Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 148: Qua cầu rút ván
Cập nhật lúc: 2025-11-03 04:12:23
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Vĩnh Chính thấy Trần Đông còn dám kéo bừa cô gái khác của nhà họ Vương , tức giận lao tới, đòi đ.á.n.h c.h.ế.t .
Sau khi cản , ông càng chỉ thẳng mũi Trần Thư Danh mà c.h.ử.i ầm lên.
Ánh mắt Trần Thư Danh tối sầm . Chuyện đứa cháu thích Vương Tuyên Anh, ông . Vậy tại nó chạy giở trò với Tô An?
Tô An thấy , liền với Cửu Thúc Công: “Cửu Thúc Công, lúc Trần Đông kéo cháu về phía khu nhà thanh niên trí thức, trong miệng đúng là gọi tên chị Tuyên Anh.”
Tô An lời , lập tức tỏ vẻ hiểu rõ. Chuyện Trần Đông dây dưa với Vương Tuyên Anh cũng một hai . Đây rõ ràng là định giở trò đồi bại với Vương Tuyên Anh, nhưng kết quả nhắm nhầm đối tượng.
Không ít Trần Đông với ánh mắt khinh bỉ. Đã què quặt thì chớ, tâm thuật bất chính cũng gì, đằng còn thêm cả mù nữa!
Trần Đông vẫn cố gắng giải thích, nhưng ở đây một ai tin . Mọi chuyện coi như ván đóng thuyền.
Việc tiếp theo là giải quyết thế nào.
Cửu Thúc Công vẫn tỏ công tâm. Ông hỏi ý kiến bên phía Tô An . Tô Bình và Vương Vĩnh Chính cứ một mực la hét đòi báo công an, Trần Đông đền mạng.
Còn Trần Thư Danh thì nước mắt nước mũi giàn giụa, kéo lấy Cửu Thúc Công mà lóc, kể lể rằng nhà chỉ một mụn con độc nhất .
Sau đó, ông ép Trần Đông quỳ xuống dập đầu xin nhà họ Vương, lấy thanh danh của cả thôn để ép buộc về mặt đạo đức.
“Là dạy dỗ Trần Đông, để An An chịu kinh hãi lớn như . Các tức giận cũng là . Chỉ cần các thể tha cho Trần Đông , điều kiện gì cũng tùy các đưa .”
Người rõ ràng là coi trọng nhà họ Trần, nên Trần Thư Danh cũng dám nhắc chuyện cầu hôn Tô An nữa: “Sau nhất định sẽ nghiêm khắc quản giáo nó. Nếu còn xảy chuyện hại bà con làng xóm thế nữa, sẽ tự tay xử lý, cho một lời công đạo!”
Con ngươi Tô An tối sầm . Trần Thư Danh đúng là hổ danh bí thư nhiều năm. Ý của ông bây giờ là Tô An cũng cả, đều là cùng một thôn, chỉ là dọa một chút, họ bằng lòng bồi thường.
Hơn nữa, ông còn lôi chuyện danh dự của cả thôn , rằng đừng vì chuyện mà ảnh hưởng đến thanh danh của thôn, ảnh hưởng đến việc cưới gả của trai gái trong thôn.
Nếu Tô An từ chối, cô chỉ mang tiếng là tàn nhẫn, mà còn chụp cái mũ tổn hại thanh danh của thôn.
Vừa , Tô An cũng định báo công an ngay bây Rờ. Trần Đông tay với chị Tuyên Anh, thì chuẩn tâm lý mất mạng . Chẳng lẽ vì gì nên thể tha thứ ? Huống hồ, còn cả chuyện của hai cô nữa.
Trước mắt, cứ đòi một khoản bồi thường cho hai , đó sẽ chơi trò qua cầu rút ván.
Đây là những gì nhà họ Trần nợ nhà họ Vương, nợ hai cô.
Cho nên, khi Cửu Thúc Công hỏi ý kiến Tô An, cô vờ như Trần Thư Danh dùng đạo đức ép buộc, trong lòng điều e ngại, nên cứ ấp a ấp úng.
Vương Vĩnh Chính sốt ruột chịu , lớn tiếng bảo Tô An cần lo nghĩ nhiều như .
Trần Thư Danh thấy Tô An vẻ d.a.o động, lập tức thuận thế leo lên, tỏ ý thể bồi thường cho Tô An.
Nếu còn Trần Đông, nhà ông coi như nam đinh nối dõi, ông nhiều tiền hơn nữa thì cũng ích gì?
Tô An tỏ như đang phân vân giữa lời đề nghị của Vương Vĩnh Chính và Trần Thư Danh. Cuối cùng, cô c.ắ.n răng: “Được! bồi thường một ngàn đồng! Nếu , sẽ báo công an!”
“Nếu ông Trường Nghĩa của đến kịp...”
“Bây giờ nhà nước đang 'nghiêm đánh', loại chuyện chỉ một kết cục là b.ắ.n c.h.ế.t. Một ngàn đồng , coi như là tiền mua mạng cho Trần Đông!”
Tô An lời , tất cả những mặt đều hít một khí lạnh. Một ngàn đồng! Cả cái thôn mấy nhà lấy nổi?
Trần Thư Danh cũng cứng họng. Một ngàn đồng, nhà ông tuy coi là giàu trong thôn, nhưng dốc hết cả nhà cũng nổi một ngàn đồng!
