Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 156: Nhà họ Trần dời mộ tổ
Cập nhật lúc: 2025-11-03 04:12:31
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe Vương Lợi Hoa một tràng, Trần Thư Danh thầm kêu .
Quả nhiên, ít lên tiếng c.h.ử.i mắng.
“Thằng súc sinh Trần Đông hại c.h.ế.t ! Con trai năm nay 19, sắp xem mắt . Đây là hại ?”
“Con trai bà mới 19, còn chờ hai năm. Em chồng 23 ! Nếu còn trì hoãn nữa, nó thành gái lỡ thì mất!” Người phụ nữ đang , mặt đầy bất mãn, ánh mắt như đục thủng một cái lỗ Trần Gia Hoa.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nếu em chồng gả , chẳng là ở nhà cả ngày gây sự với ? Phiền c.h.ế.t !
Một bà thím tóc hoa râm cũng đập đùi chửi: “Trời ơi là trời! Thằng Đại Ngưu nhà 35 ! Giờ đây? Trần Gia Hoa, cái đồ yêu tinh hại ! Mày đẻ cái thứ gì ? Sao cứ hại trong thôn thế hả?”
“Tao cần ! Nếu thằng Đại Ngưu nhà tao lấy vợ, tao đổ tội cho mày! Đều là do thằng Trần Đông nhà mày hại!”
“ ! Em chồng gả , cũng là nhà các chậm trễ!”
“Bây giờ còn xảy chuyện thằng Trần Bắc. Đây là hại c.h.ế.t cả thôn chúng mới cam lòng ?”
“Báo đồn công an! Đưa thằng Trần Bắc lên đồn! Kẻo nó lưu trong thôn hại !”
Trần Thư Danh thiếu chút nữa tức c.h.ế.t ngay tại chỗ: “Chị Diêm! Chị chuyện cũng lương tâm! Thằng Đại Ngưu nhà chị 35 tuổi , nó chứ 15? Bản nó bệnh động kinh, thỉnh thoảng co giật. 35 tuổi lấy vợ, liên quan gì đến thằng Trần Đông nhà ?”
Chị Diêm thèm lý lẽ, phát huy kỹ năng cù nhây c.h.ử.i bới của đến cực hạn: “Chính là nhà mày hại! Chính là nhà mày hại! Nếu thằng Trần Đông nhà mày chuyện công an bắt, hỏng thanh danh của thôn 93, thằng Đại Ngưu nhà tao năm nay lấy vợ, sang năm bế cháu nội mập mạp ! Thằng Đại Ngưu nhà tao chính là nhà chúng mày lỡ dở!”
Trần Thư Danh chị Diêm lùi c.h.ử.i đổng, ép cho lùi liên tục, trông t.h.ả.m hại vô cùng.
Mắt thấy vai chính của vở kịch sắp đổi, Vương Lợi Hoa nghiêm mặt: “Tất cả im lặng!”
“Chuyện khác, các tự xuống nhà họ Trần mà ! Bây giờ chúng đang chuyện của thằng Trần Bắc!”
“Trần Bắc! Mày còn thật ?”
Tô An lạnh một tiếng: “Hừ! Ông , đừng hỏi nữa! Hắn thành thật, chúng báo thẳng đồn công an . Bắt nó b.ắ.n luôn! Kẻo oan uổng ông bao che cho !”
“Đừng!”
Trần Bắc hoảng sợ xung quanh. Thấy đều đang căm phẫn , sợ đến mặt cắt còn giọt máu.
“ ! lén Tô An vệ sinh!”
Tô An nheo mắt: “Mày rõ ràng dùng đòn gánh chọc rèm cửa!”
“... đó là cẩn thận móc !”
Người vây xem bất mãn: “Mày lừa quỷ ? Ai mà lấy đòn gánh chọc rèm nhà xí?”
“ đấy! Mày trộm vệ sinh, thì mày bệnh ? Lấy đòn gánh chọc rèm cửa?”
Trần Bắc tiếng chỉ trích xung quanh, cầu cứu về phía Trần Gia Hoa.
“Không ! Không ! ! Chú Gia Hoa! Chú mau !”
Thím Mạo Xuân túm lấy cánh tay con trai: “Trần Bắc! Mày lấy đòn gánh gì? Mày mau!”
Trần Gia Hoa ánh mắt lảng tránh, dám Trần Bắc.
Trần Bắc trong lòng lạnh ngắt: “Là chú Gia Hoa! Là chú Gia Hoa bảo trộm cái đòn gánh đồ cưới của nhà họ Vương, để chú trò! Chú lấy cưa, cưa một nửa, để cho gánh đồ cưới của chị Tuyên Anh gãy giữa đường!”
“ là giúp chú trộm cái đòn gánh đỏ. Lúc đó vội quá, ngang qua nên cẩn thận móc cái bao tải treo ở nhà xí.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-156-nha-ho-tran-doi-mo-to.html.]
“ vô tội! lén Tô An vệ sinh! thật sự ! Hu hu hu... Mẹ ơi! Con giở trò lưu manh!”
Trần Bắc dứt lời, khí tại hiện trường lập tức ngưng đọng.
