Gả Thay Đích Nữ - Bị Lưu Đày Đến Xứ Băng Tuyết - Chương 83: --- Lễ Vật Đính Hôn
Cập nhật lúc: 2025-11-16 01:37:37
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mười ngày . "Nhị lang, hôm nay việc gì nữa , ngươi thể về." Trần gia lão nhị đặt thùng gỗ đầy sữa đậu nành cạnh bếp, đó dấu hiệu " về đây" với Bạch Chỉ liền về nhà.
Mái che ở hậu viện dựng xong, bốn cái nồi gang lớn xếp song song bốn lò lớn, sữa đậu nành bên trong đang bốc nghi ngút. Hiện tại bọn họ mỗi ngày dùng sáu cái nồi gang lớn để váng đậu, cần xay sáu mươi cân đậu nành, khối lượng công việc tăng lên đáng kể, vì Bạch Chỉ mời lão nhị nhà Trần thẩm hàng xóm đến giúp. Chỉ cần mỗi buổi sáng giúp bọn họ xay xong đậu là , mỗi ngày mười văn tiền công.
Đậu phụ hiện giờ mỗi ngày một tấm, nếu đặt thì sẽ thêm. Bây giờ ngoài trong làng, ở hai thôn xung quanh cũng sẽ đến mua đậu phụ, đôi khi đến muộn còn mua . Thời gian bước cuối tháng ba, nước trong chum bên ngoài buổi tối còn đóng băng nữa, nhà của bọn họ cũng bắt đầu đào móng.
Hôm nay Lý Mộc nghỉ, sáng sớm đến đưa sính lễ, khiến trở tay kịp. Mặc dù ở rể cần sính lễ, nhưng y nguyện ý đưa, Lý Đan Thanh cũng liền nhận. Sính lễ là một đôi nhạn lớn và một hộp gỗ quá lớn.
Bạch Chỉ liếc hộp gỗ, bên trong chỉ bạc mà còn trang sức, một đôi vòng vàng và hai cây trâm cài mạ vàng. Trâm cài thì Bạch Chỉ cũng quen thuộc, chính là hai cây trong sáu cây mà nàng hối lộ quan sai ngày . Bạch Chỉ đoán, trong chính là gần hết gia sản của Lý Mộc .
Lý Mộc đến, Tiêu Trạch Lan chút ngượng nghịu, nên hôm nay bọn trẻ học bài, do Tiêu Trạch Lan dẫn bọn trẻ váng đậu, vặn tránh mặt Lý Mộc. "Tẩu tử, nhân trộn xong , các ngươi thể gói." "Ấy, lập tức đây."
Trần Uyển Ninh lấy bộ hỉ phục xong đưa cho Lý Mộc: "Ngươi thử xem , nếu sẽ sửa ." Lý Mộc đưa tay nhận lấy, mặc dù rõ ràng, nhưng sắc mặt y dường như còn lạnh lẽo như khi. Lý Đan Thanh thôi Trần Uyển Ninh một cái, cuối cùng vẫn gì, cùng Trần Uyển Ninh gói sủi cảo, để Lý Mộc một trong phòng thử quần áo.
Bạch Chỉ rửa sạch tay, từ trong phòng lấy một bọc vải đỏ: "Đan Thanh tỷ, cái là tẩu tử bảo mua, đó quên đưa cho tỷ ." Trong bọc vải đỏ là hai món trang sức, một cây trâm cài vàng ròng, và một đôi khuyên tai vàng ròng, kiểu dáng đều độc đáo. Ngay cả Trần Uyển Ninh, quen những vật , cũng kinh ngạc thốt lên: "Cánh hoa mà thể chân thực đến thế, đặc biệt là đôi khuyên tai , đóa hoa nhỏ như thể hiệu ứng chồng lớp." Lý Đan Thanh cũng kinh ngạc một chút, nhưng cũng chỉ là thoáng qua, nàng mấy hứng thú.
