Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 161: Chị An An, cho em ở lại đi!

Cập nhật lúc: 2025-11-03 04:12:36
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đến nhà họ Triệu ăn Tết?”

 

Vương Tiểu Thúy cao giọng hỏi .

 

Tô An gật đầu: “ ! Cả nhà chúng đều đến nhà họ Triệu ăn Tết.”

 

“Hai cũng , Kỷ Thanh Thanh và Tô Kiến Quân tìm đám cho con, chắc chắn là thứ gì . Nếu mà thật, thì cũng chẳng đến lượt con. Nếu con là hiền lành, an phận, thì nhà họ Triệu cũng chẳng để con .”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

“Cho nên, chúng đến nhà họ Triệu ăn Tết. Thứ nhất, đỡ tự chuẩn phiền phức. Thứ hai, quậy cho nhà bọn họ long trời lở đất.”

 

“Chúng cho bọn họ tự mở miệng, cầu xin con . Đương nhiên, chúng thể nào họ mở miệng là ngay. Phải cho họ hiểu, cái gì gọi là 'mời thần dễ, tiễn thần khó'. Tốt nhất là nhân vụ ly hôn , kiếm thêm chút hời. Muốn cưới dễ thế.”

 

“Ly hôn xong, con sẽ gửi giấy ly hôn về cho út, bảo mang giấy ly hôn đến nhà họ Trần quậy một trận, đ.á.n.h cho thằng Trần Gia Hoa một trận nữa. Tốt nhất là cho ông Trần Thư Danh tức c.h.ế.t luôn!”

 

Đến nước , Tô An cũng giấu giếm gì nữa. Cô rõ tình cảnh, khó khăn hiện tại, và cả kế hoạch tương lai của cho Tô Bình và Vương Tiểu Thúy .

 

“Tóm ý là, cứ lời con. Em bảo quậy là quậy, em bảo đập là đập.”

 

“Khi em lệnh, hai tay. Trong thành phố giống như ở nông thôn. Ở nông thôn đ.á.n.h là chuyện thường ngày, nhưng ở thành phố, đ.á.n.h chịu trách nhiệm. Nếu báo công an, là sẽ bắt đấy!”

 

Tô Bình hiểu lơ mơ, kéo Vương Tiểu Thúy sang một bên, giảng giải cho bà thế nào là “tự vệ”, thế nào đ.á.n.h mới là “đánh lộn”.

 

Tô An xong, liền đưa mắt về phía Nhậm Tam.

 

Nhậm Tam cứng . Tới .

 

“Nhậm Tam, ngày mai chị đưa em đến cô nhi viện ở phía Nam thành...”

 

Tô An còn dứt lời, Nhậm Tam quỳ sụp xuống: “Chị An An, chị đừng đuổi em ! Em ngoan lắm, em nhiều việc. Hơn nữa, em sắp lớn , đến lúc đó em cũng thể ngoài kiếm tiền. Em nhất định sẽ báo đáp chị! Chị đừng đuổi em !”

 

Nhậm Tam đang mặt dày, nhưng còn cách nào khác. Cậu chỉ thể hổ, cần liêm sỉ, nắm lấy bất cứ cơ hội nào để sống.

 

Cậu ơn, nhất định sẽ báo đáp họ!

 

Tô Bình căng thẳng, bật dậy: “An An, em... em thật sự đuổi Nhậm Tam ?”

 

Trong suốt thời gian chung sống, Tô Bình sớm coi Nhậm Tam như em ruột thịt. Anh vốn bạn bè, Nhậm Tam coi là bạn nhất của .

 

Vương Tiểu Thúy cũng lên, bà cẩn thận Tô An, sang Nhậm Tam, gì đó nhưng tiện mở miệng.

 

Ánh mắt Tô An tối : “Em thật sự đuổi Nhậm Tam ?”

 

Tô Bình lí nhí: “Sáng nay... Nhậm Tam thấy em hỏi bà Vương về cô nhi viện ở phía Nam thành, em sợ lắm, nên mới với .”

 

“An An, cái cô nhi viện đó, hễ đủ mười bốn tuổi là tự ngoài sống. Nhậm Tam sắp tới tuổi đó , kiểu gì cũng đuổi . Hơn nữa, khi họ còn đưa em về quê. Đến lúc đó, bà bác hai của em chắc chắn sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t em .”

 

“Cái cũng là Nhậm Tam với ?” Tô An liếc Nhậm Tam.

 

Biết tỏ yếu đuối, tìm giúp đỡ , còn cảnh giác. Cái bộ dạng t.h.ả.m thương hằng ngày, hơn phân nửa là diễn.

 

Nhậm Tam tim đập thình thịch, vội vàng bày tỏ lòng trung thành: “Chị An An, đời em còn nào nữa. Em thật sự thích gia đình . Em thề, em tuyệt đối sẽ trở thành gánh nặng của ! Sau em cũng sẽ giống như chị, coi thím như ruột mà hiếu kính, bảo vệ Tô Bình.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-161-chi-an-an-cho-em-o-lai-di.html.]

