Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 164: Muội Muội Phiền Phức

Cập nhật lúc: 2025-08-02 00:43:50
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi đột nhiên im bặt, họ chút ngạc nhiên Tạ Lưu Tranh, Tạ thế tử ngày thường khó , hôm nay lên cơn gió gì, ?

Đương nhiên, lời bá tánh bình thường dám , nghĩa là hiện trường khác dám .

“Chuyện Dạ Vương Phủ đều , miệng họ mọc họ, vì thể bàn luận, Tạ thế tử chẳng lẽ còn thể quản miệng khác ? Ngươi quan tâm Dạ Vương Phi như , xem chút hợp lý nhỉ?”

“Có công phu , ngươi chi bằng giải thích với một chút, đàn ông chạy trốn cùng ngươi trong Hoa Mãn Lâu là ai, nghĩ đến cái hẳn là hứng thú.”

Người chuyện, chính là Kỷ Hoài Triệt.

Hôm nay nghỉ trực ban, liền hẹn ba năm bằng hữu cùng ngoài uống rượu.

Không ngờ, đụng cảnh Tạ Lưu Tranh bảo vệ Kỷ Vân Đường, lập tức châm chọc một phen.

Tạ Lưu Tranh nhướng mày, khóe môi nhếch lên một nụ phóng đãng bất kham, : “Ồ, còn tưởng là ai chứ, hóa là bại tướng tay ngươi , hôm nay Đại Lý Tự thẩm án , chạy đến đây hóng hớt ?”

Sắc mặt Kỷ Hoài Triệt đột nhiên trầm xuống, giống như nhớ đến chuyện cũ ho gì, ánh mắt âm u gần như nhỏ nước.

“Tạ Lưu Tranh, ngươi đừng quá đáng, tỷ võ nếu ngươi cố ý giở trò, bản thế tử thể thua ngươi?”

Hai bọn họ phận đều là thế tử, thường xuyên đem so sánh, Tạ Lưu Tranh tuy là kẻ phá gia chi tử ngông cuồng, nhưng phận cao hơn Kỷ Hoài Triệt một bậc, điều khiến trong lòng vô cùng khó chịu.

Dựa , một kẻ bất học vô thuật thể đè đầu ?

Hắn là quan ngũ phẩm triều đình, Tạ Lưu Tranh là cái thá gì?

Hắn chẳng qua chỉ ỷ gia thế cao sang, một cha mà thôi?

Ngoài , điểm nào hơn ?

Một năm , hai họ săn ở Trường săn Hoàng gia, vì cùng lúc trúng một con lợn rừng, còn từng giao đấu một .

đó, Kỷ Hoài Triệt thua Tạ Lưu Tranh, điều khiến mất hết thể diện.

Nguyên nhân chính là vì Tạ Lưu Tranh dùng thủ đoạn gian lận, khi đánh , liền vốc một nắm đất từ đất, hất mắt Kỷ Hoài Triệt.

Kiểu giành chiến thắng như , thật sự là thắng mà vẻ vang, hành vi tiểu nhân.

cũng trở thành một cái gai thể xóa nhòa trong lòng Kỷ Hoài Triệt.

Do đó, hai gặp mặt, hoặc là châm chọc lẫn , hoặc là chế giễu lẫn .

Tạ Lưu Tranh căn bản chiều chuộng Kỷ Hoài Triệt, hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt đầy chế nhạo.

“Kỷ thế tử thua là thua, hà tất tự tìm cớ chứ? Uổng cho ngươi còn là Hữu Thiếu Khanh của Đại Lý Tự, mắt thật sự mù nặng , khác gì ngươi cũng tin ? Người như ngươi chút năng lực suy nghĩ, thể xử án cho bá tánh ?”

“Dạ Vương điện hạ trong lòng bá tánh địa vị như thế nào ngươi tự rõ, dư luận về Dạ Vương Phủ trong kinh thành hung hãn như , ngươi những cho đàn áp, còn dẫn đầu hùa theo, còn tưởng ngươi cố ý xem trò của Dạ Vương Phủ đấy?”