Mọi đồng loạt sang Trần Gia Hoa với ánh mắt phẫn nộ, khinh bỉ. “Thất đức bốc khói! Quá hổ!”
“Thượng bất chính, hạ tắc loạn! Thảo nào thằng Trần Đông bắt bắn. thấy bắt luôn cả thằng Trần Gia Hoa mới đúng!”
“ thế! Cái tâm địa nó thối rữa hết ! Đây là hận thôn 93 chúng đến mức nào ? Trai gái lập gia đình trong thôn nhà nó ảnh hưởng nhân duyên. Người tổ chức hỷ sự đàng hoàng, nó còn phá hoại nhân duyên nhà .”
Vương Tiểu Thúy tức chịu . Bà thật lòng thương Vương Tuyên Anh. Nghe đến đây, bà nhổ một bãi nước bọt mặt Trần Gia Hoa. Chưa hả giận, bà còn đá một cước vai, đạp đang đất ngã ngửa !
Thấy Vương Tiểu Thúy còn xông lên, Trần Thư Danh vội vàng lảo đảo chạy tới cản: “Cháu gái họ Vương! Cháu gái họ Vương! Thằng Hoa nhà đầu óc hồ đồ, chuyện hồ đồ. mặt nó, xin nhà họ Vương các cháu.”
“Lát nữa sẽ dẫn nó đến tận nhà, tạ với cả của cháu. Thật sự xin , xin .”
“Nếu bên nhà Tuyên Anh vấn đề gì, sẽ đích sang Lưu Gia Động giải thích!”
Trần Thư Danh sắc mặt con trai, chỉ giận nó nên . Cháu trai mất , nếu thằng con trai mà mệnh hệ gì nữa, ông thật sự đoạn tử tuyệt tôn.
Vương Tiểu Thúy tức thở hổn hển: “Trần Thư Danh! Ông tưởng ông là ai? Cái mặt ông to lắm ? Còn đòi sang Lưu Gia Động giải thích? Người ông là ai ?”
“Cái gánh đồ cưới quan trọng thế nào, ai mà chẳng ? Nhà các đúng là thất đức quá mà!”
Thím Mạo Xuân mặt mày hổ, c.ắ.n răng phủi bụi lưng cho Trần Bắc: “Cái thằng trời đ.á.n.h ! Việc gì mày cũng ! Người bảo mày gì mày cũng ? Mày sai hả? Biết sai ?”
Trần Bắc dọa cho lóc t.h.ả.m thiết: “Hu hu hu... Mẹ, con lén Tô An vệ sinh! Con giở trò lưu manh! Là chú Gia Hoa bảo con trộm đòn gánh...”
Hiểu lầm tuy giải tỏa, nhưng cả nhà Trần Đem, Trần Bắc, Trần Gia Hoa đ.á.n.h một trận, coi như là đ.á.n.h oan.
Vợ chồng Trần Đem kịch liệt yêu cầu Tô Bình bồi thường tiền t.h.u.ố.c men, bởi vì chân Trần Bắc thật sự Tô Bình dẫm cho nứt xương.
Tô An thấy thế, lập tức ầm lên đòi báo công an. Mặc kệ Trần Bắc cố ý , đúng là dùng đòn gánh chọc rèm nhà xí.
Cuối cùng, sự khuyên bảo của Vương Lợi Hoa, Tô An "vì thanh danh của cả thôn" mà từ bỏ ý định báo công an.
Vợ chồng Trần Đem cũng dám đòi tiền t.h.u.ố.c men của Tô An nữa, sang đòi Trần Gia Hoa.
Trần Thư Danh tuổi cao, vì đứa con cháu bất hiếu mà bồi thường cho Tô An một khoản tiền lớn, chức bí thư thì bãi miễn, cháu trai thì mất, còn cả thôn thù ghét. Bây giờ, đến cả cháu họ cũng oán hận nhà ông .
Quan trọng nhất là, Tô An cứ luôn miệng dọa sẽ tìm ông chồng lãnh đạo nhà máy lớn về trả thù nhà họ Trần, rằng nếu ly hôn sẽ để yên cho nhà họ Trần.
Hết đả kích đến đả kích khác ập tới, cơ thể của Trần Thư Danh cuối cùng cũng trụ nổi.
Vợ chồng Trần Đem đòi tiền khỏi, Trần Thư Danh liền ngã bệnh.
Nằm giường bệnh, Trần Thư Danh nghĩ mãi . Mới hai tháng , nhà họ Trần vẫn là gia đình thế lực nhất thôn 93. Trong thôn, ai thấy ông mà kính nể, gọi một tiếng "Bí thư Trần"?
Kết quả, mới bao lâu chứ? Gia đình suy tàn đến mức .
Suy nghĩ mấy ngày, Trần Thư Danh cuối cùng cũng tìm nguyên nhân: Chắc chắn là do phần mộ tổ tiên nhà họ Trần vấn đề!
Lạ lùng là, cách nhiều trong họ Trần đồng tình.
Mọi bắt đầu tụ tập , bàn bạc chuyện dời mộ!
Cùng lúc đó, Tô An, ở nhà hơn hai tháng, cũng chuẩn dẫn trai và lên thành phố A.