Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 145: Danh tiếng thì có là gì?

Cập nhật lúc: 2025-11-03 03:58:06
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ở hai dãy nhà đằng kìa! Em qua lỗ thông gió thấy !”

 

Nghe đến đó, Tô An còn tâm trí mà để ý đến cái đầu xuất hiện một cách khó hiểu nữa.

 

Cô xoay , lao ngoài. Vừa chạy, cô tiện tay vớ lấy cái liềm để ở bên cửa, trong đầu nhớ lời bà ngoại từng .

 

chạy nghiến răng: “Chắc chắn là thằng súc sinh Trần Đông! Súc sinh!”

 

Lão súc sinh Trần Gia Hoa (ông nội Trần Đông) hại trai cô cả một đời. Nhà bọn họ còn dám tơ tưởng đến con gái nhà họ Vương. Lần út đ.á.n.h c.h.ế.t !!!

 

Trần Đông tuy chân cẳng tiện, nhưng nhờ gia cảnh nhà họ Trần , nên từ nhỏ thiếu ăn thiếu mặc, lớn lên cũng vạm vỡ. Vương Tuyên Anh gầy yếu, đang trong cơn hoảng loạn, thật sự là đối thủ của .

 

Trần Đông bịt miệng, lôi xềnh xệch về phía khu nhà thanh niên trí thức.

 

Cánh tay Trần Đông vòng qua cằm, từ lưng kẹp chặt lấy cổ cô, kéo ngược về phía . Cảm giác ngạt thở dữ dội khiến cả khuôn mặt Vương Tuyên Anh đỏ bừng lên. Hai tay cô cố gắng bẻ cánh tay của Trần Đông, nhưng bản năng sinh tồn khiến bước chân cô vô thức lùi , cố gắng hít thở chút khí.

 

kinh hãi sợ hãi, mắt trợn tròn, những giọt nước mắt lớn như hạt đậu lăn dài từ khóe mắt.

 

Đều là cùng một thôn, cô ngờ Trần Đông to gan đến .

 

Trần Đông mất hết lý trí. Mấy năm nay, nhà dựa ông nội, dựa nhà bà cô, cuộc sống trôi qua tệ. ba là một kẻ ham ăn biếng , cộng thêm bộ dạng què quặt của , nên chuyện mai mối của cứ lỡ dở. Con gái nhà lành thì ai gả cho .

 

Con gái nhà nghèo điều kiện một chút, cũng chịu. Chỉ những đứa con gái kém cỏi, nhút nhát, cha xem thường, mới ép gả, nhưng đòi tiền thách cưới cao. bọn họ xứng với ?

 

Hắn thật sự thích Vương Tuyên Anh. Hắn cảm thấy, dù cưới con gái thành phố, thì cũng xứng với Vương Tuyên Anh. Nhà cô nghèo như , ba cô là một kẻ tàn phế, cả nhà dựa câm của cô gánh vác. Lớn từng , cô ăn thịt mấy ?

 

Vậy mà cũng dám coi thường ! Chỉ cần gạo nấu thành cơm, xem, cô sẽ chọn ngoan ngoãn bước cửa nhà họ Trần, là chọn tìm c.h.ế.t!!

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Còn về hậu quả? Có hậu quả gì chứ? Ông nội là cán bộ thôn, dượng còn việc trấn. Chỉ bằng lão què Vương Vĩnh Thuận và bà câm Lưu Hiểu Mai, thì ?

 

Nếu nhà cô dám ầm lên, sẽ là Vương Tuyên Anh thấy nhà điều kiện nên quyến rũ !

 

Hắn tin thằng Lưu Hồng Dân chịu cưới một con mụ như . Vương Tuyên Anh, ngoài việc gả cho , cũng chỉ một con đường c.h.ế.t. Nếu , nước bọt của đời cũng đủ dìm c.h.ế.t cô !

 

Vương Tuyên Anh túm tóc, ném mạnh xuống đất. Cô còn kịp kêu lên, Trần Đông thúc một đầu gối bụng cô. Cơn đau dữ dội khiến cô kìm mà rên lên một tiếng, cả co quắp như một con tôm, trán rịn một lớp mồ hôi mỏng.

 

“Xoẹt!” một tiếng, là tiếng áo xé rách.

 

Trần Đông thở hồng hộc, kéo thắt lưng của . Vương Tuyên Anh hai mắt ngập tràn tuyệt vọng, cô chống tay tường, cố lết dậy.

 

Trần Đông giơ cao tay, chuẩn giáng một cái tát trời giáng xuống mặt Vương Tuyên Anh.

 

lúc , Tô An cầm liềm lao tới từ phía . Khi còn cách hai mét, cả cô bay lên, tung một cú đá trúng eo Trần Đông.

 

“Rầm!” một tiếng, Trần Đông hét lên một tiếng t.h.ả.m thiết.

 

Hắn đá văng về phía , ống quần vướng chân khiến lảo đảo, đập đầu thẳng vách tường.