Kỷ Hoài Triệt nhíu mày, nghĩ ngợi gì liền cãi một câu, “Liên quan gì đến ngươi?”

Tạ Lưu Tranh mở quạt trong tay, hừ lạnh một tiếng, “Sao liên quan đến ?”

“Dạ Vương Phi là lão sư của bản thế tử, chuyện của nàng chính là chuyện của bản thế tử, bản thế tử bảo vệ lão sư của sai ?”

Mộng Phàm thế tử nhà , nét mặt chút khó tả.

Người mới dạy một bài hát, khắp nơi khoe khoang Kỷ Vân Đường là lão sư của , như thật sự ?

Xác định thế tử đáng tin của nhà họ, sẽ hỏng danh tiếng của Kỷ Vân Đường chứ?

Quả nhiên, Tạ Lưu Tranh xong câu đó, liền rước lấy sự chế giễu vô tình của Kỷ Hoài Triệt.

“Tạ thế tử, ngươi thật sự càng sống càng thụt lùi , ngươi bái ai bái, bái nàng sư, nàng một thôn cô, thể dạy ngươi cái gì? E rằng lừa bạc trong tay ngươi chứ?”

Tạ Lưu Tranh lời , những tức giận, ngược còn lười nhác kéo khóe môi, một tay gác lên lan can bàn , Kỷ Hoài Triệt.

“Dạ Vương Phi gì, lời ngươi coi như hỏi đúng !”

“Dạ Vương Phi y thuật ngươi ?”

“Dạ Vương Phi nấu ăn ngươi ?”

“Dạ Vương Phi âm luật ngươi ?”

“Dạ Vương Phi đánh ngươi ?”

“Dạ Vương Phi thơ ngươi ?”

“Dạ Vương Phi kinh doanh ngươi ?”

Kỷ Hoài Triệt: “…”

Sáu câu hỏi liên tiếp như truy mệnh, khiến nghẹn lời, tức đến câu nào.

Hắn cảm thấy Tạ Lưu Tranh đang nhảm, cố ý ghê tởm.

“Bản thế tử là nam nhân, nam nhân thì nên lập công danh sự nghiệp, lên chỉ chiến trường, xuống chỉ triều đình, vì Hoàng thượng phân ưu giải nạn, vì bá tánh mưu phúc lợi, những điều ngươi đó, là chuyện của nữ nhân, bản thế tử cần gì những thứ ?”

Tạ Lưu Tranh đối diện với ánh mắt khinh thường của Kỷ Hoài Triệt, châm chọc : “Vậy như , Kỷ nhị tiểu thư là nữ nhân, những điều Dạ Vương Phi , nàng chẳng đều hết ?”

“Kỷ nhị tiểu thư giờ ở , chi bằng ngươi gọi nàng đến đây, để nàng mặt biểu diễn một tay thế nào? Để xem nàng rốt cuộc lợi hại hơn Dạ Vương Phi ở điểm nào?”

Bên tai là tiếng hùa theo, nhắc đến Kỷ Thanh Thanh, điều khiến Kỷ Hoài Triệt chút đau đầu.

Hắn từ ở Đại Lý Tự cự tuyệt Kỷ Thanh Thanh, ngoài gặp nàng , Kỷ Thanh Thanh dường như oán hận .

Những ngày , Kỷ Thanh Thanh Vĩnh Ninh Hầu cấm túc trong phủ, cho nàng ngoài.

Mặc cho Kỷ Hoài Triệt lời ý thế nào, gõ cửa vui lòng nàng, nàng vẫn tránh mặt gặp .

Điều khiến Kỷ Hoài Triệt trong lòng chút thoải mái, cảm thấy Kỷ Thanh Thanh thật sự chút quá hiểu chuyện!

