Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 167: Lạc Tư Niên đến tận cửa xin lỗi
Cập nhật lúc: 2025-08-02 00:43:56
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
So với lời cảm ơn bằng miệng, nàng cảm thấy Kỷ Vân Đường cưng chiều nhiều hơn.
Lạc Khinh Ca , đây chính vì nàng vô tình nhắc một câu mặt Kỷ Vân Đường, rằng một chiếc hộp nhạc, mà Lạc Cảnh Thâm, ruột của nàng, cũng chịu tặng cho nàng.
Thế nhưng một chuyện nhỏ như , Kỷ Vân Đường để trong lòng, còn tự tay khắc hộp nhạc cho nàng.
Lạc Khinh Ca trong lòng cảm động là giả.
“Ngươi thích là .” Kỷ Vân Đường khẽ , từ ngăn kéo trong phòng lấy một chiếc hộp nhỏ.
“ Khinh Ca, ở đây còn một món quà nữa, ngươi khi về, giúp đưa cho Thập Thất Hoàng tử.”
Chiếc hộp nhỏ dài bằng một bàn tay, chế tác vô cùng tinh xảo, Lạc Khinh Ca lắc nhẹ một chút, phát hiện bên trong nhẹ, nàng chút tò mò hỏi: “Tam tẩu, thể mở xem bên trong là gì ?”
Kỷ Vân Đường gật đầu, “Đương nhiên thể.”
Lạc Khinh Ca cẩn thận mở hộp , nàng phát hiện bên trong hóa là ba chiếc bút chì hình trụ giống hệt , còn kèm theo một miếng nhỏ màu trắng hình vuông.
Tạ Lưu Tranh cũng tò mò đến gần, cầm một cây lên tay.
“Dạ Vương phi, cái vật nhỏ giống như bút dùng để chữ ?”
Thế nhưng, nó khác với bút lông và bút lông sói mà bọn họ vẫn dùng, đầu bút của nó cứng, cần chấm mực, cầm cũng nhẹ nhàng tiện lợi.
“Đây là bút chì, các ngươi thể thử xem.”
Kỷ Vân Đường bảo Hồng Tụ mang đến tuyên chỉ, để bọn họ tự thử giấy.
Tạ Lưu Khinh và Lạc Khinh Ca khi thử xong, mắt liền sáng rực lên.
Bọn họ từ đến nay từng dùng qua loại bút nào tiện lợi như , chữ chỉ nhỏ nhắn, ngay ngắn mà còn mắt.
Quan trọng nhất là, khi xong, bọn họ dùng miếng nhỏ màu trắng nhẹ nhàng lau , chữ liền biến mất .
Thật sự quá thần kỳ!
Kỷ Vân Đường phản ứng của hai , nàng : “Lần đến Phượng Nghi Cung của Hoàng Hậu nương nương, thấy Thập Thất hoàng tử dùng bút lông chữ vô cùng khó nhọc, mực vương đầy mặt đầy , bèn linh cơ nhất động nghĩ loại bút chì từ bột than .”
“Bút chì nhẹ nhàng nhỏ gọn, dùng hết thì dùng d.a.o nhỏ gọt một chút là thể tiếp tục dùng, sai chữ thì dùng cục tẩy thể xóa , bẩn khắp nơi, thấy vô cùng thích hợp cho trẻ nhỏ sử dụng.”
“Tam tẩu, nàng chỉ dung mạo xinh , mà còn suy nghĩ chu như , Mẫu hậu và Thập Thất cảm tạ nàng.”
Lạc Khinh Ca vô cùng vui mừng, mỗi nàng thấy Hoàng hậu dạy Lạc Tiện An chữ, dù nàng bắt đầu nổi nóng, nhưng vẫn nhẫn nhịn tính khí của , vô cùng vất vả.
Nguyên nhân là bởi chữ Lạc Tiện An bằng bút lông như vẽ bùa, xiêu xiêu vẹo vẹo, lộn xộn khắp nơi, cuối cùng còn cầm bút lông vẽ bậy lên .
Bây giờ bút chì , nàng thấy chỉ Hoàng hậu đỡ vất vả hơn nhiều, mà Lạc Tiện An khi chữ cũng sẽ quy củ hơn nhiều, ít nhất là thể vẽ bậy lên mặt nữa.
Kỷ Vân Đường : “Đều chỉ là chút lòng thành, gì mà tạ ơn tạ ơn, thể giúp các ngươi là .”
Không lâu khi Lạc Khinh Ca và Tạ Lưu Tranh rời , Lãnh Diễm đột nhiên đến bẩm báo: “Vương phi, bên ngoài một vị công tử trẻ tuổi tự xưng là Thần Vương, phủ thăm Dạ Vương điện hạ, nhờ thuộc hạ đến thông báo một tiếng với , thể cho ?”
