Gen Z Tại Tu Tiên Giới - Chương 47: Nàng chủ động tìm đến
Cập nhật lúc: 2025-12-28 10:28:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 47: Nàng chủ động tìm đến
Dùng xong bữa, Tâm Thạch cáo từ gia gia nhanh ch.óng trở về khu sinh hoạt.
Sự việc thương đội tuyển rèn khí cụ ngày hôm nay khiến Tâm Thạch nghĩ đến thương đội sắp cải cách gì đó lớn. Dẫu thành công trở thành tu sĩ cũng quên sự cấp thiết về mặt lực lượng.
Luyện võ đương nhiên thể thành trong ngày một ngày haii, nên một ý nghĩ to gan.
Sau khi mới hậu vị, xếp bằng tấm chiếu quen thuộc. Mục đích thu hút thiên địa linh khí, mà là để điều chỉnh tâm thần lắng xuống. Khi tâm tĩnh như mặt hồ, sẽ cảm nhận khí cơ dễ dàng hơn trạng thái bình thường.
Nhịp tim Tâm Thạch dần chậm , động tác hô hấp của nhẹ nhàng đến mức thể thấy. Những là biểu hiện của trạng thái tĩnh. Tâm Thạch hướng cảm giác về luồng khí trong đan điền, nó vẫn ở đấy cả ngày hôm nay, vơi một phân, cũng dày lên tấc nào.
Trước tiên là dẫn luồng khí đến một nơi theo ý niệm.
Dù đây đầu thôi động ý niệm vận chuyển linh khí, nhưng đây vẫn chỉ mới là luồng khí đầu tiên dẫn dắt nên thể như tay chân sai xử ngay .
Luồng khí ý niệm dẫn dắt chầm rãi, nhẹ nhàng rời khỏi vùng đan điền. Sau khi luyện hóa, nó dễ tán loạn như khi còn là tạp khí trong thiên địa, mà xu hướng giữ hình thái định.
Vì thủy hành chi khí liên hệ mật thiết với Tâm Thạch nên khi vận chuyển qua tuyến kinh mạch dễ dàng thông thấu. Những đoạn kinh mạch luồng khí qua như một đoạn rễ khô tắm một đợt mưa đầu mùa, để cảm giác khoan khoái khó tả.
Phải mất một lúc để Tâm Thạch quen với việc dùng ý niệm vận chuyển luồng khí. Khi thành công, một cái Gen Z như lập tức nghĩ ngay đến việc tụ khí tại hai đầu ngón tay để hình thành kiếm khí như trong truyện tu tiên. Cộng thêm trạng thái định của thủy hành chi khí cho dũng khí để liều.
Còn một nguyên do khác khiến Tâm Thạch thử cái . Nếu đặt vị trí Phùng quản sự thì chắc chắn sẽ để bản nhảy nhót quá lâu. Nên biến cố sẽ đến, dù sớm muộn. Bây giờ mà thành công thủ một thức kiếm khí, để khi cần thì đ.á.n.h chúng một cái trở tay kịp lợi hơn đợi tu vi võ đạo đại thành.
Nghĩ là , cẩn thận thôi động ý niệm vận chuyển luồng khí về phía cánh tay .
Luồng khí ban đầu dễ dàng chạy qua sống lưng. khi đến bờ vai , luồng khí trì trệ thấy rõ. Tâm Thạch thích ứng nhanh, thôi động ý niệm se nhỏ luồng khí, cùng thể tích nhưng luồng khí lúc thon và dài hơn lúc ban đầu, bù thì bề ngang hẹp hơn để dễ dàng xuyên qua kinh mạch.
Dẫu , kinh mạch càng về tứ chi càng nhỏ, hẹp dần. Dẫu luồng khí se nhỏ, nhưng khi qua đến bả vai vẫn để cảm giác đau rát. Cảm nhận cơn đau âm ỉ truyền đến, hai đầu lông mày Tâm Thạch nhăn thành một đoàn. Mồ hôi lạnh dần tụ nơi vầng trán, đó là lăn dài khuôn mặt với thần sắc mấy dễ chịu.