Hắn là nam nhân, là trưởng, cũng là quan triều đình.

Hắn cũng chuyện của riêng cần bận rộn, lúc nào cũng vây quanh Kỷ Thanh Thanh

một xoay chuyển, cũng chỉ phục vụ riêng nàng.

Bản thể hạ xin dỗ dành nàng, là đủ cho nàng mặt mũi , nàng chẳng lẽ nên thuận theo bậc thang mà xuống ?

Không ngờ, Kỷ Thanh Thanh những gặp , còn càng ngày càng quá đáng thấy .

Điều khiến Kỷ Hoài Triệt tức đến thở nổi.

Ngày thường, ngày nghỉ, y đều ở nhà dùng bữa cùng phụ , chơi cờ, cùng Kỷ Thanh Thanh thưởng hoa vẽ tranh, còn mua nhiều vật nhỏ tặng nàng, chọc nàng vui vẻ.

Thế nhưng hôm nay, Kỷ Hoài Triệt một chút cũng nhà lâu, chỉ ngoài uống rượu giải sầu.

Cái nhà đó, từ lúc nào trở nên gà bay chó sủa, còn sự ấm cúng như , khiến y vô hình trung cảm thấy áp lực.

Lần nhắc đến Kỷ Thanh Thanh, Kỷ Hoài Triệt gì, y bất ngờ đáp trả Tạ Lưu Tranh nữa, mà với mấy bằng hữu của một tiếng xoay bỏ .

Mộng Phàm chút kinh ngạc : “Kỷ Thế tử đây là ? Thuộc hạ cảm thấy tâm trạng của y chút đúng?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-164-muoi-muoi-phien-phuc.html.]

“Bị bổn thế tử trúng chỗ đau đấy chứ, ngươi thấy y giờ đến nhà cũng về , một khiến phiền lòng như , y mà vui mới là lạ!” Tạ Lưu Tranh lười biếng .

Chương 165 Kỷ Hoài Triệt lòng bất mãn với Kỷ Thanh Thanh

Trước đây, khi Kỷ Vân Đường đến Kinh thành, Kỷ Thanh Thanh tự nhiên là bảo bối trong lòng bàn tay của bọn họ, cho dù nàng gây chuyện thế nào, của Vĩnh Ninh Hầu phủ đều sẽ vô hạn bao dung với nàng.

Thế nhưng khi Kỷ Vân Đường đến, nàng thể hiện sự sắc sảo của , nàng và Kỷ Thanh Thanh, ai cao ai thấp, liền .

Người của Vĩnh Ninh Hầu phủ còn thể cho Kỷ Thanh Thanh sắc mặt ?

Lại thêm nữ nhân ngu xuẩn thích gây chuyện, mặc dù Kỷ Hoài Triệt miệng , sợ rằng trong lòng y ý kiến về nàng .

Mộng Phàm đồng tình : “Chậc, thuộc hạ cũng thường xuyên cảm thấy của Vĩnh Ninh Hầu phủ đầu óc bệnh, mà là bệnh nặng, cố chấp mà đuổi một Dạ Vương phi như ngoài.”

“Bây giờ thì , khiến mối quan hệ trở nên khó xử như , điều quan trọng là cả nhà bọn họ cộng , cũng ai thông minh bằng một Dạ Vương phi, đúng là ngu xuẩn c.h.ế.t !”

“Nếu là phủ Vinh Quốc Công của chúng , tuyệt đối sẽ cưng chiều Dạ Vương phi đến tận trời, thể để nàng một lưu lạc bên ngoài, còn chịu nhiều ủy khuất như ?”

Điểm Tạ Lưu Tranh thể phản bác.

Y cẩn thận suy nghĩ một chút, nếu Kỷ Vân Đường là của y, tuyệt đối sẽ phụ mẫu y cưng chiều đến tận trời, gì cho nấy.

