Gả Thay Vương Gia Người Thực Vật, Y Phi Càn Quét Tứ Phương - Chương 161: Không Thể Đắc Thủ

Cập nhật lúc: 2025-08-02 00:43:41
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Dạ Vương Điện hạ, hạ quan thi châm cho Điện hạ , còn xin Điện hạ đừng tùy tiện động đầu, tránh hạ quan cẩn thận thương đến Điện hạ.”

Lạc Quân Hạc mím môi, giọng khàn khàn : “Được, bổn vương , Chu Thái y thi châm !”

Chu Thái y đáp một tiếng, linh cơ nhất động, nghĩ dù Lạc Quân Hạc cũng thấy, cố ý đổi một cây ngân châm dài nhất, thô nhất.

Định một kích đắc thủ!

Hắn nắm ngân châm chậm rãi tiến gần đến cổ Lạc Quân Hạc, càng lúc càng gần, càng lúc càng gần, cả hưng phấn đến mức tay bắt đầu run rẩy.

Ngay khi cắn răng, chuẩn châm xuống, Chu Thái y đột nhiên thảm thiết kêu lên một tiếng, “Á!”

Cúi đầu , ngân châm châm mu bàn tay của chính , hơn nữa mũi châm một bên xuyên qua bộ lòng bàn tay.

Chu Thái y đau đến mức trán toát mồ hôi lạnh, thể hiểu rốt cuộc đây là chuyện gì, ngân châm dùng để châm Lạc Quân Hạc, vì cuối cùng châm chính ?

trớ trêu , Lạc Quân Hạc như thấy tiếng kêu thảm thiết đó, lúc còn đổ dầu lửa.

“Chu Thái y, ngươi ? Đã thi châm cho bổn vương xong ? Vì bổn vương ngay cả một chút đau đớn cũng cảm thấy? Chắc hẳn y thuật của Chu Thái y ngày càng tinh tiến, càng cao minh !”

“Có đại phu y thuật cao siêu như ngươi đây, là phúc của Đông Thần Quốc, là phúc của Thái Y Viện.”

Chu Thái y: “…”

Hắn còn thi châm cho , nhưng Lạc Quân Hạc đội cho một cái mũ cao.

Người rõ ràng đang khen ngợi , nếu lúc còn thi châm cho , đó chẳng là tự vả mặt ?

Chu Thái y mất mặt nổi.

Hắn giật giật khóe miệng, chút hư bất thụ dụng : “Dạ Vương Điện hạ quá khen , trị bệnh cứu vốn là chức trách của hạ quan, hạ quan cũng chỉ những việc trong phận sự, đáng gọi là phúc khí gì.”

“Đông Thần Quốc chúng Dạ Vương Điện hạ là chiến thần hùng bảo gia vệ quốc như , đó mới thật sự là phúc khí.”

Lạc Quân Hạc coi nhảm nhí, cợt, Chu Thái y rõ ràng thi châm, nhưng cũng phản bác, đây là thừa nhận y thuật của cao minh ?

Cũng , nếu thừa nhận, Chu Thái y .

Chu Thái y thấy kế hoạch thứ nhất thành, chuẩn kế hoạch thứ hai.

Hắn từ trong lòng lấy một bình sứ trắng, từ bên trong đổ một viên thuốc màu đen.

Hắn giống như một tên gian thương cầm kẹo dỗ trẻ con, nhẹ nhàng dụ dỗ Lạc Quân Hạc :

“Hạ quan bắt mạch cho Dạ Vương Điện hạ, phát hiện thể Điện hạ đột nhiên thất huyết, khí huyết đủ, dương hư khí suy, bệnh tình thật sự nặng, chắc hẳn là khi đổi giường thường, còn sự áp chế của hàn băng thạch giường nữa, hỏa độc dung nhập tâm phế, nếu ngăn chặn kịp thời, e rằng tính mạng sẽ khó giữ!”

“Vừa khéo hạ quan đây còn một viên Kim Ô Hoàn, là hạ quan ở Thái Y Viện dùng nhân sâm, hà thủ ô, thiên sơn tuyết liên cùng hơn mười loại dược liệu quý giá khác hợp nhất, luyện chế suốt bảy bảy bốn mươi chín ngày mới thành một viên , đảm bảo Điện hạ khi dùng, trong vòng ba ngày thể bổ khí huyết, dung quang hoán phát.”

Lạc Quân Hạc sắc mặt bình thường, nhưng trong lòng lạnh.

Dung quang hoán phát?

Chàng thấy là hồi quang phản chiếu thì còn tạm .

Thứ nếu thật sự như , mang lấy lòng Cảnh Dương Đế cũng thể đưa cho .

Chu Thái y bao giờ hào phóng như ?

Lạc Quân Hạc trong bẫy, ánh mắt u ám của chợt lóe lên, ho khan hai tiếng, khàn giọng :

“Chu Thái y lòng , bổn vương cũng cảm thấy thời gian cơ thể hư nhược nghiêm trọng, nếu thể bổn vương khỏi bệnh, ngày khác tất sẽ trọng tạ ngươi.”