Kỷ Vân Đường khẽ ngẩn , ánh mắt đó kinh ngạc Lãnh Diễm, hỏi thêm nữa.
“Ngươi là ai đến thăm Dạ Vương điện hạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-167-lac-tu-nien-den-tan-cua-xin-loi.html.]
Nàng nghi ngờ tai nhầm , nếu thì thấy tin Lạc Tư Niên đến thăm Lạc Quân Hạc cơ chứ?
Kể từ Lạc Quân Hạc đuổi Lạc Tư Niên , đến Dạ Vương Phủ thêm nào nữa.
Kỷ Vân Đường tuy tiếp xúc với Lạc Tư Niên nhiều, nhưng cũng vô cùng kiêu ngạo, tự tôn cũng mạnh.
Phàm là chuyện định, sẽ khả năng khiến cúi đầu, huống chi bây giờ chủ động đến thăm hỏi.
Vả Kỷ Vân Đường , Lạc Tư Niên còn cực kỳ ghét , và nước lửa dung với .
Lãnh Diễm hồi tưởng cảnh thấy đối phương ở cửa, đột nhiên vỗ trán một cái : “Thuộc hạ nhớ , tên Lạc Tư Niên, là Bát của Vương gia chúng .”
“Quả nhiên là Thần Vương.” Kỷ Vân Đường , nhíu mày.
Thuở khi Hứa Ma Ma còn ở, Lạc Tư Niên đến Dạ Vương Phủ, xưa nay đều là đến thì đến, thì , cần bất kỳ ai thông báo, Dạ Vương Phủ cũng ai dám ngăn cản .
Hôm nay, chủ động cho thông báo ư?
“Mặt trời đúng là mọc đằng Tây .”
Kỷ Vân Đường khẽ hừ lạnh một tiếng, hiểu Lạc Tư Niên đây là gì?
Nàng lười biếng : “Ngươi cho .”
Lãnh Diễm đáp một tiếng, xoay rời .
Chưa đến một chén , Lạc Tư Niên đến, lưng còn Tô Mộc và Bạch Vũ, trong tay hai còn ôm hai hộp quà lớn, trông như chuẩn kỹ càng mới đến.
Kỷ Vân Đường ghế quý phi trong viện, gác chân chữ ngũ, thấy Lạc Tư Niên bắt đầu bóng gió.
“Ối chà! Gió nào hôm nay đưa Thần Vương điện hạ đến đây thế, Dạ Vương Phủ nhỏ bé của chúng nào dám chứa nổi vị đại Phật như ngài!”
Thần sắc mặt Lạc Tư Niên chút tự nhiên, ngón tay siết chặt tay áo lộ rõ sự hoảng loạn trong lòng , nhưng vì lời của thiếu nữ mà tức giận.
Hắn im lặng một lát, tiến lên vài bước đến mặt Kỷ Vân Đường, chủ động mở lời xin nàng.
“Chuyện đây, xin , là lòng hẹp hòi, hiểu lầm nàng.”
“Ta cầu nàng tha thứ cho , chỉ cầu nàng cho thăm Tam ca của , ?”
Hắn cúi thấp đầu cao quý, trong giọng mang theo sự căng thẳng và khẩn cầu nồng đậm, khiến Kỷ Vân Đường vô cùng kinh ngạc.
Lạc Tư Niên mà chủ động xin nàng, còn bỏ xưng “bổn vương”, tự xưng là “” ư?
Mặt trời hôm nay thật sự mọc từ đằng Tây ?
Kỷ Vân Đường ngẩng đầu bầu trời, thời tiết còn trong xanh vạn dặm giờ phút mây đen cuồn cuộn, mặt trời từ khi nào trốn trong tầng mây, thấy một chút bóng dáng.
Ánh mắt nàng đánh giá rơi Lạc Tư Niên, khó hiểu hỏi: “Hôm nay ngươi kích động gì ?”
Lạc Tư Niên ngẩn vài giây, mới mở lời : “Ta kích động, bệnh tình của Tam ca sở dĩ mãi khỏi là do mỗi đêm ngủ hàn băng thạch và ngâm trong bồn nước đá mà , cũng Hứa Ma Ma ân nhân cứu mạng Tam ca , bà mạo danh công lao của Thẩm Ma Ma, ở Dạ Vương Phủ chỉ vì gia sản và tiền bạc của Vương phủ.”
“Mà sở dĩ tạo thành cục diện như ngày nay, cũng trách nhiệm thể chối cãi, nếu đây quá hữu nhãn vô châu, quan tâm nhiều hơn đến thể Tam ca , phái điều tra phận của Hứa Ma Ma, lẽ Tam ca rơi tình cảnh như bây giờ, tiểu nhân từng bước hãm hại.”