Tạ Lưu Tranh , phụ mẫu y luôn một nữ nhi, thậm chí khi còn nhỏ còn coi y như nữ nhi mà nuôi dưỡng.

Nhà khác đều là trọng nam khinh nữ, nhà bọn họ tuyệt đối là trọng nữ khinh nam.

Chỉ tiếc, mẫu y vẫn thể toại nguyện.

Tạ Lưu Tranh thu hồi tâm tư, với Mộng Phàm: “Đi, chúng cũng Dạ Vương phủ xem , bổn thế tử tin Dạ Vương điện hạ sẽ mệnh còn bao lâu.”

Y , dắt Mộng Phàm về phía Dạ Vương phủ.

Cùng lúc đó, Lạc Khinh Ca cũng nhận mệnh lệnh của Hoàng hậu, xe ngựa vội vã khỏi cung.

Suốt đường , nàng sốt ruột, nước mắt càng như những hạt châu đứt dây mà rơi xuống.

Linh Lan cầm khăn tay, ở bên cạnh lau nước mắt cho nàng, “Cửu công chúa, đừng nữa, Dạ Vương điện hạ là cát nhân thiên tướng, sẽ .”

“Người dù tin Chu Thái y, chẳng lẽ còn tin y thuật của Dạ Vương phi ? Dạ Vương phi , nàng nhất định sẽ chữa khỏi cho Dạ Vương điện hạ, chúng tin nàng.”

Lạc Khinh Ca thút thít : “Thế nhưng... thế nhưng... phụ hoàng đều ở trong thư phòng đích triệu kiến Chu Thái y , tận tai thấy ông Tam Hoàng của sắp c.h.ế.t !”

“Tam Hoàng ... ô ô ô... đừng chết...”

Lạc Khinh Ca đau lòng, nàng khó chịu đến , nhưng cứ mãi dừng .

Lời Chu Thái y vẫn còn hiện rõ mồn một, như một bộ phim đang chiếu lặp lặp mắt nàng, khiến nàng nghĩ cũng .

Đột nhiên, Kiếm Lan như nghĩ điều gì, nàng chợt lóe lên một ý tưởng, đột nhiên : “Cửu công chúa đừng vội, nô tỳ luôn cảm thấy chuyện chút đúng.”

“Người thử nghĩ xem, đến Dạ Vương phủ, trạng thái của Dạ Vương điện hạ , thể lúc Chu Thái y đến, đột nhiên bệnh nặng? Trong đây nhất định xảy chuyện gì đó mà chúng .”

Lời của Kiếm Lan đánh thức ý thức của Lạc Khinh Ca, nàng thể tin nổi mà há to miệng.

“Ngươi , là Chu Thái y hãm hại Tam Hoàng của ?”

“Cái lão già khốn kiếp , nếu ông thật sự dám như , sẽ bảo phụ hoàng c.h.é.m cửu tộc của ông !”

Kiếm Lan lập tức một động tác “suỵt” với nàng.

“Cửu công chúa, đây cũng chỉ là suy đoán của nô tỳ thôi, nhưng nô tỳ nghĩ ông chắc gan đó , nếu Chu Thái y thật sự tay thành công, Dạ Vương phi chẳng lột da ông , thể thả ông khỏi phủ chứ?”

“Tất cả hãy đợi chúng đến Dạ Vương phủ, gặp Dạ Vương phi sẽ .”

Lạc Khinh Ca nghĩ nghĩ , cảm thấy lời Kiếm Lan lý.

Với tính cách thù dai của Kỷ Vân Đường, nếu Chu Thái y thật sự gì Lạc Quân Hạc, e rằng khi ông rời Dạ Vương phủ, là một t.h.i t.h.ể , thể còn chuyện gì?

Hai xe ngựa, khi đến Dạ Vương phủ, bất ngờ phát hiện từ hướng ngược cũng một chiếc xe ngựa màu đen tới, khoang xe điểm xuyết bằng châu báu ngọc trai, trông vô cùng lộng lẫy.

