Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 562: Nguyên Triều chi tử

Cập nhật lúc: 2025-08-18 00:22:06
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên Thái hậu , lập tức cảm thấy lòng lạnh một nửa.

Môi của nàng cắn rách một vết máu, đáy mắt là sự oán hận vô bờ.

Nàng căn bản hề g.i.ế.c Giang Vũ Đồng và Giang Thời Tự, như chẳng qua vì đang trong cơn nóng giận, thử dò xét Quốc sư một phen.

Không ngờ, thời khắc nguy hiểm như , y dám bỏ và Nguyên Triều, chạy tìm hai tiểu nghiệt chủng .

Trong lòng Nguyên Thái hậu khó chịu là giả.

Nàng trơ mắt Quốc sư nhặt một thanh kiếm từ đất lên, một đường phá chông gai, g.i.ế.c ngoài điện, tự c.h.é.m một con đường máu.

ngoài dự liệu, y lao một chén thì hoảng hốt trở .

Nguyên Thái hậu đến ngây , lúc nàng mới chú ý tới, bên ngoài một đội nhân mã đang lao tới với thế thể ngăn cản, bụi đất cuồn cuộn bay lên.

Nàng lập tức nhận , đây là viện binh do Tứ Đại Thế Gia tìm đến!

Nguyên Thái hậu đại nộ, vội vàng lệnh Chu Uy dẫn chống cự.

May mắn , nãy nàng cũng lấy binh phù, phái tìm viện binh, hai bên nhân mã coi như cùng lúc đến Hoàng cung, nhanh giao chiến.

Đao kiếm chạm , tiếng kêu thảm thiết vang lên, cả Hoàng cung một mảnh m.á.u tanh gió tanh, những mũi tên như mưa bay tới tấp, mùi m.á.u tanh trong khí càng nồng đậm.

Người của Tứ Đại Thế Gia g.i.ế.c đến đỏ mắt, một gia chủ đao kiếm c.h.é.m cổ, m.á.u tươi phun xối xả, mặt đất đỏ rực một mảng.

Tề Hoài Xuyên dọa sợ, y nhận rõ ràng rằng, hiện tại giữa Tứ Đại Thế Gia và Nguyên Thái hậu đến mức c.h.ế.t thôi.

Không bọn họ chết, thì là vong, trừ phi Nguyên Thái hậu c.h.ế.t , trận chiến mới thể kết thúc .

Nghĩ đến đây, y hạ quyết tâm, lớn tiếng hô lên với viện binh của Tứ Đại Thế Gia: “Kẻ nào thể g.i.ế.c Nguyên Thái hậu, gia chủ thưởng vàng vạn lạng, ruộng ngàn mẫu, còn thăng quan tiến chức cho .”

Dưới trọng thưởng tất dũng phu, lời của Tề Hoài Xuyên thốt , lập tức ít thị vệ sợ chết, xông thẳng về phía Nguyên Thái hậu.

Ám vệ bảo vệ Nguyên Thái hậu bên cạnh lập tức hiện , giao đấu với bọn họ.

lượng g.i.ế.c Nguyên Thái hậu quá đông, vỏn vẹn mấy chục ám vệ thể ngăn cản bọn họ?

Trong lòng Nguyên Thái hậu hoảng loạn, lúc nàng bỏ chạy, nhưng phát hiện thể rời .

Tiến thêm một bước, đón chờ nàng chính là hàng chục thanh kiếm, nàng hoảng loạn lùi vài bước.

Các binh sĩ vẫn tiếp tục truy đuổi, phát động công kích mãnh liệt về phía nàng.

Cuối cùng, hàng chục vòng giao đấu, quả nhiên tìm thấy một sơ hở.

Mấy tên binh sĩ kéo giữ ám vệ bên cạnh, một tên binh sĩ khác cầm kiếm, hung hăng đ.â.m thẳng n.g.ự.c Nguyên Thái hậu.

Sắc mặt nàng đại biến, tránh còn kịp, chỉ vì thanh kiếm cách nàng tới một thước.

“Đi c.h.ế.t !” Nhìn thấy lưỡi kiếm sắp đ.â.m xuyên n.g.ự.c Nguyên Thái hậu, thời khắc mấu chốt, một bóng trắng gầy gò đột nhiên xuất hiện, màng nguy hiểm che chắn mặt nàng.

“Phụt!” Tiếng lưỡi kiếm đ.â.m da thịt vang lên, tiếng rên rỉ đau đớn của thiếu niên truyền đến, y trực tiếp phun một ngụm máu.

Nguyên Thái hậu thấy chắn mặt là Nguyên Triều, nàng chỉ cảm thấy đầu óc ong lên một tiếng, cả ngây dại.

Long bào thái tử màu trắng m.á.u tươi nhuộm đỏ, khuôn mặt trắng bệch của thiếu niên vương chút máu, y Nguyên Thái hậu một cái, thể mềm nhũn ngã xuống.

