chỉ  chạy trốn.
Làm ơn  mà.
Đừng cau mày, đừng trách , đương nhiên cũng đừng chỉ trích cuộc sống của .
"... Em   điện thoại."
Sắc mặt   khó coi, giọng   sự bực bội  thể kìm nén.
Lúc   mới phát hiện,   ngoài hóng gió vội vàng quá, để quên điện thoại  ghế.
Trên màn hình là 3 cuộc gọi nhỡ của Chu Dư Mộ.
Thời gian cách  đều là 10 phút,  đều đặn.
Im lặng  thể là nửa giờ,  thể là một phút, thậm chí  thể chỉ là vài giây.
Chu Dư Mộ mở lời phá vỡ sự im lặng : "Nhớ xem điện thoại."
Nói xong,    từ cánh cửa  lưng ,   thêm gì nữa.
Lưng   đổ đầy mồ hôi,  tại chỗ ngẩn .
Trưởng nhóm ở bên cạnh, òa lên ,  mặt đầy vẻ đỏ bừng vì say rượu.
"Tiểu Sở,  xin  em, òa oa oa oa."
Trưởng nhóm nửa ngày   nên lời  chỉnh.
Vẫn là Lý Lật giải thích nguyên nhân cho .
"Tổng giám đốc Chu gọi điện cho trưởng nhóm, lúc thì  liên lạc   với em, lúc thì  chỗ em phụ trách  chút vấn đề  tìm em hỏi. Chúng  thấy em mãi  về,  tình hình của em với tổng giám đốc Chu,   lập tức cúp điện thoại chạy đến đây."
Lý Lật   đầy thương hại: "Nửa đêm còn  lãnh đạo gọi điện liên tục sửa phương án, thật là quá thảm."
Cùng lúc đó, tin nhắn của Chu Dư Mộ gửi đến.
[Về nhà thì nhắn tin]
 cúi đầu,  tin nhắn mấy , cuối cùng  nhịn  bật .
Tâm trạng lúc đó vô cùng thoải mái, hít thở thoải mái.
"Xong ... ợ, xong , Tiểu Sở thật, thật là ngốc mà!"
Trưởng nhóm  thật to.
13
Hôm đó, trong khi đang gõ bàn phím, Lý Lật tiến  gần .
"Sở Triều,   bạn trai ?"
 lắc đầu.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
 khi nhớ  những ngày sống chung với Chu Dư Mộ,  chợt nảy  một suy nghĩ kỳ lạ rằng... yêu đương  lẽ đơn giản chỉ thế thôi.
"Vậy thì  quá! Tối nay phòng ban tổ chức liên hoan,   cùng  nhé! Đội  phim bên cạnh  một  siêu…  trai!"
Lý Lật ôm má, ánh mắt lấp lánh khao khát.
"Vừa  trai  dịu dàng,  còn độc , tuyệt vời quá.”
Khi  đang định từ chối, thì Chu Dự Mộ như ma quỷ xuất hiện từ phía , tỏa  từng luồng khí lạnh.
"Các cô đang  gì ."
Lý Lật sợ đến mức cả  cứng đờ.
 nở nụ  lịch sự: “Bây giờ là giờ nghỉ trưa mà, Tổng Giám Đốc Chu.”
“ chỉ  ngang qua thôi.” Sắc mặt    đổi, vẫn giữ vẻ nghiêm nghị.
Ồ, căng tin ở tầng một, mà  từ tầng sáu  ngang qua đến tận tầng ba.
  đầu gọi Lý Lật: “Tiểu Lật, đăng ký giúp  nhé.   xem trai  của đội  phim  đến mức nào.”
Lý Lật ngơ ngác gật đầu.
Khuôn mặt Chu Dự Mộ ngay lập tức trở nên u ám như sắp  bão. 
Hắn mấy  định  gì đó nhưng   nuốt ngược , cuối cùng im lặng rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ghet-cua-nao-troi-trao-cua-day/chuong-8.html.]