Chu Thái y khinh thường trợn trắng mắt, căn bản để lời của Lạc Quân Hạc tai.

Dạ Vương Phủ bây giờ ngay cả xuân mới cũng uống nổi, nghèo đến mức nào , Lạc Quân Hạc còn thể trọng tạ ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-thay-vuong-gia-nguoi-thuc-vat-y-phi-can-quet-tu-phuong/chuong-161-khong-the-dac-thu.html.]

Hắn dù tạ, thì cũng thứ gì đó hồn để mà tạ chứ!

Chu Thái y tưởng Lạc Quân Hạc mắt thấy, khi tự cho là đúng mà trợn mấy cái mắt trắng, liền đưa viên thuốc trong tay đến khóe miệng .

“Nào, Điện hạ, hạ quan đút thuốc cho Điện hạ dùng.”

Trong đôi mắt đen của Lạc Quân Hạc lóe lên một tia hung lệ, viên thuốc màu đen bốc mùi hôi thối Chu Thái y đưa đến miệng, trong lòng lạnh một tiếng, hé môi, một ngụm m.á.u liền phun lên viên thuốc.

Chu Thái y: “…”

Chu Thái y: “!!!”

Chu Thái y phun một tay máu, sắc mặt tức thì đen như đáy nồi.

Điều còn là gì, cúi đầu , viên thuốc trong lòng bàn tay cũng phun dính m.á.u đỏ.

Mà viên thuốc , chỉ chuẩn một viên.

Trên đó dính máu, Lạc Quân Hạc còn chịu ăn ?

Chu Thái y .

Hắn cảm thấy thứ thể lãng phí, quyết định đút cho Lạc Quân Hạc thêm nữa, dù cũng thấy viên thuốc dính máu.

Mà giờ khắc , khóe miệng Lạc Quân Hạc vẫn còn chảy m.á.u ngoài.

Chu Thái y tìm một vòng trong phòng, tùy tiện lấy một cái khăn tay, qua loa lau miệng cho .

“Ôi chao Dạ Vương Điện hạ, Điện hạ xem Điện hạ bệnh thành bộ dạng gì , m.á.u cứ như tốn tiền mà phun .”

“Nếu uống thuốc nữa, e rằng sẽ kịp đó, Điện hạ mau há miệng , hạ quan sẽ đút thuốc cho Điện hạ.”

Lạc Quân Hạc động đậy cũng há miệng, nhưng đúng lúc , cánh cửa bên ngoài đột nhiên mạnh mẽ đẩy , Kỷ Vân Đường lóe bước , một tay đoạt lấy viên thuốc từ tay , đặt mũi ngửi ngửi, vẻ mặt đầy ghét bỏ :

“Chu Thái y, viên thuốc của ngươi mùi phân , lẽ nào ngươi lừa Vương gia nhà ăn phân ?”

Chu Thái y: “!!!”

Mắt Kỷ Vân Đường sắc bén đến , nàng ?

Viên thuốc của , quả thật là dùng vọng nguyệt sa, tằm sa, nhân trung hoàng, kê thỉ bạch, áp thỉ lục, cộng thêm nước tiểu ngựa mà thành.

Bên trong còn một vị mạn tính độc dược màu vị, khi uống sẽ ngày càng buồn ngủ, cho đến khi bao giờ tỉnh nữa.

Đương nhiên, tất cả những điều đều là Lệ Phi chỉ thị.

Lệ Phi cho rằng Lạc Quân Hạc xứng dùng thứ , nếu thật sự dùng mười mấy loại dược liệu quý giá để luyện thuốc cho , chẳng là lãng phí ?

Sở dĩ như , một mặt nàng Lạc Quân Hạc c.h.ế.t quá nhanh, mặt khác sỉ nhục một trận.

Kỷ Vân Đường phản ứng của Chu Thái y, hạnh mâu hiện lên một tia lạnh lẽo nhàn nhạt.

“Xem , thật đúng là để bổn vương phi đoán trúng ?”

“Ngươi đến đây trị bệnh là giả, dùng thứ hãm hại Vương gia nhà mới là thật, như , bổn vương phi đây sẽ cầm viên thuốc , đến Đại Lý Tự báo quan, nhân chứng vật chứng đều đủ, xem ngươi đến lúc đó còn chối cãi thế nào!”

Kỷ Vân Đường xong liền tức giận rời , Chu Thái y sợ đến hồn vía lên mây.

Viên thuốc chịu nổi Đại Lý Tự tra xét, nếu thật sự để nàng mang báo quan, còn ?

Danh tiếng hành y nhiều năm hủy là chuyện nhỏ, e rằng mạng sống cả nhà bọn họ cũng khó giữ.

Nghĩ đến đây, Chu Thái y vội vàng đuổi theo, từ phía đẩy một cái Kỷ Vân Đường.

Hắn dù tạ, thì cũng thứ gì đó hồn để mà tạ chứ!

Loading...