Gả Thay Đích Nữ - Bị Lưu Đày Đến Xứ Băng Tuyết - Chương 90: Mồi nhử ---

Cập nhật lúc: 2025-11-16 12:14:25
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bắc Địa trồng lúa nước!!!”

Nam nhân dường như chuyện gì đó lạ lùng kinh thiên động địa, thanh âm cao vút lên tám độ.

Bạch Chỉ lười để ý tới , dùng dây thừng buộc chặt chỗ rách đặt chiếc túi trở trong giỏ.

Bạch Chỉ dậy, lạnh lùng Diệp Hoài An, "Câu 'cẩn thận' là gọi ai?"

Ánh mắt Diệp Hoài An bất giác lảng tránh.

Bạch Chỉ còn gì mà hiểu, đây là lấy mồi nhử .

Diệp Hoài An giả vờ ho một tiếng, "Lý Mộc công phu của cô , chắc là cô thể ứng phó ."

"Ha ha, nếu ứng phó thì ?"

"Năm lạng tiền tuất."

Bạch Chỉ:…

Đại tướng quân nam chính ch.ó má, cút !

Bạch Chỉ lạnh mặt vác giỏ lên, một lời thẳng ngoài.

Tiểu cô nương một bên thấy Bạch Chỉ sắp , vội đưa tay giữ lấy tay áo nàng, "Tỷ tỷ! Nàng đợi một chút, nàng… còn kịp tạ ơn nàng."

Bạch Chỉ chợt nhớ Diệp Hoài An hình như tiểu cô nương là nữ nhi nhà huyện lệnh, trong lòng thầm đoán đối phương thể trả bao nhiêu tiền cảm tạ.

"Yên Nhi!"

Ở cửa ngõ xuất hiện một đôi thanh niên nam nữ, nam mặc quan phục.

"Cha! Mẹ!"

Tiểu cô nương buông Bạch Chỉ , loạng choạng chạy về phía đôi nam nữ trẻ tuổi.

Một nhà ba ôm nức nở.

Tiểu cô nương quên Bạch Chỉ, ân nhân cứu mạng của , lau nước mắt : "Cha , chính là vị tỷ tỷ và Diệp đại nhân cứu con."

Người đàn ông trịnh trọng vái chào Bạch Chỉ, "Đa tạ cô nương tay tương cứu."

Phu nhân cũng kéo tiểu cô nương hướng Bạch Chỉ cảm tạ, "Đa tạ cô nương cứu tiểu nữ."

Bạch Chỉ nở một nụ tiêu chuẩn, "Không cần khách khí, cho dù , vị Diệp huyện úy dũng vô úy, túc trí đa mưu, tiễn thuật cao siêu ~ (kéo dài giọng) cũng thể cứu nữ nhi của quý vị."

Diệp Hoài An hề lay chuyển, giả vờ sự châm chọc trong lời Bạch Chỉ.

12. Vợ chồng Chu huyện lệnh thì thật sự hàm ý trong lời Bạch Chỉ, lập tức đầu hướng Diệp Hoài An cảm tạ,

"Đa tạ Diệp đại nhân."

"Đa tạ Diệp đại nhân."

Diệp Hoài An biểu cảm đổi, vẫn vẻ lêu lổng , "Chu đại nhân khách khí , đó đều là chức trách của hạ quan."

Thi thể Vương Thanh quan sai khiêng , Diệp Hoài An cũng lấy cớ rời . Chu phu nhân đối với Bạch Chỉ vô cùng cảm kích, thế nào cũng mời Bạch Chỉ về phủ một chuyến, còn thiết yến chiêu đãi nàng.

"Phu nhân cần bận tâm, chỉ là việc nhỏ thôi." Bạch Chỉ bắt đầu khách sáo với Chu phu nhân.

Tạ ơn thì hãy gì đó thực tế , thiếu một bữa cơm !

Chu phu nhân gì đó, Bạch Chỉ vẫn tiếp tục giữ nụ , "Thật sự cần , nếu cứ về, nhà sẽ sốt ruột."

Chu phu nhân tiến lên nắm lấy tay Bạch Chỉ, "Chuyện dễ thôi, sẽ cho đến báo với gia đình cô nương một tiếng, nhà cô nương ở ?"

Bạch Chỉ Chu phu nhân đang nắm tay , nghĩ thầm bữa cơm ăn .

"Mã Đề Thôn, nhà ở Mã Đề Thôn, chỉ cần báo cho Tiêu Trạch Lan một tiếng là ."

Nghe thấy ba chữ Tiêu Trạch Lan, Chu huyện lệnh hiển nhiên ngẩn , nhưng Chu phu nhân hề nhận chút nào, kéo theo nữ nhi, dẫn Bạch Chỉ lên xe ngựa.

Bạch Chỉ ở đó, Chu huyện lệnh lên xe ngựa, mà dặn dò một chuyến Mã Đề Thôn.

Xe ngựa dừng ở cửa nhỏ hậu viện nha môn huyện, ba xuống xe .

"Ta dẫn Yên Nhi băng bó vết thương, cô nương xin đợi chốc lát."

Chu phu nhân dẫn tiểu cô nương băng bó và thoa thuốc, Bạch Chỉ một trong chính sảnh, vô cùng nhàm chán.

Một lát , một phụ nữ hơn ba mươi tuổi, tới dâng cho Bạch Chỉ một chén và một đĩa điểm tâm.

