủ nhiệm Vương! Chị thế?”
Vương Diễm Bình vội vàng hạ giọng: “Đừng ! Đừng ! Cái nhà đó đến đấy! Cô cẩn thận một chút! Lát nữa mà cãi đ.á.n.h , thì tự lo cho đấy!”
Tiểu Lý da đầu căng thẳng, lập tức hiểu . Đây chắc chắn là cái gia đình "kỳ ba", ngày nào cũng nhập viện, lên đồn công an, mà chủ nhiệm Vương kể.
Triệu Đại Hưng xông văn phòng, gân cổ lên gào: “Ly hôn! Ly hôn! Làm thủ tục ở ?”
Tiểu Lý vội vàng chạy đón: “Sao thế ạ? Anh chị còn trẻ thế mà ầm ĩ đến mức ly hôn? Có hiểu lầm gì, chúng ...”
Sắc mặt Vương Diễm Bình căng thẳng, vội vàng khẽ với Tiểu Lý: “Ly! Mau cho nó!”
Thế nhưng, Tiểu Lý, đang dồn hết sự chú ý đám Triệu Đại Hưng, để ý thấy đang ở gầm bàn bên cạnh, vẫy tay khẩu hình.
Vợ chồng cãi , đến văn phòng dân chính đòi ly hôn. Việc của họ là khai thông, hòa giải cho những cặp vợ chồng đang nóng giận!
Tiêu Kế Lương thấy Tiểu Lý ý định hòa giải, bà đẩy phắt Triệu Đại Hưng , cả như một quả tên lửa, phi lên, c.h.ử.i xối xả mặt Tiểu Lý.
Con gấu núi Vương Tiểu Thúy , dọc đường liên tục chặn đường sống của con bà . Mắt thấy đến văn phòng dân chính, nhảy một đứa nữa lấy mạng . Thế thì nhịn nổi?
“Tao lầm mày xxx! Lắm mồm gì? Nhàn rỗi xxx đau ! Con trai tao ly hôn thì liên quan đéo gì đến mày? Mắc rắm gì đến mày!!! Mày cái thủ tục của mày ! Mày quản nhiều chuyện gì? Mẹ ruột của con trai tao còn đang ở đây ! Cần mày lo chuyện bao đồng !!”