"Thanh nhi, để , tiện thể xem hỉ phục của Lý Mộc ?" "Được." Vừa định bước phòng, Lý Mộc từ trong phòng . "Thế nào? Kích cỡ ?" Trần Uyển Ninh một vòng, cảm thấy khá vặn. "Rất , đa tạ." Trần Uyển Ninh gì. Bạch Chỉ bên cạnh đ.á.n.h giá Lý Mộc. Phải , Lý Mộc mặc màu đỏ khá hợp, thêm đó bản cũng tướng mạo tệ, trẻ tuổi, trông khá tinh thần.
Bữa trưa hôm nay thịnh soạn, sáu món ăn, còn gói sủi cảo nhân thịt, thậm chí còn một bầu rượu, cơ bản là như ngày Tết . Trên bàn ăn mấy ai chuyện, đều cúi đầu ăn uống, cũng thật hòa thuận. Sau bữa cơm thì đến lúc chuyện bán váng đậu. Lý Mộc nghỉ hai ngày, Bạch Chỉ định để y một chuyến đến phủ Bảo Sơn. "Không để ngươi công, váng đậu bán , ngươi sẽ trích một phần mười, tức là mỗi cân bán , ngươi hưởng hai mươi văn."
Cứ nghĩ Lý Mộc chắc chắn sẽ như khi, gật đầu là lắm , ngờ y hỏi một câu: "Có thể dẫn bằng hữu cùng ?" Bạch Chỉ y: "Cái tùy ngươi, dù phần trăm trích đổi, ngươi tự kiếm, là cùng bằng hữu kiếm, chúng quản." "Được."
Gà Mái Leo Núi
11. Bạch Chỉ đưa mảnh giấy mà Tiêu Trạch Lan sẵn cho y: "Ngươi chỉ cần phụ trách đưa mảnh giấy và thức ăn đến vài tửu lầu, đó trở về khách điếm chờ đến tìm ngươi là ." Đây là cách mà Bạch Chỉ và Tiêu Trạch Lan sớm nghĩ , Lý Mộc mặt lạnh miệng vụng, thể trông cậy y đàm phán ăn. mặt lạnh cái của mặt lạnh, đúng như câu "dĩ bất biến ứng vạn biến".
Phủ Bảo Sơn bốn tửu lầu, chỉ cần đưa thức ăn đến mỗi tửu lầu, đó chờ đến tìm là . Lý Mộc mở mảnh giấy một cái, mày y bất giác nhíu . Trần Uyển Ninh ngờ y chữ, liền hỏi: "Ngươi chữ ? Chẳng các ngươi xuất là thợ săn ?" Trần Uyển Ninh ý khinh thường y, thực sự là nhà dân thường, chữ ít. Lý Mộc và bọn họ tài nghệ như là hiếm , ngờ còn chữ.
Lý Mộc gấp gọn mấy tờ giấy cất trong lòng: "Phụ là thợ săn, mẫu chữ." "Ra là ..."
Váng đậu chuẩn xong xuôi, tổng cộng bốn mươi hai cân. Nghe vẻ nhiều, nhưng váng đậu khô nhẹ, chiếm diện tích lớn, bốn mươi hai cân là nhiều . Bạch Chỉ dặn dò: "Trên đường sẽ hao hụt, bỏ thêm hai cân, lúc đó ngươi cứ bù là ." "Được."
Món nguội chuẩn sẵn, lạc rang gói riêng, nước sốt đựng trong một bầu. "Món nguội khi ngươi đến phủ Bảo Sơn hãy tự trộn , bằng màu sắc sẽ ." "Được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-thay-dich-nu-bi-luu-day-den-xu-bang-tuyet/chuong-83-le-vat-dinh-hon.html.]