Bạch Chỉ buổi trưa ăn cơm, sớm đói bụng, bèn cầm điểm tâm lên ăn, ăn quan sát xung quanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-thay-dich-nu-bi-luu-day-den-xu-bang-tuyet/chuong-90-moi-nhu.html.]

Gian chính đường dọn dẹp vô cùng sạch sẽ gọn gàng, nhưng đồ đạc chút tuổi đời, hơn nữa trong phòng bất kỳ vật trang trí nào, chỉ một bức tranh sơn thủy treo chính giữa sảnh.

Bạch Chỉ hiểu , nhưng đĩa bánh chỉ là bánh hạt dẻ bình thường nhất, còn ngon bằng bánh hoa quế Bạch Chỉ tự mua.

Hơn nữa từ khi hậu viện, ngoài hầu dâng , Bạch Chỉ thấy bất kỳ hầu nào khác.

Tổng hợp tất cả những điều , Bạch Chỉ đoán huyện lệnh hẳn giàu .

13. Ai! Xem bọn họ thể lấy nhiều bạc để cảm ơn nàng .

Khi ăn cơm, Chu huyện lệnh xuất hiện, dùng bữa tối cùng .

Bạch Chỉ đoán nhà huyện lệnh giàu , nhưng ngờ giàu đến , là thiết yến đãi ân nhân cứu mạng, thế mà chỉ bốn món ăn, trong đó còn hai món chay.

"Bạch cô nương đừng khách khí, ăn nhiều một chút." Chu phu nhân gắp cho Bạch Chỉ một đũa thịt gà.

"Tỷ tỷ nếm thử món gà , là tự tay đấy, ngon lắm!"

"Đa tạ."

Bạch Chỉ c.ắ.n một miếng, hương vị quả thực tệ, tài nấu nướng của Chu phu nhân cũng khá lắm.

Sau bữa cơm, Chu huyện lệnh và Chu phu nhân nữa bày tỏ lòng cảm kích với Bạch Chỉ, đó sai hầu mang lên một cây vải và một hộp bánh ngọt.

Chu phu nhân từ trong lòng lấy một chiếc túi gấm giao tay Bạch Chỉ,

"Đây là chút lòng thành của chúng , Bạch cô nương đừng chê."

Bạch Chỉ cảm nhận trọng lượng của chiếc túi gấm, ước chừng chỉ vài lạng, nghĩ đến tình hình kinh tế của gia đình , Bạch Chỉ hiếm khi xem tiền bạc như cặn bã một .

"Cây vải và bánh ngọt xin nhận, còn tiền xin để cho cô nương Yên Nhi bồi bổ thể ."

Bạch Chỉ thích dây dưa những chuyện , liền trực tiếp đặt chiếc túi gấm tay tiểu cô nương,

"Cứ như , cũng nên ."

Không cho đối phương cơ hội dây dưa, Bạch Chỉ đặt cây vải và điểm tâm giỏ ở góc tường, vác giỏ lên lưng thẳng cửa.

Ba nhà họ Chu vội vàng dậy tiễn đưa, đến cửa, xe ngựa đợi sẵn, vẫn là phu xe đưa bọn họ đến.

"Cáo từ."

"Tỷ tỷ tạm biệt!"

Xe ngựa nhanh hơn xe la một chút, một canh giờ về đến nhà, đến nhà thì trời tối hẳn. Nương theo ánh trăng, Bạch Chỉ từ xa thấy một bóng ở cửa.

"A Chỉ?"

Là Tiêu Trạch Lan đang đợi nàng.

"Tiêu Trạch Lan, về ."

Xe ngựa dừng ở cửa, Bạch Chỉ xuống xe, Tiêu Trạch Lan xách chiếc giỏ trong xe xuống.

"Tiểu ca, nhà uống chút nước ?"

Gà Mái Leo Núi

"Không cần , mang túi nước ."

Phu xe đ.á.n.h xe ngựa rời , hai xách giỏ sân.

"Sao đợi ở bên ngoài? Không ai đến báo tin sẽ về muộn ?"

"Có , rảnh rỗi việc gì, nên ngoài dạo một lát."

Bạch Chỉ phát hiện trong sân buộc một con ngựa, trong sương phòng (phòng mới cải tạo từ kho củi) còn ánh nến, bèn hỏi: "Là Lý Mộc đến truyền tin ?"

" , chuyện nàng cứu ."

Nhắc đến chuyện Bạch Chỉ liền tức giận, "Cứu gì chứ, Diệp Hoài An là lấy mồi nhử."

Ánh mắt Tiêu Trạch Lan chợt lạnh, "Sao ?"

"Vào trong ."

Vào trong nhà, Bạch Chỉ lên giường đất kể chuyện hôm nay cho một lượt.

Bạch Chỉ liếc xéo Lý Mộc bên cạnh một cái, với Lý Đan Thanh: "Đan Thanh tỷ, Lý Mộc gì với Diệp Hoài An, Diệp Hoài An thế mà lấy mồi nhử, may mà phản ứng nhanh, dùng giỏ chắn một cái, thì con d.a.o đó nhất định đ.â.m ."

Bạch Chỉ hợp lý nghi ngờ Lý Mộc mượn đao g.i.ế.c .

"Ta !"

Trên khuôn mặt vốn dĩ lạnh lùng của Lý Mộc xuất hiện một vết rạn nứt.

 

Loading...