Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 175: Tố cáo Tô Kiến Quân tại Xưởng Đồ Hộp
Cập nhật lúc: 2025-11-03 04:13:08
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô An dắt Vương Tiểu Thúy chạy đến cổng xưởng đồ hộp, la. Cô dùng tờ giấy hòa giải còn mới tinh, tố cáo Tô Kiến Quân.
Tố cáo ông ngoại tình trong hôn nhân – bằng chứng chính là đứa em trai c.h.ế.t non của cô.
Tố cáo ông vong ân bội nghĩa, lừa đảo tiền của vợ cũ. Tố cáo ông bất trung, bất nghĩa, thượng bất hiếu, hạ bất từ!
Người của phòng bảo vệ xưởng đồ hộp, vốn em nhà Tô Kiến Quân mắt. Biết chuyện ầm ĩ đến Cục Công an, sắc mặt họ càng thêm khó coi. Họ lập tức kéo hai con Tô An phòng bảo vệ, rót mời nước, cẩn thận hỏi han.
Vương Tiểu Thúy trong lòng đầy uất ức. Thấy của phòng bảo vệ ôn hòa như , lời đều ý về phía , giúp chủ, bà lập tức đem hết bao nhiêu vất vả, tủi nhục bao năm qua, kể hết.
Bà cho những hy sinh của khi ở nông thôn. Khóc cho sự lòng đổi của Tô Kiến Quân khi về thành phố. Khóc chuyện bà còn ly hôn, mà Kỷ Thanh Thanh lôi lôi kéo kéo với Tô Kiến Quân. Khóc chuyện bà chân , chân Kỷ Thanh Thanh dọn . Khóc cho đứa con trai c.h.ế.t non của Kỷ Thanh Thanh. Khóc cho bao nhiêu năm bà lụng vất vả, còn lừa tiền...
Bà , giống như vòi nước mở , thể nào dừng . Khóc đến mức nhân viên phòng bảo vệ cũng nghiến răng nghiến lợi.
“Chị ! Chị yên tâm! Xưởng đồ hộp chúng tuy là nhà máy lớn gì danh tiếng, nhưng cũng là nhà máy quốc doanh chính quy. Cái loại vấn đề về nhân phẩm, đạo đức , ảnh hưởng nghiêm trọng đến thanh danh và khí của nhà máy chúng . Chúng nhất định sẽ xử lý nghiêm khắc, tuyệt đối dung tha!”
Vang Tiểu Thúy mắt sưng húp, từ xưởng đồ hộp . Tinh thần bà phấn chấn hẳn lên. Một trận , trút sạch hết những khó chịu tích tụ trong lòng bao năm qua. Cả bà cảm thấy nhẹ nhõm.
“An An ! Nghe ý của đồng chí lãnh đạo , thằng khốn Tô Kiến Quân sắp đuổi việc ?”
Tô An lạnh một tiếng: “Mẹ để ý ? Cái ông đội trưởng họ Vương, cùng họ với , chúng đến tố cáo Tô Kiến Quân, mắt ông sáng rực lên, chỉ thiếu nước đốt pháo ăn mừng.”
“Con , Tô Kiến Quân chắc chắn thoát . Trước đây vì lý do gì, ông với nhà Tô Kiến Quốc (chú hai) đ.á.n.h một trận, ầm ĩ đến Cục Công an. Khi đó, chính của phòng bảo vệ mặt, đến Cục Công an bảo lãnh về. Cả hai đều nhà máy ghi nặng. Sau đó, khuyên can, vì lý do gì, đ.á.n.h thêm một trận nữa. Lần đó, vốn dĩ đuổi việc . bà Lâm Chiêu Đệ (vợ chú hai) trúng gió. Người của phòng bảo vệ sợ gây dư luận hoặc hoảng loạn, nên mới đuổi. cũng giáng chức, điều chuyển công tác cả hai . Từ quản lý nhỏ, điều tạp vụ. Mỗi ghi thêm một lớn nữa!”
“Cho dù chúng đến, của phòng bảo vệ, khi cũng đang tìm cơ hội để nhổ cái gai . Chúng đến tận cửa, đúng là gãi trúng chỗ ngứa của họ mà!”
Vương Tiểu Thúy sảng khoái tinh thần: “Tốt! Lẽ đến đây sớm hơn! Cái loại súc sinh đáng đuổi việc! Không việc , tao xem cả nhà nó hít gió Tây Bắc mà sống! Bây giờ con với con , còn chỗ nào để hút máu. Tao xem con Kỷ Thanh Thanh với con Tô Kiều , chịu để Tô Kiến Quân áp bức !”
Tại bệnh viện, Tiêu Kế Lương đứa con trai cả quý báu của , tim gan như vỡ nát: “Con cái gì? Cái ngày , con liền ngộ độc nhập viện? Sáng nay mới viện, buổi chiều ?”
