Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 165: Tô Kiều bị bắt

Cập nhật lúc: 2025-11-03 04:12:40
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ăn cơm xong, cả nhà Tô An quây quần bên bếp lò chuyện phiếm, cùng tưởng tượng về một tương lai tươi , vị lãnh đạo lớn của nhà máy thép bao nuôi, cần gì cả.

 

Vương Tiểu Thúy c.ắ.n hạt dưa, vẻ mặt hạnh phúc cảm thán: “An An, thật ngờ đấy. Con phúc khí thế , tìm một con rể như .”

 

“Xem căn nhà lớn , ba phòng lận đấy! Đâu bình thường nào cũng ở . Mấy năm cũng từng ở khu tập thể nhà máy đồ hộp . Mẹ thấy ít công nhân chính thức, cả nhà năm sáu miệng ăn chen chúc trong một căn hộ một phòng một sảnh.”

 

Tô An vẻ mặt tự hào: “Chứ ! Mẹ quên ? Hồi nhỏ ai cũng bảo con tướng mạo phúc hậu, vượng phu! Mệnh trời định Đại Hưng cưới con, nên mới lên phó chủ nhiệm nhà máy. Anh ngày hôm nay, đều là công lao của con đấy!”

 

Nói , Tô An còn đầu , ném cho Triệu Đại Hưng một cái tình tứ: “Anh Đại Hưng, ? Vợ chồng cãi thì cãi, quậy thì quậy, nhưng ở bên nó mới náo nhiệt. Càng náo nhiệt thì càng rực rỡ, vận may nó tự khắc đến. Sau chúng cứ tiếp tục cố gắng, nhất định sống thật rực rỡ!”

 

Vương Tiểu Thúy gật đầu, sang với Triệu Đại Hưng: “, đúng! Mẹ cũng chẳng cầu gì khác, chỉ mong hai con sống rực rỡ. Sau , chuyện dưỡng lão của giao hết cho các con. Còn trai con nữa, Đại Hưng , con cưới An An thì cũng là nửa đứa con trai của . Sau Tô Bình cũng là ruột của con. Anh con giờ vẫn việc . Con chẳng là lãnh đạo lớn trong nhà máy ? Sắp xếp cho Tô Bình một công việc . Việc gì nhẹ nhàng một chút, lương cao một chút. À đúng , em gái nó lấy chồng , mà nó vẫn kết hôn. Chuyện con cũng lo. Con để ý xem xung quanh đối tượng nào thích hợp . Nghe trong thành các con kết hôn còn cần 'ba thứ xoay, một thứ vang' (xe đạp, đồng hồ, máy may, đài radio). Mấy năm nay hai vợ chồng chịu khó tiết kiệm, nhanh chóng sắm đủ cho con. Hạnh phúc cả đời của con là nhờ hết con đấy...”

 

Vương Tiểu Thúy dứt lời, Nhậm Tam nhảy : “Anh rể, rể! Đợi trai con xong, là đến lượt em...”

 

Tiêu Kế Lương tức ách mà dám phát tác. Nghe cái đám kỳ cục một câu, một câu, m.ô.n.g bà như đang bàn đinh. Mí mắt giật liên hồi, hô hấp thông.

 

cảm giác như cả ngàn con ong đang bay vo ve trong đầu .

 

Cuối cùng, đám Tô An cũng chán, kéo phòng ngủ. Tiêu Kế Lương đống vỏ hạt dưa, vỏ lạc vương vãi đầy sàn, thở dài thườn thượt.

 

“Đại Hưng... Giờ... ... đây hả con?”

 

Tiêu Kế Lương kéo dài giọng than , vẻ mặt yếu ớt, bất lực: “Cứ thế mãi, cho con , cần qua Tết, tìm ba con .”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

“Mẹ cho con , cả đời bao giờ nghẹn khuất thế ! Hu hu hu... Lệ Lệ đoản mệnh của ơi! Con đúng là phúc! Sao con c.h.ế.t sớm như , để một chịu khổ đời thế ...”

 

Triệu Đại Hưng cũng suy sụp: “Thôi, thôi! Mẹ đừng nữa! Bọn họ vất vả lắm mới ngủ đấy. Mẹ đừng ồn, lát nữa họ thức dậy, vác d.a.o rượt...”

 

“Ực~”

 

Tiêu Kế Lương nín ngay lập tức.

 

“Đại Hưng , con mau ly hôn với nó ! Mẹ chịu nổi nữa ! Một con Tô An, chịu thấu. Giờ lôi về một con gấu núi, một cái thùng cơm, với một con khỉ đột! Đây chẳng lấy mạng ?”

 

“Riêng cái thùng cơm , con thấy nó ăn ? Cứ cái đà , nó mà ở đây mười ngày, nửa tháng, chắc nó ăn thủng cả trời mất!”

 

“Còn đòi con dưỡng lão cho bà ? Con là con trai cơ mà! Dựa dưỡng lão cho bà ? Còn lo việc , lo cưới vợ cho con trai bà ? Bảo bà mơ! Đó con trai con. Quá vô lý! Vô lý hết sức! Con dâu mới nào dắt díu cả nhà đẻ, đến một tiếng chào hỏi cũng , mà xông thẳng đến nhà chồng ăn Tết? Chuyện , sống từng tuổi, còn từng qua...”

