thể chạy một bên mà nôn thốc nôn tháo ba ngày ba đêm.
Hắn nào từng chịu đựng đối đãi như , một hạ nhân tạt đầy m.á.u chó đen?
Kỷ Nam Xuyên định nổi giận, liền Kỷ Vân Đường với Trần Hổ: “Kỷ Hầu gia lòng rộng rãi, là độ lượng, sẽ so đo với một hạ nhân như ngươi .”
“Hơn nữa, đây là do tự xông lên, ngươi cũng thấy, càng cố ý dùng m.á.u chó tạt , chuyện căn bản thể trách ngươi.”
“Cùng lắm, bổn Vương phi đền cho Kỷ Hầu gia một lượng bạc, ngươi về mua một bộ quần áo mới là .”
Kỷ Vân Đường , thật sự từ trong túi lấy một lượng bạc, ném xuống chân Kỷ Nam Xuyên.
Kỷ Nam Xuyên: “…”
Kỷ Nam Xuyên: “!!!”
Hắn chỉ thấy sự sát thương lớn, nhưng tính sỉ nhục cực kỳ mạnh.
Một lượng bạc, ngay cả chất liệu vải cũng mua , thể mua bộ quần áo mới chứ?
Đây là sỉ nhục thì là gì?
Sau một hồi giằng co, Kỷ Nam Xuyên nhận , Kỷ Vân Đường tiện nhân căn bản trái tim.
Nàng căn bản thể tay cứu Kỷ Thanh Phong, cho dù đích quỳ mặt nàng, xin nàng.
Kỷ Nam Xuyên nhịn hết nổi, giận dữ gầm lên: “Kỷ Vân Đường, ngươi thật là ức h.i.ế.p quá đáng!”
Kỷ Vân Đường chán ghét . Lúc Kỷ Nam Xuyên, nào còn dáng vẻ trong trướng mà bày mưu tính kế như ?
Giờ đây , chẳng khác gì tên ăn mày ven đường, thậm chí còn bẩn thỉu hơn.
Kỷ Vân Đường lạnh lùng : “Hầu gia lời thật thú vị, chẳng lẽ chỉ cho phép các ngươi gây sự cửa Dạ Vương phủ, cho phép bổn Vương phi phản kháng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-592-quyet-khong-tha-thu.html.]
“Bổn Vương phi sớm với ngươi, sẽ cứu Kỷ Thanh Phong, bảo các ngươi tìm cao nhân khác, nhưng các ngươi buông tha, nhất định bám lấy bổn Vương phi để cứu .”
“Chẳng lẽ Kỷ Thanh Phong xảy chuyện gì, các ngươi cũng đổ lên bổn Vương phi, để bổn Vương phi gánh vác ?”
Kỷ Nam Xuyên lập tức nghẹn lời.
Không thể , Kỷ Vân Đường đoán đúng , quả thực nghĩ như .
Sở dĩ hạ thấp tôn nghiêm, đến tìm Kỷ Vân Đường cứu .
Một mặt là y thuật của nàng quả thật tiếng, mặt khác, là trong quá trình phẫu thuật của Kỷ Thanh Phong, vạn nhất xảy chuyện gì, cũng thể lấy đó để uy h.i.ế.p Kỷ Vân Đường.
Vừa hãm hại nàng một khoản bạc lớn, đưa nàng Thiên lao.
Như , thể tìm cơ hội g.i.ế.c c.h.ế.t Kỷ Vân Đường, Vĩnh Ninh Hầu phủ báo những mối thù huyết hải , và lấy sự tin tưởng của Thái tử.
Còn một khả năng khác, là Kỷ Thanh Phong cứu sống, Kỷ Vân Đường cũng tha thứ cho họ.
Vậy thì thể quang minh chính đại mà hút m.á.u Kỷ Vân Đường .
Kỷ Nam Xuyên nghĩ thế nào, cũng thấy vụ mua bán lỗ, ngược còn hời.
Kỷ Vân Đường thể đoán suy nghĩ trong lòng chứ?
Nàng khóe môi nhếch lên một nụ lạnh lùng, “Cất hết những suy tính vẩn vơ của ngươi , đừng xem khác là kẻ ngốc.”
“Chỉ cần bổn Vương phi còn sống, tuyệt đối sẽ tha thứ cho của Vĩnh Ninh Hầu phủ các ngươi.”
“Con trai ngươi còn đang chờ ngươi tìm đến cứu mạng đấy, mau cút , lỡ thời gian cứu mạng quý báu, bổn Vương phi sẽ chịu trách nhiệm .”
Nàng xong, rời , ngay cả một cái liếc mắt cũng dành cho Kỷ Nam Xuyên.
Kỷ Nam Xuyên tại chỗ, tận mắt cánh cửa Dạ Vương phủ từ từ khép , chỉ cảm thấy một trái tim chìm xuống đáy vực.