Khi luồng khí đến cẳng tay, cơn đau còn tê rát âm ỉ mà đột nhiên bộc phát. Từng thớ gân xanh nổi lên khắp cánh tay, đó là cảm giác nóng rát truyền đến khiến ý niệm quấy nhiễu, luồng khí tán loạn thành nhiều sợi khí mỏng nhánh chìm nhục thể. Không để Tâm Thạch cảm thấy thất lạc, vì dẫu luồng khí tiêu tán nhưng chỉ là trạng thái tạm thời. Tâm Thạch vẫn cảm nhận liên hệ sâu xa của và luồng khí.
Không lâu khi tiêu tán, những sợi khí mỏng men theo cảm giác quen thuộc mà tụ về bụng . Những sợi khí chia nhỏ dần gộp thành một giọt linh khí đọng trong đan điền. Cơ thể đó khẽ chấn động một nhịp, cảm giác khoan khoái quen thuộc từ bụng nữa truyền đến chứng thực luồng thủy hành chi khí trở về trạng thái ban đầu. Đáng là trạng thái hảo tổn hại một phân một tấc nào. Phát hiện ảo diệu khiến khỏi chấn kinh.
Theo đó, Tâm Thạch chậm rãi mở mắt. Hắn c.ắ.n răng cố chịu đựng cơn đau bên cánh tay . Mồ hôi lạnh lúc chạy dọc sống lưng, do bất ngờ rời khỏi trạng thái tĩnh nên thở dồn dập, nhịp tim tăng mạnh như trải qua cú sốc từ va chạm vật lý mang đến.
Phải mất một lúc để cơn đau dần vơi. Dẫu thất bại, nhưng Tâm Thạch nguyên do thất bại do sai, mà là kinh mạch quá hẹp và yếu để chịu tải luồng khí qua.
“Cái gì cũng ngu, chỉ chơi ngu là giỏi.” - Tâm Thạch trong lòng thầm trách bản .
Dẫu chơi ngu nhưng may là mất luồng khí. Theo như suy diễn thì luồng khí luyện hóa, hẳn mang một loại “dấu ấn”. Nên khi luồng khí tán thành mảnh nhỏ, chúng hòa thiên địa mà theo cảm giác liên hệ trở về tụ tại đan điền.
Tâm Thạch đ.á.n.h giá thu hoạch nhỏ. Hắn suy khai mạch là mở khóa khiếu huyệt như một truyện tu tiên giảng giải, mà nó giống như một con đường đến khi nó mòn và trở thành quan đạo. Tức nếu Tâm Thạch thường xuyên dùng linh khí đả xung những nơi bế tắc ví dụ như tứ chi bách hài sẽ khiến kinh mạch tại mấy vùng nới rộng. Từ đó là vận chuyển dễ dàng và chịu tải nhiều khí hơn.
Hiện giờ kinh mạch bên cánh tay chướng đau nên ý định hình thành kiếm khí xem như tạm thời gác . Dẫu , trạng thái phục hồi định nên thử nghiệm thêm.
Nhớ cảm giác tương thích giữa thủy tạng và thủy hành chi khí, Tâm Thạch cẩn thận dùng ý niệm vận chuyển. Sau một pha chơi ngu thì cách vận chuyển linh khí càng nhẹ nhàng và cẩn trọng hơn nhiều.
Luồng khí vận chuyển dần dần theo lộ tuyến kinh mạch ở bụng , dần tiếp cận đến vị trí của thủy tạng dựa sơ đồ kinh mạch trong đạo thư. Luồng khí càng gần thủy tạng, cảm giác tương thích giữa hai bên càng mãnh liệt. Sự tương thích dường như tạo một loại dẫn dắt, giống như một sự cám dỗ dẫn dụ Tâm Thạch hướng luồng khí tiếp cận càng gần thủy tạng.
