Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 620: Cứu Giúp Người Bị Nạn

Cập nhật lúc: 2025-08-18 12:59:31
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiếu niên do dự đó , chưởng quầy tức giận.

“Ta thấy ngươi là rượu mời uống uống rượu phạt, dám quấy rầy lão tử ăn, lão tử đánh c.h.ế.t ngươi!”

Hắn tiến lên giơ bàn tay, định động thủ đánh thiếu niên.

giây tiếp theo, thấy một tiếng kêu thảm thiết của .

“A, tay của !”

Lạc Quân Hạc chợt lóe lên, tóm lấy tay chưởng quầy, ngược tay vặn một cái, tiếng xương cốt lệch vị vang lên, dễ dàng tháo khớp một cánh tay của chưởng quầy.

“Hắn chẳng qua chỉ chút gạo lứt, ngươi la lối đánh giết, ức h.i.ế.p bách tính thì bản lĩnh gì?”

Chưởng quầy trung niên đau đớn kêu la liên tục, trán đổ đầy mồ hôi lạnh.

Hắn trừng mắt Lạc Quân Hạc, nghiến răng nghiến lợi : “Ngươi là ai, dám đến địa bàn của lão tử càn, ngươi tin giết……”

Lời còn hết, đón nhận một tiếng kêu thảm thiết: “A!”

Mọi thấy, chỉ thấy cánh tay còn của chưởng quầy cũng tháo khớp.

Kẻ tháo khớp tay ai khác, mà chính là Kỷ Vân Đường.

Nàng nhếch môi, mỉa mai : “Lương Châu Khẩu chẳng của Đông Thần Quốc ? Khi nào thì trở thành địa bàn riêng của ngươi ?”

“Ngươi xem, nếu đánh lời ngươi bẩm báo lên triều đình, cái đầu heo cổ ngươi còn giữ ?”

Chưởng quầy trung niên , những sợ hãi, ngược còn nhổ một bãi nước bọt xuống đất.

“Phỉ nhổ! Ngươi đừng lấy cái mà uy h.i.ế.p lão tử, triều đình tính là cái thá gì, Lương Châu Khẩu là địa bàn của Thành chủ chúng , kinh thành thì trời cao hoàng đế xa, bên đến, ở nơi cũng ngoan ngoãn lời Thành chủ chúng .”

Chưởng quầy trung niên , cũng nguyên do.

Trước đây cũng sứ thần triều đình từng đến Lương Châu Khẩu. Hoặc là bao lâu, chê nơi đây nghèo khó mà rời , hoặc là Thành chủ của bọn họ hối lộ.

Tóm , một ai trong những đến đây trở về bẩm báo với triều đình rằng nơi .

Lâu dần, nhiều thương nhân sống ở đây đều cảm thấy, ai thể quản bọn họ.

Ngay cả triều đình cũng ngoại lệ, dù thì đây cũng chỉ là một nơi lưu đày.

Những kẻ thể đến đây, đều lành gì.

Lúc , thiếu niên đánh .

Hắn ánh mắt rụt rè, tiên ngẩng đầu Kỷ Vân Đường và Lạc Quân Hạc một cái, mới sang chưởng quầy trung niên cầu xin: “Tào chưởng quầy, cần gạo lứt của nữa, cầu xin tha cho hai vị ca ca tỷ tỷ , bọn họ cố ý thương .”

Thiếu niên thể , Kỷ Vân Đường và Lạc Quân Hạc là đang bênh vực .

Chuyện vốn liên quan đến bọn họ, nhưng cả hai vẫn nghĩa vô phản cố giúp đỡ .

Hắn trong lòng cảm động, đồng thời cũng mà liên lụy bọn họ.

Kỷ Vân Đường thiếu niên, gương mặt gầy gò của đen kịt, làn da lộ ngoài là vết thương, nhưng đôi mắt sáng đến kinh .

Nàng ngờ, thiếu niên tự khó bảo , còn chủ động giúp bọn họ cầu xin.

Lòng nàng xúc động, đưa tay buông Tào chưởng quầy .

Tào chưởng quầy tự do, lập tức gọi đám côn đồ trong tiệm gạo ngoài, đánh Kỷ Vân Đường và Lạc Quân Hạc.

“Mấy tên các ngươi, kẻ nào thể đánh c.h.ế.t hai kẻ , bổn chưởng quầy sẽ thưởng cho chúng một trăm lượng bạc.”

Lời dứt, hơn mười tên côn đồ liền hung thần ác sát xông lên. Chúng cầm gậy gộc, chút lưu tình mà nhằm Kỷ Vân Đường và Lạc Quân Hạc đánh tới.

Đám đông mua gạo bên cạnh như chim sợ cành cong, lũ lượt bỏ chạy tán loạn. Rất nhanh, đám côn đồ vây kín Lạc Quân Hạc và Kỷ Vân Đường.