Đồng tử Nguyên Thái hậu co rút, nàng như phát điên xông tới, run rẩy đỡ lấy thiếu niên đang đất.

“Triều nhi, Triều nhi, con tỉnh , con đừng dọa mẫu hậu.”

“Thái y, mau truyền thái y!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-562-nguyen-trieu-chi-tu.html.]

Nàng điên cuồng gào thét, những giọt nước mắt lớn lăn dài từ khóe mắt, nàng đưa tay ấn chặt n.g.ự.c Nguyên Triều.

vô ích, m.á.u tươi vẫn ngừng chảy từ vết thương.

Bọn họ đều hiểu rõ, trong tình cảnh , thái y căn bản thể đến kịp.

đến kịp, Nguyên Triều kiếm đ.â.m trúng chỗ hiểm ở ngực, cũng thể nào cứu kịp .

Đôi môi tái nhợt của Nguyên Triều khẽ run rẩy, khóe mắt y ướt, yếu ớt Nguyên Thái hậu, giọng gần như là thở thều thào.

“Nương , đừng… đừng phí công vô ích, con… con sắp xong .”

“Người… sinh con, con… con cảm kích , nhưng cuộc sống ban cho con, nó điều con .”

“Mạng… mạng , con trả cho , xem như báo đáp ân dưỡng dục của …”

Lời dứt, đôi mắt trống rỗng của thiếu niên chợt khép , bàn tay cũng buông thõng xuống.

“Không, đừng!” Nguyên Thái hậu mắt đỏ hoe, nàng thể kìm nén nữa, bật nức nở.

Nàng ôm chặt lấy thiếu niên trong lòng, nước mắt như châu ngọc đứt sợi lăn dài, miệng ngừng gọi tên y.

“Triều nhi, Triều nhi, con ngốc như ?”

“Con mau tỉnh , con thái tử thì , mẫu hậu sẽ bao giờ ép con nữa, chỉ cần con thể mở mắt mẫu hậu, con gì mẫu hậu cũng đồng ý…”

Nguyên Thái hậu ôm t.h.i t.h.ể Nguyên Triều nhiều, nhưng thiếu niên trong lòng vẫn bất động.

Quốc sư cũng ngây !

Cảnh Nguyên Triều trúng kiếm , cùng với ánh mắt thất vọng của y khi về phía lúc ngã xuống, tất cả đều đang nhắc nhở y rằng, nhi tử của y thất vọng về y.

Tim Quốc sư đột nhiên đập mạnh, cảm nhận rõ rệt một cơn đau nghẹn thở, y đưa tay ôm ngực, đầu tiên bắt đầu tự vấn bản thật sự sai .

Nguyên Triều hoàng đế, nhưng bọn họ vì tư dục của , ép buộc y hoàng đế.

Chưa từng suy xét, y thích , nguyện ý .

Cuối cùng, giỏ trúc múc nước, công cốc, chẳng đạt gì.

Cái c.h.ế.t của Nguyên Triều còn khiến Nguyên Thái hậu trở tay kịp hơn cả những biến cố đó.

Nàng và Quốc sư gần như sụp đổ, nỗi buồn nặng trĩu bao trùm trái tim, gần như đè bẹp nàng.

Nguyên Thái hậu ôm t.h.i t.h.ể Nguyên Triều, ánh mắt trống rỗng lâu, như một cái xác hồn.

Cho đến khi tiếng hô g.i.ế.c chóc bên ngoài dần nhỏ , bộ quân phản loạn của Ngũ Đại Thế Gia đều của Nguyên Thái hậu c.h.é.m c.h.ế.t kiếm, cả Hoàng cung xác chất đầy đất, một mảnh hỗn loạn.

Hai gia chủ còn c.h.ế.t thì Chu Uy bắt sống, giam thiên lao.

Nguyên Thái hậu hận họ thấu xương, nàng tự động đổ nguyên nhân cái c.h.ế.t của Nguyên Triều lên đầu Tứ Đại Gia chủ.

Nàng cho rằng, nếu bọn họ tạo phản, g.i.ế.c , thì Nguyên Triều cũng sẽ vì đỡ kiếm cho nàng mà chết.

Tất cả bi kịch , đều thể thoát khỏi liên quan đến các gia chủ của Tứ Đại Thế Gia.

Nguyên Thái hậu bế t.h.i t.h.ể Nguyên Triều lên, thiếu niên mười bảy tuổi, vẫn nhẹ đến đáng sợ.

Nàng cẩn thận đặt t.h.i t.h.ể lên long ỷ, dậy, nắm chặt tay, trong mắt cuồn cuộn hận ý khắc cốt ghi tâm.

“Truyền khẩu dụ của ai gia, các gia chủ của Tứ Đại Thế Gia ý đồ mưu nghịch, dẫn binh tấn công Hoàng cung, phái thích sát ai gia, ai gia nhiều khuyên bảo kết quả, đau lòng vô cùng.”

Loading...