 

“Đợi qua Tết, em sẽ thử ngoài tìm việc !”

 

Tô An thở dài: “Không chị nhẫn tâm đuổi em . Chị cũng chê em ăn nhiều. Hoàn cảnh nhà chị bây giờ, em cũng . Bên nhà chồng chị còn một trận chiến ác liệt đánh. Bên phía ba chị và kế, cũng lộn xộn...”

 

“Nói thật, nhà chị căn bản sức lực mà lo cho em. Hơn nữa, còn khả năng sẽ liên lụy em mớ bòng bong .”

 

Nhậm Tam ưỡn ngực: “Chị An An, em sợ! Em thể sống sót tay bà bác hai, em cũng thằng ngốc. Em cách tự bảo vệ . Hồi là do em đói, sức phản kháng, chỗ nào để . Bây giờ em sức , em chỉ chạy nhanh, mà em còn thể giúp chị đ.á.n.h .”

 

“Em , chị là bản lĩnh. Sau chị cũng thể lúc nào cũng ở bên cạnh Tô Bình và thím. em thể chị ở bên cạnh họ. Chị An An, chị cho em ở !”

 

Tô An thấy trai và Nhậm Tam đều tha thiết , đành thở dài: “Thôi , chuyện , để hẵng tính.”

 

Tô Bình lập tức nắm lấy tay Nhậm Tam, vui sướng nhảy cẫng lên: “Tiểu Tam! Tiểu Tam! An An đuổi em nữa! He he he!”

 

Vương Tiểu Thúy cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm. Bà chung sống với Nhậm Tam cũng hơn hai tháng. Thằng bé miệng ngọt, mắt thấy việc, ý tứ, cần bà cũng gì. Một đứa trẻ như , thật khó mà thương.

 

Nhậm Tam thấy cửa ải xem như qua, cũng nắm chặt lấy tay Tô Bình. Cậu thể tiếp tục ở cùng với trai .

 

“Mẹ, mấy lá thư và biên lai gửi tiền con bảo mang theo ? Mẹ tìm hết . Ngày mai chúng cùng Cục Công an. Mọi cũng thu dọn một ít đồ dùng cá nhân. Ngày mai từ Cục Công an về, chúng sẽ sang nhà họ Triệu ở luôn.”

 

Sáng sớm hôm , Nhậm Tam dậy nấu bữa sáng.

 

Ăn sáng xong, Tô Bình dẫn Nhậm Tam quanh bếp lò, dạy học chữ. Tô An mang theo xấp thư từ, biên lai gửi tiền và sổ khám bệnh chuẩn từ sớm, đèo Vương Tiểu Thúy chiếc xe đạp, thẳng đến Cục Công an.

 

Thành phố A là một thành phố lớn đang phát triển, chia thành bốn khu Đông, Tây, Nam, Bắc, và bốn phân cục công an.

 

Lương Diệu Huy, bắt nhà Thôi Nguyên Phượng, là ở Cục Công an khu Đông, cũng là nơi quản lý địa bàn phố Phúc Khánh.

 

Khu tập thể nhà máy thép thì thuộc quản lý của phân cục khu Bắc. Khu Tây là khu đô thị mới phát triển, phân cục ở đây cũng là trụ sở chính của thành phố. Lần , Tô An đến Cục Công an Trụ sở chính ở khu Tây.

 

Lương Diệu Huy và bên Triệu Quý, cô quen mặt. Tô An chút e dè.

 

Hai con vội vã Cục Công an. Tô An giơ chồng thư từ, tài liệu trong tay lên, với đồng chí công an trực ban: “Đồng chí công an! báo án!”

 

“Có mạo danh , lừa gạt dân nghèo khổ! Số tiền lừa đảo lớn, thiếu chút nữa ép đến đường cùng! Xin đồng chí công an chủ cho chúng , điều tra, bắt giữ và xử lý nghiêm khắc tập đoàn tội phạm , trả công bằng cho dân chúng !”

 

Đặng Văn Kiệt, đang tiếp dân, thấy những lời , lập tức nghiêm túc hẳn lên.

 

“Đồng chí, chị bình tĩnh. Nào, mời trong . Chị từ từ trình bày rõ ràng tình hình cho chúng !”

 

Tô An và Vương Tiểu Thúy đưa một căn phòng bên trong. Đặng Văn Kiệt còn nhiệt tình rót cho hai con.

 

Vẫn là quy trình quen thuộc. Sau khi hai con đăng ký thông tin cá nhân, Đặng Văn Kiệt mới bắt đầu hỏi han cẩn thận về sự việc.

 

Tô An chỉ xấp thư tay Đặng Văn Kiệt: “Những lá thư đều là giả mạo tên để . Đây là lừa đảo!”

 

hề học ở trường cấp ba một, cũng học ở lớp XX, trường XX.”

 

“Đồng chí công an, . May mà còn về quê thăm . Anh xem bệnh án ? Bác sĩ mà cứ tiếp tục việc như thế, sẽ c.h.ế.t vì lao lực!”

 

 

Loading...