 

Triệu Đại Hưng mặt mày bất lực: “Mẹ tưởng con ly hôn ?”

 

Hắn ngón tay út của , nhớ hai tháng Tô An nhà, những ngày tháng êm đềm trôi qua. Triệu Đại Hưng thăm dò, mở miệng với Tiêu Kế Lương: “Mẹ , bây giờ quan trọng nhất là tống con Tô An . Sáng mai con sẽ sang nhà máy đồ hộp tìm Tô Kiến Quân. Con gái ông về , để xem ông quản !”

 

“Chuyện của Tô An, cứ để cha ruột nó chuyện với nó. Nếu vẫn , thì... cũng chỉ thể theo lời chị cả . Tạm thời gửi bọn trẻ sang nhà chị . Mẹ cũng... tìm nào đó mà tái giá !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-165-to-kieu-bi-bat.html.]

Tiêu Kế Lương cái giọng ủ rũ của Triệu Đại Hưng, cuối cùng kìm nữa, che miệng "hu hu hu" nấc lên. Bà dám lớn, sợ đ.á.n.h thức Tô An, nó vác d.a.o phay rượt.

 

Ngày hôm , Triệu Đại Hưng sáng sớm chạy sang khu tập thể nhà máy đồ hộp, nhưng tìm thấy Tô Kiến Quân.

 

Bởi vì, nhà họ Tô xảy chuyện.

 

Hơn hai tháng , khi Kỷ Thanh Thanh và Tô Kiến Quân từ nhà họ Triệu trở về, hai nảy sinh bất đồng. Kỷ Thanh Thanh chắc chắn nỡ để con gái ruột của gả sang nhà họ Triệu.

 

Trong lòng bà , Tô Kiều gả nhà giàu sang, sống sung sướng. Ngay tối hôm đó, Kỷ Thanh Thanh kéo Tô Kiều , cho nó về tình hình hiện tại và ý định của Triệu Đại Hưng cũng như Tô Kiến Quân.

 

Tô Kiều Kỷ Thanh Thanh , Triệu Đại Hưng yêu cầu nhà họ Tô đổi cô sang, lập tức sợ đến mặt cắt còn giọt máu.

 

“Mẹ! Thế ạ?”

 

Kỷ Thanh Thanh dỗ dành: “Mẹ chỉ cho con tình hình trong nhà bây giờ thôi. Đương nhiên, dù đổi con sang, cũng là chuyện khi Tô An về ly hôn.”

 

“Giờ ý bên nhà họ Triệu, là con Tô An nó cũng đồng ý ly hôn!”

 

Tô Kiều vội : “Bọn họ cầu xin Tô An ly hôn, mà còn trả tiền thách cưới á? Làm gì chuyện đó? Mà dù trả, bọn họ chúng ? Dựa mà đòi đổi con sang?”

 

Sắc mặt Kỷ Thanh Thanh cũng khó coi: “Đây là chuyện tiền thách cưới ? Con vẫn hiểu ? Vấn đề bây giờ là một suất công nhân trong nhà máy thép đang treo ở đó! Hơn nữa, Tô Kiến Quân cũng nỡ bỏ mối hôn sự !”

 

“Hồi , ông thiên vị con, là vì con giá trị. Bây giờ mặt con thương, còn nghỉ học. Trong lòng ông , con còn bằng con Tô An! Ít nhất, Tô An vẫn là con gái ruột của ông !”

 

Tô Kiều cuối cùng cũng luống cuống: “Mẹ! Vậy bây giờ?”

 

Con ngươi Kỷ Thanh Thanh lóe lên: “Trừ phi... con thể nâng cao giá trị của trong lòng ông ! Cái công tử nhà Long Tường Phủ ...”

 

Đến nước , Tô Kiều cũng còn e dè nữa. Ngày hôm , cô liền tìm đến Long Tường Phủ.

 

Vài ngày , nhà họ Tô khách quý tới thăm. Vợ chồng Kỷ Thanh Thanh đống quà cáp xa xỉ bàn, Lục Kim An, nho nhã, lễ độ, toát khí chất quý phái, bên cạnh là Tô Kiều đang e thẹn, ngượng ngùng. Cả hai đều rạng rỡ.

 

Nghe Lục Kim An ái ngại , rằng nhất định sẽ chữa khỏi vết thương mặt Tô Kiều, ý trong mắt Tô Kiến Quân càng đậm.

 

Từ đó về , ông còn nhắc đến chuyện bắt Tô Kiều sang nhà họ Triệu nữa.

 

Ngược , thỉnh thoảng ông còn nhắc khéo, bảo Tô Kiều giữ cho chắc Lục.

 

Tô Kiều cũng Tô Kiến Quân thất vọng. Đủ loại quà cáp, thức ăn ngon, liên tục mang về nhà. Trong một thời gian ngắn, mức sống của nhà họ Tô thậm chí còn hơn cả lúc mất tiền.

 

Thế nhưng, ngay ngày hôm qua, Tô Kiều Cục Công an bắt ...

 

Kỷ Thanh Thanh như trời sụp. Món phú quý sắp tóm trong tay, giờ sắp bay mất. Hai vợ chồng cuống cuồng như gà cáo. Một chạy đến Cục Công an hỏi thăm tin tức, một chạy đến Long Tường Phủ, thử vận may xem gặp Lục Kim An .

 

 

Loading...