Kỷ Vân Đường bảo vệ thiếu niên phía , khẽ an ủi: “Đừng sợ, chúng ở đây, ai thể hại ngươi .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-620-cuu-giup-nguoi-bi-nan.html.]

Câu , hiểu khiến thiếu niên trong lòng cảm thấy an tâm.

Hắn đưa tay nắm tay áo Kỷ Vân Đường, nhưng nhận tay bẩn, liền rụt .

Kỷ Vân Đường ngược hề để tâm, nàng khẽ mỉm : “Không , sẽ bảo vệ ngươi.”

Lạc Quân Hạc thủ phi phàm, đám côn đồ tay căn bản chút sức chống đỡ nào.

Từ khi thể hồi phục, gần như mỗi ngày đều ở Dạ Vương phủ luyện võ cùng Trần Hổ.

Mỗi luyện là hai canh giờ.

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, cảm thấy võ công của hồi phục bảy tám phần.

Đám côn đồ thấy căn bản đối thủ của Lạc Quân Hạc, liền nhao nhao chuyển ánh mắt sang Kỷ Vân Đường.

Chúng trong lòng nghĩ bụng, Lạc Quân Hạc bọn chúng đánh , thì Kỷ Vân Đường cái yếu nữ tử bọn chúng tổng thể đánh thắng chứ?

ngờ, Kỷ Vân Đường tiện tay vung một nắm mê dược, liền đánh gục một đám .

Nàng một cước đá văng một tên côn đồ, trực tiếp đá đối phương đến hộc máu, răng cũng rụng mấy cái.

Cảnh tượng , khiến ngây .

Cứ tưởng là một cô nương yếu ớt mỏng manh, ngờ đánh mạnh mẽ đến thế.

Chiêu thức của nàng chút logic nào, nhưng lực sát thương hề kém cạnh nam nhân.

Qua vài vòng giao thủ, đám côn đồ chứng kiến sự hung tàn của hai phu thê. Bọn chúng cũng đánh nữa, vứt bỏ gậy gộc trong tay bỏ chạy thục mạng.

Tào chưởng quầy tức đến chết, vốn nghĩ Kỷ Vân Đường và Lạc Quân Hạc hai trông vẻ dễ bắt nạt, ngờ bọn họ là hai khối xương cứng khó gặm.

Giờ đây đánh c.h.ế.t , còn dọa chạy một đám bách tính đến mua lương thực.

Quan trọng nhất là, bản còn một vết thương.

Lạc Quân Hạc khẽ híp mắt đen , một ánh mắt quét tới, Tào chưởng quầy chỉ cảm thấy lông tơ dựng , suýt nữa sợ quỳ xuống.

Hắn thể hiểu, một nam nhân trông vẻ bình thường như , khí tràng mạnh mẽ đến thế?

Một ánh mắt thôi cũng khiến cảm giác tử thần theo dõi.

Nghĩ đến đây, Tào chưởng quầy cảm thấy giữ mạng là quan trọng nhất, cũng kêu la đánh g.i.ế.c nữa, trực tiếp một câu tàn nhẫn bỏ chạy.

“Hai kẻ các ngươi cứ chờ đấy, sẽ tha cho các ngươi .”

Kỷ Vân Đường để lời tai, chủ yếu là hiện tại bọn họ đang ở địa bàn của khác, tiện trực tiếp g.i.ế.c .

Nếu , nàng thực sự ý nghĩ vì dân trừ hại.

Theo nàng thấy, Tào chưởng quầy nâng giá lương thực lên cao như , chính là tai họa lớn của Lương Châu Khẩu .

Mà những thương nhân hắc tâm như , chắc chắn còn nhiều.

Những kẻ diệt trừ, bách tính Lương Châu Khẩu sớm muộn cũng sẽ vì mua nổi lương thực mà c.h.ế.t đói.

lúc Kỷ Vân Đường đang nghĩ cách giúp đỡ bách tính Lương Châu Khẩu, thiếu niên nhỏ bên cạnh lên tiếng.

Hắn trực tiếp “phịch” một tiếng quỳ xuống mặt Kỷ Vân Đường và Lạc Quân Hạc.

“Thảo dân Cổ Hạo, đa tạ ca ca tỷ tỷ tay tương cứu.”

Kỷ Vân Đường giật , vội vàng tiến lên đỡ , “Đó chẳng qua là chúng ưa kẻ ác bá mà thôi, Tiểu Hạo ngươi mau dậy .”

Cổ Hạo : “Nếu ca ca tỷ tỷ, e là sớm c.h.ế.t trong tay Tào chưởng quầy .”

“Nương , ân cứu mạng lấy báo đáp, ca ca tỷ tỷ, lớn lên nhất định sẽ báo đáp các .”

Loading...