Tuy cám dỗ, tâm thần Tâm Thạch vẫn thanh tỉnh. Sau khi cân nhắc trong khoảnh khắc, quyết định tuân theo sự dẫn dắt .
Luồng khí khẽ tiếp xúc vị trí thủy tạng. Trong khoảnh khắc, luồng khí truyền một loại cảm giác m.ô.n.g lung kỳ lạ, nó tán loạn, càng cản trở như suy đoán. Không nhiệt khí, nóng càng lạnh. Mà là loại cảm giác mát trầm, như nước ngấm lòng đất.
Cảm giác lạ lẫm khiến tâm thần nhãn trong sát-na. Chỉ một sát-na như , luồng khí vốn tròn đầy vơi một chút,. Đương nhiên là thể phát hiện một cách máy móc rằng luồng khí vơi mà nhờ liên hệ từ sâu xa của và luồng khí.
Cảm giác liên hệ của Tâm Thạch và luồng khí trong khoảnh khắc yếu một chút, chỉ như thế đủ khiến Tâm Thạch hoảng loạn. Hắn vội thôi động ý niệm dẫn dắt luồng khí trở về đan điền, vì ẩn ẩn cảm thấy nếu để luồng khí tự tán ở thận thì thận sẽ thôn phệ bộ luồng khí.
, chính là thôn phệ. Tâm Thạch cảm giác như thủy tạng “nuốt” một phần của luồng khí. Theo đó, chậm rãi mở mắt, cẩn thận cảm nhận lực lượng thể.
“Không yếu …” - Tâm Thạch thầm lẩm bẩm.
Tâm Thạch cảm thấy trạng thái cơ thể giống như “tuột cảnh giới” vì luồng khí vơi . Điều khiến Tâm Thạch khó hiểu, chấn kinh. Hắn đoán thủy tạng và thủy hành chi khí hẳn gì đó liên quan, nhưng ngờ rằng thủy tạng tự động hấp thu luồng khí đầu tiên mà mất kha khá thời gian để thành công tích tụ.
Vì cảm giác sự đổi gì nên Tâm Thạch cảm thấy chút tiếc nuối. Nó giống như tháng lương đầu tiên tiêu pha hoang phí trong mấy ngày đầu tháng xong cuối tháng chịu ăn mì gói .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gen-z-tai-tu-tien-gioi/chuong-47-nang-chu-dong-tim-den.html.]
Lúc là giờ tý, bóng trăng mờ ảo treo đỉnh đầu như đang gọi mời ai đến hái. Bên trong gian phòng là một thiếu niên đang thẫn thờ đấy, thở nhẹ nhàng nhưng thần sắc mang một vẻ tiếc nuối khó tả. Bên ngoài gian phòng, một bàn chân lặng lẽ tiếp cận. Người đó áp tai lên tường để lắng tiếng động trong phòng.
Sau khi xác định nhịp thở của bên trong định, dùng một ống trúc đ.â.m chen một khe hẹp vách tường. Nàng nhẹ nhàng thổi một ống trúc.
Phía bên của vách tường, Tâm Thạch hề phát hiện một luồng khí trắng nhàn nhạt bay phòng thông qua ống trúc nhỏ. Một lúc , mũi ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng, nồng, gắt, nó chỉ giống một đoàn sương sớm. kỳ lạ là mùi hương dễ dàng qua cổ họng, nhẹ nhàng ngấm phổi. Tâm Thạch vẫn kịp phản ứng thì thể đột nhiên mềm nhũn, mí mắt trĩu nặng, tứ chi dần mất sức lực.
Tâm Thạch trong khoảnh khắc dùng tay dụi mắt để bản tỉnh táo, nhưng kỳ lạ là tay chân theo sự sai khiến. Thân ngã rạp về , mí mắt dần đóng .
“Không !”