Tại buổi liên hoan,   co ro ở góc ghế sofa, chơi điện thoại. 
Nói thật, trai  đúng là   trai.
Ấm áp, cởi mở, cao mét tám,  chuyện cũng dễ .
  luôn cảm thấy thiếu điều gì đó.
Ví dụ như mắt   bằng Chu Dự Mộ, da  trắng bằng Chu Dự Mộ, khí chất cũng  quyến rũ bằng Chu Dự Mộ... đại loại như .
Ly rượu trong tay  lắc lư, đá viên va  thành cốc phát  tiếng kêu leng keng. 
Trong đầu  vẫn nghĩ đến khuôn mặt của một tên đàn ông khốn nạn nào đó.
"Thôi,    đây."
  áy náy chào  ,  rời khỏi sớm. 
Thang máy trong khu chung cư kêu ken két lên tầng mười hai.
Cửa  mở,    thấy tiếng gõ cửa như quỷ  sói gào từ bên ngoài thang máy.
Chuyện gì thế ? Biến thái? Sát nhân?
Những bộ phim kinh dị, ly kỳ mà  từng xem ùa về trong đầu,  sợ đến phát .
Cửa thang máy mở  từng chút một, trong đầu  nhanh chóng vạch  lộ trình trốn thoát.
Nghe giọng ,  đến hẳn  ở gần cửa thang máy. 
Sau khi  khỏi thang máy, nếu  đó  kịp phản ứng,   thể chạy thẳng đến lối thoát hiểm.
Tốt lắm,  thể trốn thoát.
 lập tức nín thở, tập trung tinh thần.
"Vợ ơi òa òa vợ ơi, vợ ơi mở cửa! Vợ của  lớn như  mà chẳng thấy  cả!"
Khoan , giọng  của  ,   quen thế.
... Chu Dư Mộ?
  thấy tên đàn ông dựa  cửa nhà , khóe mắt và mũi đỏ bừng, nhất thời tưởng  uống say nên sinh  ảo giác.
Cho đến khi Chu Dự Mộ ngẩng đầu  , đôi mắt ngấn nước tràn đầy tủi . Hắn lao tới, ôm chặt  như một con ch.ó lớn,   nồng nặc mùi rượu.
Bất kể  cố gắng  gì, miệng  chỉ lẩm bẩm hai chữ “Vợ ơi.”
Khó khăn lắm mới lôi  tên đàn ông khốn nạn to như con ch.ó   nhà,  cố gắng giao tiếp với .
"Chu Dư Mộ?"
"Vợ ơi."
"Anh yêu đương  ?"
"Vợ ơi hôn hôn."
  dùng hết sức tự chủ để đẩy khuôn mặt điển trai đang tiến  gần .  nuốt nước bọt, cố giữ lấy chút lý trí còn sót .
"Chu Dư Mộ,   rõ ,  là Sở Triều,    vợ ."
"Oa oa oa vợ ơi,  thấy vợ  !"
Chu Dự Mộ nắm c.h.ặ.t t.a.y , mười ngón tay đan  . Sau đó   xổm  mặt , vẻ mặt nghiêm túc đấu tranh với đôi tay của .
"Sao   dính  nữa , oa oa, vợ ơi, vợ ơi!
"Muốn vợ hôn hôn,  hôn hôn em c.h.ế.t mất, tim đau quá!"
Buồn  quá,  nhanh chóng lấy điện thoại , ghi  cảnh tượng mặt trời mọc đằng tây .
 dụ dỗ: "Tại    dính tay  với ?"
"Vì vợ bỏ  ." Chu Dư Mộ thành thật trả lời.
"Tại   bỏ ?"
"Vì cô  thấy   phiền."
Nói xong, đôi mắt  của Chu Dư Mộ cụp xuống, tủi  nhăn mặt .
"Vì  quản cô  quá đáng."
Hắn lẩm bẩm, mí mắt dần khép , như sắp ngủ  .   nhân cơ hội rút tay  nhưng phát hiện   nắm c.h.ặ.t t.a.y .