Tô An Trần Thư Danh: “Bí thư Trần, cũng khó ông. Ông giữ cháu trai giữ tiền, ông tự chọn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-148-qua-cau-rut-van.html.]
Trần Thư Danh đó mở miệng bảo nhà họ Vương cứ việc điều kiện, ông thể bồi thường.
Bây giờ đúng là ông tự đẩy thế khó. Thấy Cửu Thúc Công và đều đang , ông liếc đứa cháu trai nửa sống nửa c.h.ế.t, c.ắ.n răng : “Chuyện đúng là nhà chúng sai. nhận là nhận. Một ngàn thì một ngàn! Ông già , dù vay mượn, cũng sẽ gom đủ cho cô!”
“, mặt Cửu Thúc Công, chúng lập giấy cam đoan. Sau , nhà họ Vương các bất cứ ai lấy chuyện để uy h.i.ế.p chúng , hoặc tìm chúng gây phiền phức!”
Sau khi thỏa thuận xong, tạm thời giải tán. Nhà họ Trần về gom tiền, nhà họ Vương về lấy giấy bút.
Vương Vĩnh Chính kéo tay Tô An một góc, nhíu mày: “An An, cháu cứ thế tha cho bọn họ ?”
Tô An lạnh một tiếng: “Sao thể!”
Vương Vĩnh Chính khó hiểu: “Vậy cháu?... Cháu định lật lọng ? Đến lúc đó nhà họ Trần để yên !”
Tô An lắc đầu: “Không, út. Cháu vĩnh viễn là hại. Ngay cả khi Trần Đông b.ắ.n c.h.ế.t, cháu cũng vẫn là hại!”
“Hơn nữa, Trần Thư Danh còn thích hợp bí thư nữa. Trừ phi cháu chủ động gả qua nhà ông , nếu , dù cháu chọn thế nào, ông cũng sẽ ghi hận nhà họ Vương!”
“Cháu sẽ để ông còn ở vị trí đó, cơ hội ức h.i.ế.p và bà ngoại...”
Trần Thư Danh mang 400 đồng tiền mặt và một thỏi vàng hình cá nhỏ , giao tay Tô An mặt .
Tô An thỏi vàng chút nặng tay, con ngươi chợt lóe lên. Nhà họ Trần cũng của gớm nhỉ, thảo nào Trần Gia Hoa cả đời việc mà vẫn sống sung sướng như . Vốn dĩ cô tưởng một ngàn ở nông thôn là con kịch kim , xem , cô đòi vẫn còn ít.
Tô An lập giấy cam đoan sự chứng kiến của . Giấy lập thành hai bản, Cửu Thúc Công chứng. Vương Lợi Hoa và Trần Thư Danh đều ký tên điểm chỉ .
Một tay giao tiền, một tay giao giấy, nhà họ Trần giữ một bản, Tô An giữ một bản. Chuyện coi như giải quyết thỏa!
Đối với chuyện , trong thôn mỗi một kiểu. Có ghen tị vì Tô An một khoản bồi thường lớn như , rằng cô Trần Đông bẩn, trở thành giày rách, tiền đó là tiền bán .
Nhà họ Vương và nhà họ Trần ầm ĩ cả một ngày. Mọi mới thỏa thuận xong, từ nhà thờ tổ bước , thì công an đến.
Trần Thư Danh cả cứng đờ, đầu lườm nhà họ Vương. Chưa kịp để ông mở miệng, Tô An kích động nhảy cẫng lên.
“Là ai báo công an? Đứa nào báo thế? Đây là hại c.h.ế.t ?”
“Xong , xong ! Đời thật sự hủy ! Chồng mà chuyện , nhất định sẽ ly hôn với ! vất vả lắm mới gả cho phó chủ nhiệm nhà máy lớn, tất cả đều hủy hoại !”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nói , Tô An như phát điên, lao về phía Trần Đông, đ.ấ.m mắng, hận thể uống m.á.u lột da . Trông cô còn điên cuồng hơn cả lúc nãy, khi Vương Trường Nghĩa cứu từ Trần Đông .
Mọi ở thôn 93, Tô An , lập tức ồ lên.
“Trời ơi! Bảo em nhà Tô An về hào phóng thế. Hóa nó lấy chồng ? Lại còn lấy bản lĩnh như ?”
“ . Khó trách xảy chuyện thế , nó chọn hòa giải với nhà họ Trần. Hóa là giấu nhà chồng. Giờ công an đến, nhà chồng bên chắc là giấu nữa .”
“Ôi chao, nó ? Phó chủ nhiệm nhà máy lớn đấy, chức quan đó to lắm. Người chắc chắn sẽ ghét bỏ việc nó hủy hoại thanh danh, bẩn sự trong sạch.”
“Cứ chờ xem, chừng về là ly hôn ngay. Lần đúng là nhà họ Trần hại thê t.h.ả.m .”
“Ôi, gì thế, ai nó thật dối?”
“Ngốc ! Đang mặt công an đấy, ai dám dối ?”
Tô An với vẻ mặt điên cuồng, bàn tán, trong lòng sảng khoái vô cùng.
Rốt cuộc là nào, lén báo công an giùm cô ? Cô còn cần tự tay nữa.