 

Vương Tuyên Anh thấy đến, kinh ngạc sợ hãi, cảm xúc vỡ òa: “Hu hu hu, An An...”

 

Tô An vội vàng chạy tới ôm lấy Vương Tuyên Anh, kéo quần áo xé rách của cô, miệng ngừng trấn an: “Không , . Chị Tuyên Anh, đừng sợ.”

 

Trấn an Vương Tuyên Anh xong, Tô An nắm chặt cái liềm, bước về phía Trần Đông. Đời , những cô hận nhất là nhà họ Tô, nhà họ Triệu, và nhà họ Trần.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-145-danh-tieng-thi-co-la-gi.html.]

Cô cứ nghĩ cơ hội báo thù, ngờ Trần Đông tự dâng mạng tới cửa.

 

Nếu dám cái suy nghĩ đồi bại , thì đừng hòng về nữa.

 

Trần Đông Tô An đang tiến gần, ánh mắt co rúm : “Mày... Mày gì? Ông nội tao là thư... A!!!”

 

Tô An căn bản cho cơ hội hết câu, cô vung liềm, c.h.é.m một nhát vai .

 

Nhìn vết m.á.u đỏ thẫm vai Trần Đông, Vương Tuyên Anh sững sờ, vội vàng kéo Tô An .

 

“An An, đừng, đừng mà.”

 

Tô An trong mắt chút thất vọng. Trần Đông sắp hủy hoại cả đời chị , mà chị còn cầu tình cho ?

 

câu tiếp theo, Vương Tuyên Anh liền : “Đừng để bẩn tay em, để chị!!!”

 

lúc , từ xa vọng tiếng "già, già" (tiếng điều khiển trâu) đ.á.n.h xe. Đó là ông Vương Trường Nghĩa, cũng ở phía tây thôn. Nhà ông một con trâu, lúc rảnh rỗi ông cũng đ.á.n.h xe trâu chợ phiên, kiếm chút tiền trang trải.

 

Xe trâu từ đầu thôn về, những nhờ xe cơ bản đều xuống hết. Hiện tại xe chỉ còn vợ ông là Trương Ái Anh, và bà Đổng Tứ Diễm cũng ở phía tây thôn.

 

Tô An thấy tiếng đ.á.n.h xe trâu, liền , đây là đội chợ phiên buổi sáng về.

 

Vương Tuyên Anh mặt mày trắng bệch, hoảng hốt Tô An, cả run lên bần bật. Nếu bộ dạng của cô mà thấy, cô thật sự sống nữa.

 

Tô An vội đẩy Vương Tuyên Anh một cái, chỉ về phía ruộng ngô nhà, hạ giọng: “Chị Tuyên Anh, chị chạy mau ! Xuyên qua ruộng ngô về nhà em!”

 

Đẩy Vương Tuyên Anh , Tô An mới đầu Trần Đông đang ôm vai, cố lết dậy. Trần Đông cũng thấy tiếng động ở ngã rẽ truyền tới, vẻ hoảng sợ trong mắt tan , gân cổ lên, định la lớn.

 

Hắn mới há mồm, Tô An co chân, đá một cước trúng hạ bộ .

 

Cơn đau tột độ khiến gần như ngất .

 

Nhìn Trần Đông lăn lộn đất như một con giòi.

 

Khóe miệng Tô An nhếch lên một nụ tà ác. Ngay mặt Trần Đông, cô đưa tay vò rối tóc , kéo rách cổ áo, dùng móng tay cào lên cổ mấy vết. Cô còn tự tát một cái tát trời giáng!

 

Dưới ánh mắt kinh hoàng của Trần Đông, Tô An nhắm mắt , gào lên.

 

“Cứu mạng! Cứu mạng! Có sàm sỡ! Cứu với! Có kẻ dê xồm! Hu hu hu...”

 

Trần Đông tức đến nổ đom đóm mắt: “Tô An, mày cần danh tiếng nữa ? Mày dám!”

 

Tô An rạng rỡ, la hét dùng gót chân lùi , danh tiếng thì là gì?

 

Vương Trường Nghĩa và mấy , thấy tiếng kêu cứu phát từ khu nhà thanh niên trí thức, lập tức ngừng , vểnh tai lên .

 

Bà Đổng Tứ Diễm sững : “Sao giống tiếng con bé An An thế nhỉ?”

 

Vương Trường Nghĩa và nhà họ Vương (nhà Vương Tiểu Thúy) là họ hàng xa năm đời, hàng năm tiết Thanh Minh vẫn cùng tế tổ.

 

Tô An nếu gặp ông còn gọi một tiếng ông . Nghe thấy tiếng kêu của Tô An, ông mím môi, vội vàng nhảy từ xe trâu xuống, lao về phía khu nhà thanh niên trí thức.

 

Bà Đổng Tứ Diễm và Trương Ái Anh xe cũng vội vàng xuống xe, chạy theo Vương Trường Nghĩa.

 

 

Loading...