Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 163: Mẹ chồng ơi, con nhớ mẹ chồng muốn chết!

Cập nhật lúc: 2025-11-03 04:12:38
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy Tô An dẫn theo một đám , xách theo túi lớn túi nhỏ nghênh ngang , bà Lưu lập tức kích động xông .

 

“Ai nha, Tiểu Tô , dạo cháu thế hả? Làm bọn cô nhớ quá mất!”

 

Có thể nhớ , bấy lâu nay, khu tập thể chẳng chuyện gì ho để hóng, lật qua lật cũng chỉ là chuyện chồng nàng dâu nhà ai cãi . Làm mà náo nhiệt, mắt như chuyện nhà Triệu Đại Hưng .

 

Mấy bà thím thích hóng chuyện bên cạnh cũng xúm , mồm năm miệng mười kéo Tô An buôn dưa: “Mẹ chồng cháu khỏe hơn nhiều đấy, giờ c.h.ử.i sang sảng lắm. Còn chồng cháu, Triệu Đại Hưng , cuối năm xưởng phát cho ít đồ , hôm qua mới xách về nhà đấy. À , cháu cẩn thận đấy, cô cái giọng điệu của Tiêu Kế Lương, hình như tìm mối khác cho Triệu Đại Hưng đấy!”

 

Tô An nhướng mày: “Cháu mới là vợ hợp pháp của Triệu Đại Hưng. Bọn họ xem mắt cái gì chứ, đây chẳng lỡ dở con gái nhà ?”

 

Bà Lưu hạ giọng: “Chẳng là do cháu lâu về . Bọn họ rêu rao khắp nơi là cháu bỏ theo lão già, cháu theo đám nhà giàu buôn bán, chạy Nam .”

 

Tô An vẻ mặt nghiêm túc: “Tin đồn, tất cả đều là tin đồn! Mọi cũng Triệu Đại Hưng lóc đòi ly hôn với cháu đấy thôi. Cháu còn nỡ, đồng ý. Cháu nghĩ, chắc chắn là do cả hai chúng đều một lòng vì đối phương, mà suy nghĩ đến cảm nhận của đối phương, thành mới cãi vã. Cho nên, bọn cháu tách một thời gian để cả hai cùng bình tĩnh .”

 

“Với , trong nhà còn ba đứa con cơ mà. Cháu dù trong lòng ấm ức gì, cũng nghĩ cho bọn trẻ chứ. Nếu cháu ly hôn thật, thì bọn trẻ ? Chẳng thành trẻ hoang ?”

 

Bà Lưu Tô An với vẻ mặt đầy thán phục. Bà sống mấy chục năm, đây là đầu tiên bà gặp loại trơ tráo, mở mắt dối mà chớp mắt thế . "Vì bọn trẻ" , còn tưởng là chính nó đẻ bọn trẻ đấy?

 

, Tiểu Tô về , ngày lành của Tiêu Kế Lương cũng coi như chấm dứt. Tiêu Kế Lương xui xẻo, thì bà vui!

 

“Tiểu Tô, đây là...?”, một bà thím nhịn , Tô Bình và Vương Tiểu Thúy cao lớn phía Tô An, lên tiếng hỏi.

 

Tô An thản nhiên đáp: “Đây là trai cháu, cháu, còn là em trai cháu. Mọi đấy thôi, lúc cháu kết hôn, cháu với cháu lỡ việc, đến uống rượu mừng . Thế mà chồng cháu thấy cháu với trai cùng ngoài đường, hiểu lầm, bọn cháu là gian phu dâm phụ. Bà còn đưa cả hai em cháu lên Cục Công an nữa đấy.”

 

Nghe Tô An , hiện trường ồ lên một trận. Mắt ai nấy đều sáng rực vẻ hưng phấn, mặt nào cũng hiện rõ mấy chữ: (Mày đấy, nhiều !).

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

“Thế nên cháu mới nghĩ, đều là thông gia mà còn gặp mặt , thế là xa cách quá ? Biết cháu với Triệu Đại Hưng cứ cãi suốt, cũng là liên quan đến chuyện . Mọi hiểu về quá ít. Cho nên, Tết năm nay, cháu đưa cả trai cháu cùng đến nhà họ Triệu ăn Tết luôn.”

 

“Đã là một nhà, thì yêu thương đùm bọc lẫn . Mọi đúng ?”

 

Mấy bà thím vây xem mặt cứ như gặp ma. Dẫn cả nhà đẻ đến nhà chồng ăn Tết, mà còn "yêu thương đùm bọc" ?

 

Bà Lưu kích động chịu nổi: “Ai nha, Tiểu Tô, cháu nghĩ chu đáo quá! Bà Tiêu chắc mừng c.h.ế.t !”

 

Tô An lướt qua , thẳng về phía , cô vẫy vẫy tay mà thèm đầu : “Khi khác rảnh buôn nhé. Cháu về nhà đây. Lâu gặp Đại Hưng với chồng, con nhớ họ c.h.ế.t !”

