Gả Thay Đích Nữ - Bị Lưu Đày Đến Xứ Băng Tuyết - Chương 74: --- Phù trúc

Cập nhật lúc: 2025-11-16 01:37:28
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qbiD78xkK

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đơn t.h.u.ố.c của lão đại phu hiệu nghiệm, chỉ trong ba bốn ngày, đều gần như khỏi bệnh. Chỉ Tiêu Trạch Lan vẫn thường xuyên ho khan, hơn nữa còn sợ lạnh, gần như thể khỏi phòng. Vì , lò bếp của bọn họ gần như bao giờ tắt lửa.

Tiêu Trạch Lan tìm lý chính, nhờ các gia đình trong thôn chia sẻ một ít củi cho bọn họ.

May mắn là chỉ hơn một tháng nữa là trời sẽ ấm lên, bán củi thừa cho bọn họ cũng thể thêm chút chi phí sinh hoạt gia đình.

Lần đổ bệnh khiến Bạch Chỉ chút khủng hoảng. Trước đây, nàng cảm thấy tiền tiết kiệm của bọn họ ít, nên nghĩ đến việc nghỉ ngơi mùa đông, đợi đến mùa xuân mới tìm cách kiếm tiền. Không ngờ cuộc sống giáng cho nàng một đòn nặng nề, nàng cảm thấy thể cứ mà ăn hết của cải như nữa.

Bạch Chỉ định váng đậu, nhưng nàng cần mua hướng dẫn từ hệ thống, vì nàng cách váng đậu.

Bạch Chỉ ngâm bốn cân đậu nành một ngày, khi ngâm xong cùng Tiêu Trạch Lan đến cối đá trong thôn xay thành sữa.

Tác dụng của con la một nữa thể hiện , nó chỉ kéo xe, mà còn kéo cối xay, giúp bọn họ tiết kiệm ít sức lực.

Sữa đậu nành xay lọc qua một lớp vải màn, đó rửa sạch bã đậu một nữa, rửa phần nước đậu còn sót trong bã đậu. Tỷ lệ cuối cùng một cân đậu nành với năm cân nước.

Bạch Chỉ bảo Trần Uyển Ninh thêm một cây củi, để nàng dùng lửa lớn đun sôi sữa đậu nành.

“Đệ , đây là đang đậu phụ ?”

Bạch Chỉ khuấy sữa đậu nành trong nồi một chút, để tránh cháy đáy, “Không , là váng đậu. Lát nữa tẩu tẩu sẽ .”

Trong nhà chính buộc sẵn một hàng dây thừng gai, lát nữa sẽ dùng để phơi váng đậu. Đợi sữa đậu nành sôi xong, hớt bỏ phần bọt nổi phía , đó vặn lửa nhỏ nhất, giữ cho sữa đậu nành ở nhiệt độ tám chín mươi độ.

Trong thời gian nửa chén , bề mặt sữa đậu nành kết một lớp màng màu vàng. Bạch Chỉ dùng đũa khuấy một vòng quanh mép nồi , để tránh dính, đó vớt lớp màng , phơi lên dây thừng gai rửa sạch.

Mọi đều hiếu kỳ xúm , “Bạch Chỉ , đây chính là váng đậu ? Cái ăn thế nào ?”

Bạch Chỉ : “Xào ăn, trộn gỏi ăn đều . Tối nay sẽ hai đĩa, nếm thử.”

Bạch Chỉ bản cũng từng ăn váng đậu tươi, hôm nay thể thử .

Những đứa trẻ thích thú với món ăn mới nhất, bảy mồm tám lưỡi bàn tán:

“Ta ở trong cung còn từng ăn váng đậu …”

“Thẩm thẩm, cái mùi đậu nành thơm quá…”

“Tẩu tẩu thật lợi hại, cái gì cũng …”

Thời gian một chén thể hai miếng váng đậu, hơn nửa canh giờ, sữa đậu nành còn kết màng nữa. Bạch Chỉ tính toán một chút, bốn cân đậu, tổng cộng hai cân váng đậu, nếu phơi khô thì e rằng đến nửa cân.

“Đệ , sữa đậu nành còn uống ?”

“Uống thì uống , nhưng còn ngon nữa, dầu trong sữa đậu nành đều váng đậu .”

9. Bạch Chỉ đột nhiên nghĩ điều gì, sang với Trần Uyển Ninh: “Phải tẩu tẩu, lớp váng đậu đầu tiên bổ dưỡng nhất, ngày mai gạt , để đại ca pha với sữa đậu nành uống một bát.”

Gà Mái Leo Núi

“Được, đa tạ .”

Hai chiếc nồi sắt lớn để những khác dọn dẹp, Bạch Chỉ chuẩn hai món ăn.

Mộc nhĩ khô ngâm nở, cắt váng đậu thành khúc và mộc nhĩ chần qua cho bát lớn, bên đặt tỏi băm và ớt khô cắt khúc, đó rưới một muỗng dầu nóng lên , cuối cùng cho muối, tương du, giấm nêm nếm, trộn đều là món gỏi váng đậu thành.

Món rau trong nhà, ngoài cải trắng, chỉ còn củ cải. Bạch Chỉ thái cà rốt thành lát, dùng váng đậu, mộc nhĩ, thịt nạc, cùng với trứng gà, xào một đĩa mộc tu nhục.

Lương khô hôm nay là màn thầu, mua ở nhà bà Lý ở đầu thôn, một văn tiền một cái. Các món ăn khác thì dễ , nhưng bánh bao, màn thầu, bọn họ còn hấp ngon, chủ yếu là ủ bột , nên bọn họ vẫn mua màn thầu.

