Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 136: Nguyên do Tô Bình bị hỏng não
Cập nhật lúc: 2025-11-02 23:58:32
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người già thường nhiều, Lý Ngọc Lan kéo Tô An và Tô Bình, ngừng kể lể những chuyện xảy mấy năm nay.
“Vốn dĩ Út của các con định đưa con lên thành phố A một chuyến, ngờ năm mợ mày bầu, bà chủ nhiệm phụ nữ trấn, nhân lúc nhà ai, dẫn của phòng kế hoạch hóa gia đình đến bắt mợ mày cưỡng chế phá thai thắt ống dẫn trứng luôn, tổn hại thể, uống t.h.u.ố.c đứt quãng, năm nay mới đỡ hơn một chút.”
“Nhà cửa thì bết bát như , thành mày mấy năm nay vất vả như thế, chúng cũng giúp đỡ gì.”
“Lại còn chuyện cưới xin của con Tuyên Anh nhà đại cữu mày, cũng trắc trở đủ đường, cái thằng Trần Gia Hoa ... Ai, may mà bây... giờ định với nhà họ Lưu , mợ mày cũng yên tâm.”
Nhắc đến Trần Gia Hoa, chỉ Lý Ngọc Lan nghiến răng nghiến lợi, mà ngay cả Tô An cũng đột nhiên ngẩng phắt lên.
Trần Gia Hoa tuổi tác cũng xấp xỉ Vương Tiểu Thúy, cha là Trần Thư Danh, bí thư đội sản xuất, còn cha của Vương Tiểu Thúy, Vương Khai Phúc, là đội trưởng.
Năm đó Trần Thư Danh còn đến tận nhà hỏi cưới Vương Tiểu Thúy cho Trần Gia Hoa, nhưng của Trần Gia Hoa nổi tiếng khắp đội là khó chơi, cậy con rể ở xã, chồng là bí thư, nên ở trong thôn vô cùng hống hách.
Hơn nữa, Trần Gia Hoa nuông chiều, trời cao đất dày, sắp đến tuổi cưới vợ mà vẫn ăn bám bố .
Nhà họ Trần thấy Vương Tiểu Thúy tháo vát, nên cưới bà về nhà trâu ngựa, nuôi thằng con trai vô dụng của họ, Vương Khai Phúc và Lý Ngọc Lan đương nhiên thể để con gái gả cái nhà như , nên khéo léo từ chối.
Sau đó, tuy hai nhà chút khúc mắc, nhưng bề ngoài vẫn coi như hòa hảo, , cả Trần Gia Hoa và Vương Tiểu Thúy đều lập gia đình, sinh con, cũng ai để bụng chuyện đó nữa.
Ai mà ngờ, Trần Gia Hoa vẫn luôn ghim hận trong lòng, tuy cũng chẳng thích gì Vương Tiểu Thúy, nhưng việc bà từ chối, khiến cảm thấy mất mặt, trong một ăn cỗ, ác ý lôi Tô Bình, lúc đó đầy năm tuổi, trêu nó như trêu khỉ, chuốc cho nó hai ly rượu trắng.
Đêm đó Tô Bình sốt cao hạ, thời bấy giờ ở nông thôn điều kiện y tế lạc hậu, cũng nhà nào con cái sốt mà nửa đêm đưa bệnh viện, về cơ bản đều tự dùng bài t.h.u.ố.c dân gian để chữa, cố chịu đến hừng đông, nếu thật sự mới đưa lên trạm y tế.
Không ngờ, cơn sốt của Tô Bình giống như cảm cúm thông thường, một đứa trẻ đầy năm tuổi, chịu nổi hai ly rượu mạnh, đêm đó sốt, nôn, tiêu chảy, đến hừng đông hôm đưa lên trạm xá trấn thì quá muộn.
Cũng vì hai ly rượu mạnh đó của Trần Gia Hoa, Tô Bình mang di chứng tổn thương trí não suốt đời.
Lúc xảy chuyện, cả nhà họ Vương tức sôi máu, Vương Khai Phúc nóng tính, xách thẳng s.ú.n.g săn lùng sục khắp đội sản xuất tìm Trần Gia Hoa, bên nhà họ Vương và nhà họ Trần vẫn còn đang lằng nhằng.
Bên , Tô Kiến Quân nhân chuyện , thông qua con rể ở xã của nhà họ Trần, để kiếm chức giáo viên dạy , giấu nhà họ Vương, lén lút hòa giải với nhà họ Trần.
Hắn còn hùng hồn , chuyện xảy , cũng là vì cái gia đình , ở nông thôn lấy rượu trêu trẻ con là chuyện thường, ai cũng ngờ sẽ xảy chuyện như .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Lúc đó vẫn là thời kỳ tập thể, vì các phong trào thi đua tiên tiến, vì danh dự tập thể, ai vì chuyện mà báo công an, bởi vì ở nông thôn, chuyện lấy rượu trêu trẻ con đúng là xảy như cơm bữa, chỉ là đa đều chừng mực, sẽ ác độc đến mức chuốc cho nó cả hai ly rượu lớn.
Huống chi, lúc đó nhà họ Trần giấy cam kết thông cảm của Tô Kiến Quân.
Cho nên chuyện , cứ thế mà chìm xuống, nhưng nhà họ Vương và nhà họ Trần cũng coi như kết thù oán.
Tô An Lý Ngọc Lan, hỏi: “Nhà Trần Gia Hoa ạ? Không nhà họ Vương chúng tuyệt giao với họ ?”
Lý Ngọc Lan thở dài, “Cũng tại ông ngoại mày mất , nên nhà chúng nó bắt đầu nhâng nháo lên, ngay cả thằng con trai liệt chân của nó, cũng dám tơ tưởng đến con Tuyên Anh nhà , cái thằng vô liêm sỉ Trần Gia Hoa , còn dám nhờ bà mối sang nhà đại cữu mày dạm hỏi.”