Trong lòng thầm than nốt câu thì ý thức chìm cơn mê man, thở bắt đầu định dần đều. Miệng mở một khe khiến trong cơn mê man truyền tiếng ngáy yếu ớt. Chỉ đợi như thế, một bóng lướt trong, ảnh linh hoạt mà nhẹ nhàng như mèo.
lúc , một cảm giác ấm áp ở nơi thắt lưng Tâm Thạch truyền đến. Phần bụng như bồi thêm một lớp màn mỏng, mang một cảm giác vững vàng khó tả. Cũng trong thời khắc , ý thức như sự chắc chắn kéo một tia thanh tỉnh.
Theo phản xạ, Tâm Thạch cử động nhưng tứ chi lúc vẫn thể điều khiển theo ý . Dẫu , trạng thái giữa tỉnh và mê đủ để khẽ mở hé một bên mắt, động tác nhỏ đến mức đột nhập cũng thể phát hiện.
Thân ảnh lúc vẫn để ý đến bản đang theo dõi, nàng đó lục lọi mấy giỏ trúc đựng đồ, đến giở mấy tấm chiếu lên như đang tìm thứ gì đó. Động tác lục soát tuy nhẹ nhàng nhưng Tâm Thạch vẫn tiếng động truyền đến.
Hắn hé mắt qua kẽ mi, chỉ ảnh thon gọn chút quen thuộc. vì đêm đen che khuất dung mạo, nhất thời thể phân biệt là ai.
Tiểu Nhung vốn đoán từ rằng nơi sẽ thu hoạch gì, nhưng thực tế vả mặt cũng khiến nàng chút hụt hẫng. Đang định rời thì nàng sinh cảm giác như ai đó lén, đôi mày nàng khẽ nhướng. Nàng đó lưng , ánh mắt nàng lạnh lẽo về phía Tâm Thạch.
Người lúc vẫn giữ nguyên tư thế kể từ khi nàng bước trong, biến hóa gì.
Thông tin nàng về đa phần là các mối quan hệ xung quanh . Như Lý phu t.ử và cái Tuyết đều là nhân của . Công thêm Quỳnh Dao ngày hôm giúp giải oan nên nàng nghi ngờ Tâm Thạch hẳn dính líu càng sâu. Lần hành động , nàng ý định bắt hỏi cung để khai thác tin tức để tránh đả thảo kinh xà.
Theo nàng cảm nhận thì Tâm Thạch tu vi võ đạo, hẳn là thể chịu mê d.ư.ợ.c mới đúng. cảm giác lén của nàng bao giờ sai. Trong khoảnh khắc , nàng ý định g.i.ế.c bịt miệng. Quả thật Tâm Thạch dính líu nhiều, g.i.ế.c khi khiến Trác Gia nghi kỵ truy tra. nếu thể khai thác một chút thông tin từ để báo về cho Lâm gia chuẩn thì như cũng đáng.
Trong lúc nàng xoay , Tâm Thạch khôi phục một chút cảm giác. Hắn vội sử dụng giác quan tăng cường trong mấy ngày để cảm nhận khí tức của đến. Vừa cảm nhận , trong lòng lộp bộp một cái.
Đáng ở đây là cảm thấy khí tức của ảnh quen thuộc, của Phùng quản sự, càng của bất kì ai ở trong thương đội mà quen . từ khí tức , cảm nhận một loại nguy hiểm mãnh liệt. Chính là cái loại nguy hiểm cảm nhận từ những võ giả tu vi cao thâm.
“Chẳng lẽ là thuê đến ám sát ? Đến nhanh … Ta còn chuẩn nữa mà…” - Một ý niệm chạy qua trong đầu Tâm Thạch.
Khoảnh khắc , Tâm Thạch còn tuyệt vọng hơn viễn cảnh Phùng quản sự cùng đàn em tố cáo. Vì còn chẳng thể cử động tứ chi để động tác phản kháng nào. Hắn lúc chính là con cá thớt mặc c.h.é.m g.i.ế.c.
Tâm Thạch lúc vẫn hé mở mắt nhưng khe hở giống như một ngủ sâu mà mở chứ cố tình. Vì mà Tiểu Nhung vội thu sát tâm, nàng đó tiến gần, chắp hai ngón tay thành kiếm đặt lên động mạch tại cổ Tâm Thạch để kiểm tra.