 

Mấy bà thím phía bĩu môi: “Đi, theo xem .”

 

“He he he, kịch để xem .”

 

Tô An dẫn theo Vương Tiểu Thúy, Tô Bình và Nhậm Tam, nghênh ngang lên lầu. Trong phòng, Tiêu Kế Lương đang bận chiên chả viên. Sắp Tết , những thứ cần chuẩn đều chuẩn . Hồi , lúc Lý Lệ còn sống, gì đến lượt bà động tay mấy việc .

 

Tiêu Kế Lương một tay cầm cái vợt, một tay đ.ấ.m lưng: “Ai~, cái già , một đống xương già, mệt c.h.ế.t . khổ quá mà! Con Lý Lệ, cái con quỷ đoản mệnh, đúng là hại c.h.ế.t !”

 

lúc , ngoài cửa vang lên tiếng đập "rầm rầm rầm".

 

Tiêu Kế Lương theo phản xạ la lên: “Ai đấy?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-163-me-chong-oi-con-nho-me-chong-muon-chet.html.]

Tô An gân cổ: “Mẹ chồng! Con đây, Tô An đây!”

 

Choang~

 

Tiêu Kế Lương đang định mở cửa, chân mềm nhũn, cả trượt xuống đất. Cái vợt trong tay cũng rơi luôn.

 

“Tô... Tô An?”

 

Giọng bà mang theo hai phần hoảng sợ, ba phần run rẩy.

 

“Con... con điên đó về ?”

 

Rất nhanh, bà hồn, lồm cồm bò dậy, lao mở cửa.

 

Ban ngày ban mặt, vốn dĩ nhà khóa cửa. vì đang chiên chả viên, sợ lũ trẻ con trong khu tập thể xúm , nên Tiêu Kế Lương đuổi cả ba đứa con ngoài chơi, đóng cửa chiên.

 

Tô An kiên nhẫn, dẫn cả nhà chờ ngoài cửa. Đùa , trời mùa đông thế , cả nhà bọn họ còn nhà họ Triệu ăn Tết đấy, thể đạp cửa , nhỡ lạnh cóng thì .

 

Tiêu Kế Lương kéo cửa , cả bàn tay run lên bần bật. Ngực phập phồng, mắt đề phòng Tô An, miệng mím chặt, môi trắng bệch.

 

Tô An nhe răng thật tươi với bà : “Mẹ chồng, chào ! Lâu gặp, con nhớ c.h.ế.t!”

 

“Nào nào, giới thiệu với nhé. Đằng con là con. Xa hơn là trai con, gặp đấy, còn đưa cả hai đứa con lên Cục Công an còn gì. Thằng nhóc là em trai con!”

 

“Tết nhất là náo nhiệt. Năm nay, con đưa cả nhà con đến nhà họ Triệu ăn Tết, cho quen , kẻo đường gặp mặt nhận như , thành trò cho thiên hạ.”

 

Nói , Tô An hít hít mũi: “Ui, thơm thế! Mẹ chiên gì đấy?”

 

Nhậm Tam ỷ nhỏ con, sớm lách , chạy tót bếp: “Chị ơi! Là chả viên! Bà thím đang chiên chả viên! (╯▽╰ ) Thơm quá mất~”

 

Tô An mặt mày hớn hở: “A, chúng đến đúng lúc quá nhỉ! Vừa kịp giờ!”

 

“Mau múc một bát đây! Cho cả nhà chúng nếm thử tay nghề của chồng con. Mấy bà trong khu tập thể cứ khen mãi, bảo chồng con chiên chả viên là ngon nhất.”

 

Nhậm Tam đúng là khách khí thật, bưng thẳng một bát tô chả viên .

 

Tô Bình và Vương Tiểu Thúy thì cứ như về nhà , chẳng cần ai mời, thẳng đến bên cái bếp lò trong phòng khách.

 

là thơm thật. Thông gia khéo tay quá .”

 

Tô Bình thò tay bốc một viên chả, bỏ tọt miệng, ăn thổi phù phù: “Mới lò, nóng quá! mà ngon thật!”

 

Tô An đầu , Tiêu Kế Lương đang c.h.ế.t trân ở cửa, bất mãn la lên: “Mẹ chồng! Làm gì đấy? Vui quá hóa đơ ? Khách đến nhà cứ chặn ở cửa thế? Mau đóng cửa ! Lạnh c.h.ế.t ! Lấy khay đây, mau đun nước pha chứ! Ngay cả lễ tiết tiếp khách cơ bản cũng ? ý tứ gì cả! Thảo nào già chê!”

 

Tiêu Kế Lương cái đám "quỷ tử làng", xông ào ào nhà . Bà đống chả viên mà dậy sớm mua thịt băm, nêm nếm gia vị, bận rộn cả ngày trời chiên lên, giờ bưng sạch bàn, cả đám đứa một viên, đứa một viên, ăn mồm miệng nhẫy mỡ.

 

một tay ôm ngực, một tay giơ lên, bấm mạnh nhân trung của .

 

 

Loading...