“Chắc chắn là con ranh Tô An hạ độc! Chắc chắn là chúng nó mưu sát con! Báo án! Báo án! Chúng báo công an!”
Triệu Đại Hưng mặt mày như c.h.ế.t, : “Mẹ, bọn họ hạ độc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-175-to-cao-to-kien-quan-tai-xuong-do-hop.html.]
“Sao ? Chẳng lẽ con đầu óc vấn đề, tự nghĩ quẩn, sống nữa, ăn t.h.u.ố.c độc ?”
Nói đến đây, Tiêu Kế Lương đột nhiên khựng . Chẳng lẽ... con trai thật sự con Mẫu Dạ Xoa bức đến mức sống nữa...
“Vâng... là con tự... hạ độc . Lần là con ăn khoai tây mọc mầm, mốc meo... là do con tự . Lần là con uống t.h.u.ố.c xong uống rượu...”
“Đại Hưng ơi là Đại Hưng! Mẹ chắc chắn là còn cách khác mà! Con là nghĩ quẩn đấy chứ? Khoai tây mọc chút mầm thì ? Hồi chúng chẳng cũng gọt nấu ăn ? Uống t.h.u.ố.c xong uống rượu cũng nhiều uống đấy thôi, thấy mấy ai ngộ độc ? Sao con xui xẻo như ? Hu hu hu... Sao con xui xẻo thế hả?”
“Mẹ thấy ! Chắc chắn là con với con Tô An xung khắc bát tự! Con xem, lúc nó nhà, cả nhà chúng đều yên . Nó về, cả nhà gà bay ch.ó sủa, đủ thứ chuyện! Mẹ cứ cảm giác sống bao lâu nữa! Hu hu hu... Con đừng mà cướp đấy nhé~”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Triệu Đại Hưng trợn trừng mắt, vô hồn lên trần nhà. "Sao xui xẻo như ư? Bởi vì vợ là 'tiểu công chúa' át chủ bài của Diêm Vương..."
Tiêu Kế Lương đứa con trai xanh xao của , ngừng: “Hu hu hu! Lần nó hành cho hình . Vất vả lắm nó mới , dưỡng hơn hai tháng mới chút thịt. Giờ nó về ba bốn ngày, con nhập viện hai ! Hu hu hu... Sau đây? Chẳng lẽ ngày nào cũng ở lì trong , ngoài ? Tiền t.h.u.ố.c men mới trả xong... Đây đúng là lấy mạng mà...”
“Hu hu hu~ Lần thằng Trương Quang Hổ ở lầu còn , bảo con suốt ngày xin nghỉ, lãnh đạo cấp ý kiến với con . Cứ thế mãi, chừng còn ảnh hưởng đến công việc.”
“Đại Hưng ! Con xem con cưới cái thứ gì hả? Giờ đây? Nó như là t.h.u.ố.c cao bôi da chó, dính , gỡ cũng ! Con nó ? Con mụ vợ bỏ ở quê nhà , còn trông mong con dưỡng lão đấy! Thằng ngốc còn trông mong con sắp xếp công việc, cưới vợ cho nó đấy! Đời con coi như xong ~ Xong ~”
“Cả nhà chúng đều xong ! Người ‘lấy vợ hiền, họa ba đời’. Ba đời nhà chúng coi như toi ! Mẹ đây là tạo cái nghiệt gì chứ...”
Tiêu Kế Lương nhớ từng chuyện một từ khi Tô An về dâu, bà đến tê tâm liệt phế. Bà cảm thấy sống bao lâu nữa, cả nhà bọn họ sắp "diệt đoàn" .
“Con mau nghĩ cách ! Chứ cứ thế mãi, ngày nào cũng nơm nớp lo sợ. Mẹ thà tìm ba con sớm một chút còn hơn...”
Những ngày ở nhà họ Triệu trôi qua vô cùng thoải mái. Điều kiện nhà họ Triệu ở thời điểm , thể là . Không chỉ cơ sở vật chất trong nhà hơn ở phố Phúc Khánh, hơn ở thôn 93, mà ngay cả đồ ăn cũng là lương thực tinh, còn thể ăn no căng bụng.
Ăn uống no đủ, việc gì , Vương Tiểu Thúy liền bỏ hạt dưa, lạc túi, xuống lầu hóng chuyện. Trời lạnh, Tô An ngoài, cứ ru rú trong nhà sách.
Nhậm Tam cũng cầm sách của Triệu Long và mấy đứa trẻ, quấn lấy Tô Bình bắt dạy học.
Tô Bình tuy đầu óc thông minh lắm, phản ứng chậm, nhưng cũng học đến trung học cơ sở. Nhậm Tam thì thông minh, trí nhớ , chỉ một là hiểu, cơ bản Tô Bình dạy hai là thể nhớ kỹ, còn thể suy một ba, tự liệt kê các ví dụ khác.
Điều khiến Tô An cũng đầu , trong mắt giấu vẻ tán thưởng.