Màn thầu từ bột thô, nhưng cũng xốp mềm, một miếng màn thầu một miếng thức ăn, ăn uống vui vẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-thay-dich-nu-bi-luu-day-den-xu-bang-tuyet/chuong-74-phu-truc.html.]

Sữa đậu nành của ngày đầu tiên còn nỡ đổ , thêm đường mỗi một bát, ấm nóng cũng khá ngon.

Bạch Chỉ vốn nghĩ rằng, món mộc tu nhục thì gỏi váng đậu sẽ ưa chuộng, ngờ thích, đặc biệt là Tiêu Trạch Lan, thậm chí còn ăn hết một cái màn thầu kèm với gỏi váng đậu.

Trần Uyển Ninh thấy vành mắt đều đỏ hoe, thể ăn cơm thì thể mới .

Bạch Chỉ cũng hài lòng với bữa ăn , trong món mộc tu nhục nàng xa xỉ cho ba quả trứng, váng đậu tươi cũng ngon hơn nhiều so với váng đậu khô ngâm, còn mang theo chút vị ngọt nhẹ.

Sau bữa cơm, cùng giường sưởi trò chuyện.

“Đệ , nàng định bán loại phù trúc ?”

, nhưng bây giờ. Đợi khi chúng khô tự nhiên, sẽ cất giữ, đến khi trời ấm áp mùa xuân, mang xuống Tùng Dương huyện bán, hoặc tìm cách đến Bảo Sơn phủ. Chắc chắn sẽ bán giá .”

Bạch Chỉ kể cho ý tưởng của , “Hiện giờ trời lạnh, chúng cũng chẳng gì khác, cứ phù trúc . Cứ mỗi ngày đốt bếp lò trong nhà bếp, nơi đó cũng sẽ ấm áp, lợi cho sức khỏe của .”

“Đệ lòng .” Tiêu Trạch Lan hôm nay trạng thái khá , trông tinh thần hơn .

Bạch Chỉ thành thật , “Đại ca cần bận tâm, cũng chỉ vì . Mọi đều cần một môi trường ấm áp để dưỡng bệnh một thời gian.”

Sau khi bàn bạc xong, bắt đầu phân chia công việc.

Làm phù trúc vất vả nhất là việc ngoài xay đậu nành, nhưng con la ở đó thì cũng tốn quá nhiều sức lực, chỉ là trời lạnh. Vì , quyết định phiên xay đậu nành. Số còn , hai phụ trách phù trúc, những khác phụ trách nấu nướng, dọn dẹp hàng ngày.

Ngoài , việc học của các đứa trẻ thể bỏ bê. Tiêu Trạch Lan nhàn rỗi vẫn tiếp tục dạy các đứa trẻ sách, Bạch Chỉ cũng học cùng để ít nhất thể nhận hết các chữ của Đại Tề triều.

Cứ thế, họ trải qua mười ngày an nhàn mà cũng đầy đủ. Nhờ trong nhà ấm áp, sức khỏe của dường như cũng cải thiện.

Lão đại phu mỗi tuần đều về nhà một ngày. Tiêu Trạch Lan nhân cơ hội mời ông đến, bắt mạch cho đổi đơn thuốc.

“Không tệ, các vị là những lưu đày mà từng thấy hồi phục nhanh nhất.”

Nghe đại phu , đều nở nụ . Ai nấy đều rõ tình trạng sức khỏe của , đặc biệt là Tiêu Trạch Lan và Tiêu Tĩnh Vũ, bọn họ giờ đây rõ ràng còn sợ lạnh như nữa.

Tiêu Trạch Lan huyện thành lấy thuốc, tiện thể mang theo mẻ phù trúc khô đầu tiên. Y định ghé qua hai tửu lầu duy nhất ở Tùng Dương huyện để tìm hiểu.

“Huynh ?” Bạch Chỉ chút nghi ngờ.

Tiêu Trạch Lan : “A Chỉ quên , mẫu phi của vốn là nữ nhi nhà buôn, đương nhiên cũng hiểu chút kinh doanh.”

Bạch Chỉ hỏi thêm nữa, “Thật sự cần ?”

“Không cần , đợi đến mùa xuân nàng hãy . Bây giờ trời lạnh lắm.”

“Được thôi, để cho một đĩa gỏi phù trúc, lúc đó sẽ dễ bán hơn.”

Thực Bạch Chỉ cũng , nàng thích vòng vo giao thiệp với khác.

Món gỏi phù trúc chỉ thêm mộc nhĩ, Bạch Chỉ còn cho thêm một nắm đậu phộng rang, trông càng bắt mắt hơn.

Tiêu Trạch Lan , Bạch Chỉ bắt đầu tính toán chi phí phù trúc.

Đậu nành giá hai văn tiền một cân, một ngày dùng hai mươi cân; củi giá sáu văn tiền một bó, một ngày dùng hai bó. Vậy chi phí mỗi ngày là năm mươi hai văn. Một cân đậu cho một lạng phù trúc khô, hai mươi cân đậu tức là hai cân phù trúc khô. Tính toán , mỗi cân phù trúc khô giá vốn là hai mươi sáu văn, đây còn tính tiền công nhân.

Vật hiếm thì quý, Bạch Chỉ định giá sàn cho Tiêu Trạch Lan là một trăm văn mỗi cân. Mỗi ngày hai cân phù trúc, họ thể kiếm một trăm bốn mươi tám văn.

Nghe vẻ cũng , nhưng họ còn trả tiền công cho bốn . Tuy công việc quá mệt, nhưng tiền kiếm cũng nhiều. Nếu bán chạy, thì mới nên thêm vài chiếc nồi lớn thì sẽ hợp lý hơn.

“Không Tiêu Trạch Lan bán giá cao …”

 

Loading...