“Mợ cả mày tuy tính tình chẳng gì, nhưng đối với Tuyên Anh và Kiến Dũng thì thương hết mực, lập tức đ.á.n.h đuổi bà mối khỏi cửa.”
“Sau đó thằng Trần Đông còn chặn đường chị Tuyên Anh của mày hai , Út mày bắt gặp một , đ.á.n.h cho một trận, mối lái bên nhà họ Lưu, suýt nữa cũng nhà nó phá hỏng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-136-nguyen-do-to-binh-bi-hong-nao.html.]
Lý Ngọc Lan thương xót vuốt ve cái đầu to của Tô Bình, trong mắt đầy vẻ đau lòng, “Thường Thường của bà thông minh như , nhà chúng nó hại thảm, thù lớn như , mà chúng nó còn dám mơ tưởng cưới con gái nhà họ Vương chúng , đúng là mơ!”
“Lúc đó bà Tô Kiến Quân thứ lành gì, nhưng đều hai đứa bay, cũng còn cách nào khác, ai, cũng trách bà và ông ngoại mày, lúc lầm .”
“À mà, các con thì , cái thằng vô lương tâm Tô Kiến Quân bà , mấy năm nay chắc chịu ít khổ sở từ tay nó ? Lúc mày về, bà giận nó nửa năm thèm mặt, cái loại như Tô Kiến Quân, mà cũng dám đem con giao cho nó, lo c.h.ế.t bà , nếu bà già , nhà xảy nhiều chuyện, bà tự lên đó tìm .”
“Mẹ mày cứ khăng khăng , các con theo Tô Kiến Quân thì hộ khẩu thành phố, ăn lương thực cung ứng, bố mày công việc, sớm muộn gì cũng về hưu, Tô Bình thể , còn các con là con ruột của nó, đời nào nó hại các con, theo bố mày kiểu gì cũng sướng hơn ở nông thôn theo nó đào đất, nó còn , lúc nếu nó ở thành phố, khám bác sĩ sớm, thì Thường Thường nông nỗi ... Phải như bà á, chẳng gì bằng tự mang con bên cạnh, theo ăn cỏ ăn trấu còn sướng hơn theo cái loại bố như Tô Kiến Quân.”
Anh em Tô An bà ngoại lải nhải cả buổi chiều, bà lão rõ ràng là vui lắm, tinh thần phấn chấn vô cùng, trời tối, Kiến Vinh và Tú Vân học cũng về.
Lúc khi Tô An và trai lên thành phố, Kiến Vinh và Tú Vân còn nhỏ, nên bây... giờ thấy lạ lẫm.
khi nhận quà, chúng nó nhanh chóng trở nên thiết.
Bữa tối Vương Vĩnh Chính đãi hậu, chỉ g.i.ế.c một con vịt.
Con bò vàng nhà Hải Vượng ở đầu thôn đẻ, thai bò cả nhà họ nỡ ăn, nên Vương Vĩnh Chính bỏ ít tiền đổi về.
Nhau bò trong Đông y còn gọi là ngưu bao y, công hiệu bổ khí huyết, ích thận phổi, cho phụ nữ, vợ là Trương Song Song và chị cả Vương Tiểu Thúy sức khỏe vẫn luôn , thứ cho phụ nữ, liền để ý con bò đó.
Buổi chiều nó trở , vội vàng chạy sang canh, chỉ sợ lơ đễnh một cái là thai con bò ăn mất.
Bữa tối vô cùng phong phú, chỉ một bát lớn thịt vịt xào gừng, còn một bát canh tiết măng vịt, rau xanh nhà trồng, món chính là một bát lớn bò hầm ngải cứu.
Kiến Vinh chạy sang nhà Vương Vĩnh Thuận gọi hai , Vương Vĩnh Thuận chống nạng, dắt Tuyên Anh sang, Kiến Dũng năm nay học lớp 9, ở nội trú tại trường, chỉ chiều thứ bảy mới về.
Mọi thấy Lưu Hiểu Mai sang, cũng quen, nhưng Lý Ngọc Lan vẫn cố ý dùng bát lớn múc một bát đầy bò hầm, chuẩn mang sang cho bà .
Tô Bình thấy trời tối mịt, vội cản Vương Tuyên Anh và bà ngoại , “Bà ngoại, để con cho, bên ngoài tối om , con chạy nhanh hơn.”
Bưng bát từ nhà bà ngoại , nó chạy một mạch sang nhà Vương Vĩnh Thuận, nhà đại cữu đèn vẫn sáng, Tô Bình bưng bát xông , đặt bát xuống bàn, hét lớn một tiếng, “Mợ, bà ngoại bảo con mang sang cho mợ.”
Nói xong, cũng đợi Lưu Hiểu Mai lên tiếng, nó đầu chạy biến.
Từ nhà đại cữu , Tô Bình rảo bước về nhà bà ngoại, trong đầu chỉ là món vịt xào gừng.
lúc , đằng căn nhà hoang ven đường vang lên tiếng "loảng xoảng", là tiếng giẫm lên ngói vỡ.
Tô Bình giật nảy , dừng bước, quát về phía căn nhà: “Ai đấy?”
Đáp Tô Bình vẫn là một tràng tiếng động, Tô Bình tuy gan lớn, nhưng tâm hồn vẫn là của một đứa trẻ, lập tức thấy rờn rợn.
Nó hô thêm hai tiếng về phía nhà, thấy ai trả lời, nó lấy hết can đảm, rón rén vòng căn nhà.
Đến khi nương theo ánh trăng, rõ bóng đang xổm mái hiên, Tô Bình gần như nổ tung.