Hai chiếc xe đồng thời dừng cổng Dạ Vương phủ, Lạc Khinh Ca từ xe bước xuống, đúng lúc Tạ Lưu Tranh ở phía đối diện cũng xuống xe.

Hai ngẩng đầu lên, ánh mắt liền chạm , cả hai đều ngẩn .

“Sao là ngươi?”

“Sao là ngươi?”

Hai đồng thanh hỏi.

Lạc Khinh Ca khẽ mím môi, dường như tâm trạng , rõ ràng chuyện, Tạ Lưu Tranh bất ngờ phát hiện đôi mắt ngập nước của cô nương nhỏ và vành mắt đỏ hoe, trông như xong.

Tim y lập tức đập loạn một nhịp.

Chuyện gì thế , hình như y bắt nạt Lạc Khinh Ca? Sao nàng thấy y ?

Y nghĩ một chút, xác định do trêu chọc Lạc Khinh Ca, liền lập tức tới.

Tạ Lưu Tranh theo bản năng liền hỏi: “Lạc... Cửu công chúa, , ai bắt nạt , cho , bổn thế tử giúp đánh !”

Lạc Khinh Ca nghiêng đầu, chút bất ngờ y, “Thật ? Ngươi thật sự sẽ đánh ?”

“Đương nhiên là thật! Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy!” Tạ Lưu Tranh vỗ n.g.ự.c bảo đảm.

Lạc Khinh Ca bộ dạng của y chọc , nàng hít hít mũi, “Không ngờ, miệng ngươi tuy đáng ghét, nhưng khá trọng nghĩa khí.”

ai bắt nạt , chỉ lo lắng cho sức khỏe của Tam Hoàng , đường nhịn , ngươi cũng là lời đồn bên ngoài, đến thăm Tam Hoàng của ?”

Đôi mắt cô nương nhỏ sáng lấp lánh, ngước lên y, ánh mắt trong suốt chạm đôi mắt đen như mực của Tạ Lưu Tranh.

Thân hình Tạ Lưu Tranh cứng đờ, hiểu cảm thấy tim đập nhanh hơn mấy phần.

Y chút tự nhiên mặt , nắm tay thành quyền đặt lên môi khẽ ho một tiếng, trở dáng vẻ bất cần đời .

“Phải, những lời đồn thổi bên ngoài đều là nhảm nhí, bổn thế tử một chữ cũng tin, Dạ Vương điện hạ cát nhân thiên tướng, Dạ Vương phi y thuật cao cường, theo bổn thế tử thấy, Chu Thái y c.h.ế.t Dạ Vương điện hạ cũng sẽ chết.”

Lạc Khinh Ca “phì” một tiếng bật , nàng giơ ngón cái lên với Tạ Lưu Tranh.

“Ngươi đúng, Tam tẩu của ở đây, Tam Hoàng của nhất định sẽ , cái lão Chu Thái y chó má c.h.ế.t Tam Hoàng của cũng sẽ chết.”

Đột nhiên, nàng nghĩ đến điều gì, chút cảm kích Tạ Lưu Tranh.

“Chuyện ở kỹ viện , đa tạ ngươi tiết lộ phận của , nếu e rằng sớm phụ hoàng mắng chết, trở thành trò cho cả Kinh thành .”

Kể từ khi chuyện đó xảy , Lạc Khinh Ca trong lòng vẫn luôn bất an lâu.

Nàng vô cùng lo lắng Tạ Lưu Tranh vì danh tiếng của bản và phủ Vinh Quốc Công mà phận của nàng.

Cuối cùng Lạc Khinh Ca mới phát hiện, là nàng nghĩ quá nhiều .

Tạ Lưu Tranh thà để cả Kinh thành đều lầm tưởng y thích nam sắc, cũng phận của nàng.

Chuyện khiến Lạc Khinh Ca đổi nhiều ấn tượng về Tạ Lưu Tranh.

Loading...