Khi nàng tiếp cận, Tâm Thạch ngửi một mùi hương hoa nhẹ nhàng từ đối phương. Cảm xúc mát lạnh từ cổ truyền đến, theo đó là thở nhẹ nhàng của nữ nhân phả bên tai. Loại khí tức quen thuộc vô tình khiến tâm trạng của còn bất an như lúc ban đầu. Trong vô thức nghĩ:
“C.h.ế.t vì gái là cái c.h.ế.t tê tái…”
Nghĩ đến đây, Tâm Thạch buông xuôi, còn ý nghĩ kháng cự, giữ nguyên tư thế chờ đợi đối phương kết liễu. Người giang hồ c.h.ế.t hoa mẫu đơn thì quỷ cũng phong lưu. Huống gì là một kẻ tự nhận là háo sắc như Tâm Thạch. Chính vì mà lúc nhịp tim chậm , thở nhẹ tựa lông hồng, sắp c.h.ế.t sẽ nhẹ nhàng với cái c.h.ế.t hơn. Thần sắc lúc giống một đang giả vờ ngủ.
Sau khi kiểm tra, Quỳnh Dao thở phào nhẹ nhõm. Nàng cũng tin một cái tiểu tạp dịch tu vi võ đạo trong thể giữ bình tĩnh trong tình trạng lúc . Đang lúc kiểm tra thì nàng sực nhớ đến còn soát vì nàng sợ nếu hành động khéo sẽ khiến tỉnh giấc. Nhìn thần sắc như chìm sâu giấc của Tâm Thạch cho nàng thêm dũng khí.
Tiểu Nhung đó dùng mu bàn tay cẩn thận rà soát một Tâm Thạch.
Người đang chờ đợi cái c.h.ế.t phong lưu những mãi đến, chỉ thấy bản sờ soạng khắp .
“Không lẽ sở thích đặc thù?” - Trong lòng Tâm Thạch thầm nghĩ.
Ý thức đối phương dường như tìm thứ gì, vì mấy quan tiền trong túi đối phương lấy . Nếu là sát thủ thì thường sẽ chê tiền. Giống như đối phương cũng g.i.ế.c đến thế.
Những khiến Tâm Thạch trong lòng vô cùng nghi hoặc. Đang lúc hiểu thì chỉ một tiếng thở dài khẽ. Sau đó là khí tức của đối phương dần xa, một tiếng “két” nhỏ đến mức khó truyền đến.
Thân ảnh rời . Khi nàng , vẫn là bộ pháp , nhẹ nhàng và linh hoạt. Cánh cửa vẫn đóng như thể chuyện gì xảy .
Đang lúc Tâm Thạch nghi hoặc thì cơn buồn ngủ ập đến. Tia thanh tỉnh kéo lúc dường như hao sạch. Mắt mỏi nhừ, dư âm của những đêm thức trắng để nhập định bắt đầu bộc phát. Ý thức mê man nhẹ nhàng chìm bóng tối. Lần , còn thứ gì giúp chống cự nữa.
P/S: Không c.h.ế.t , đừng lo. Mê d.ư.ợ.c cộng với mấy ngày thức để nhập định dồn nên ngủ mê thôi. Độc giả của nhớ ngủ đủ giấc nhé, những giấc ngủ đủ sẽ cộng dồn đấy. Với học sinh thì việc khó, thời của thì sẽ ngủ bù trong lớp nhưng khuyến khích theo vì kết quả học tập phản ánh lên tất cả.
Thật khó để khuyên khác ngủ sớm khi những trang truyện đa phần 1 2h sáng =))) ở tuổi 23, cái lưng của 40 tuổi, mắt bốn độ rưỡi, mắt trái hai độ rưỡi. Rất nhiều bệnh lý tiềm năng nhưng khám. Bạn là một ví dụ, khỏe cực kỳ, tập gym 6 múi nhưng khi khám thì sỏi thận. Ta sợ quá nên khám luôn… Hẹ hẹ hẹ.