"Giữ vẻ cao ngạo của ngươi, kiên quyết một giá duy nhất. Bốn tửu lầu chỉ cần một nhà mua là ngươi thành công." Bạch Chỉ cảm thấy câu chút thừa thãi, vì Lý Mộc đủ cao ngạo , là khéo léo giao thiệp với khác. "Được."
Tiêu Trạch Lan cũng dặn dò một câu: "Nếu mua phương t.h.u.ố.c món nguội, ngươi cứ bán ba mươi lạng một phương, rõ là độc quyền." "Được." Tiêu Trạch Lan đưa phương t.h.u.ố.c sẵn cho Lý Mộc: "Ai mua, cứ để bọn họ tự chép phương thuốc." Lý Mộc vẫn đáp một câu: "Được." Khóe miệng Bạch Chỉ giật giật, nàng nghi ngờ Lý Đan Thanh thiết lập cho y một chương trình "hỏi gì đáp nấy", nên y mới như .
Buộc tất cả đồ đạc lên ngựa, Lý Mộc sắp , Trần Uyển Ninh và Tiêu Trạch Lan tiễn y cửa. Trong sân, Tiêu Ngự và Tiêu Tư Kỳ hứng thú với con nhạn lễ mà Lý Mộc mang đến, đang trêu đùa nó. Lý Mộc liếc một cái, lật lên ngựa, rời . "Huynh trưởng, con nhạn lớn thương , chúng băng bó cho nó, xem chúng băng ?" Tiêu Trạch Lan xem con nhạn lớn, Trần Uyển Ninh phòng. Lý Đan Thanh hậu viện váng đậu , trong phòng chỉ còn Tiêu Tĩnh Vũ và Bạch Chỉ. "Vũ nhi, con đây." Trần Uyển Ninh với vẻ mặt nghiêm túc gọi Tiêu Tĩnh Vũ phòng.
“Tiêu Tĩnh Vũ, con hãy nhớ kỹ, Lý Mộc là dượng của con. Người khác thể thành kiến với , nhưng con thì , mạng của con đều là…”
Tiêu Tĩnh Vũ cúi đầu mặc kệ mẫu quở trách, lòng bàn tay sắp móng tay của chính bấm nát.
Trần Uyển Ninh nhi tử cúi đầu , thở dài một : “Vũ nhi, đừng dì của con khó xử, ?”
“Con , nương.”
Mặc dù Trần Uyển Ninh cố ý hạ thấp giọng, nhưng Bạch Chỉ và Tiêu Trạch Lan vẫn thấy. Hai gì, lặng lẽ trở về phòng của .
“Tẩu tẩu ? Tại mắng Vũ nhi?”
“Vũ nhi Lý Mộc khó xử.”
“À? Ta thấy?”
Tiêu Trạch Lan kỹ, chỉ Tiêu Tĩnh Vũ lén gây khó dễ cho Lý Mộc.
Bạch Chỉ cũng chút nghi hoặc: “Ta cũng hiểu rõ. Đan Thanh tỷ tỷ chiêu Lý Mộc tế tử ở rể, hẳn là ý báo thù, tẩu tẩu thể , tại còn biểu hiện đối đãi Lý Mộc như ?”
Tiêu Trạch Lan trả lời, mà hỏi ngược Bạch Chỉ: “A Chỉ, nàng nghĩ nỗi hận của con thể duy trì bao lâu?”
Không đợi Bạch Chỉ trả lời, Tiêu Trạch Lan tiếp tục : “Hận một mệt mỏi, huống hồ giữa họ còn xen lẫn nhiều thứ, thể đơn thuần dùng hận thù để khái quát. Đại tẩu chính vì hiểu rõ điểm , mới xem trọng hôn lễ đến . Nàng cho rằng thành thì là vợ chồng, chỉ cần đều biểu hiện như thường, thì Lý tẩu tẩu và Lý Mộc thể trở thành một đôi vợ chồng bình thường, cần bận tâm những chuyện cũ nữa.”