Gả Thay Đích Nữ - Bị Lưu Đày Đến Xứ Băng Tuyết - Chương 58: Chu Uy Viễn ---
Cập nhật lúc: 2025-11-15 14:42:46
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Chỉ tỉnh dậy nhưng động đậy, bây giờ ngoại trừ chỗ dựa Tiêu Trạch Lan là ấm áp, các chỗ khác thể đều lạnh ngắt, nàng nhúc nhích.
Tiếng kêu của Tiêu Ngự đ.á.n.h thức cả Tiêu Trạch Lan, thấy Bạch Chỉ động, y tưởng nàng vẫn tỉnh.
“A Ngự, ?” Giọng Tiêu Trạch Lan nhỏ.
“Không, .” Tiêu Ngự thể ngượng mà véo tay tẩu tẩu.
“Không thì nhỏ một chút, A Chỉ vẫn đang ngủ.”
Tiêu Ngự: …
Nàng tỉnh từ sớm mà! Nàng còn vặn , vặn đau c.h.ế.t !!!
Tiêu Ngự trong lòng gào thét dữ dội, nhưng miệng chỉ thể tủi đáp: “Ồ, .”
Khóe môi Bạch Chỉ nhịn cong lên một đường cong nhẹ, tiếp tục giả vờ ngủ.
Sau một đêm nghỉ ngơi, tâm trạng Bạch Chỉ điều chỉnh , những cảm xúc tiêu cực của ngày hôm qua cũng tan biến gần hết.
Cố gắng thêm nửa tháng nữa là sẽ đến Bắc Địa, mùa đông ở Bắc Địa đến cuối tháng ba mới kết thúc, ngân phiếu của nàng vẫn động đến, đủ để bọn họ thoải mái trải qua mùa đông .
Bên ngoài truyền đến tiếng giẫm tuyết lạo xạo, hẳn là đến giờ . Quả nhiên, bao lâu thấy tiếng Hồ Khải hò hét, hò hét vung roi.
“Dậy ! Dậy hết !”
Roi quất xuống nền tuyết gây nhiều tiếng động, lề mề dậy, cho đến khi Hồ Khải bắt đầu c.h.ử.i mắng, đám đông mới bắt đầu hành động.
“An Nhi! An Nhi! Con của ơi…”
Tiếng than giống như nước lạnh đổ chảo dầu, lập tức nổ tung trong đám đông, những đang mê man bắt đầu gọi tên đang ngủ say của .
“A Phong! A Phong tỉnh dậy …”
“Nương! Nương đừng dọa con…”
Đoàn ít năm , tâm trạng của Bạch Chỉ từ sáng sớm cũng tan biến sạch.
Đoàn tiếp tục khởi hành.
Ngày thứ ba rời khỏi thôn hoang, đoàn ít hai .
Ngày thứ tư, ít ba .
Bạch Chỉ cùng những khác cũng sắp chống đỡ nổi nữa, mỗi đều dựa một thở mà bước tiếp.
Hôm nay Tiêu Trạch Lan cũng xuống bộ nửa canh giờ. Nửa canh giờ chân y què, Bạch Chỉ gì cũng cho y xuống nữa.
Thân thể Tiêu Tĩnh Vũ vốn dĩ khó khăn lắm mới dưỡng hơn một chút cũng chống đỡ nổi, hiện tại vợ chồng Trần Uyển Ninh và Tiêu Trạch Diên cơ bản xe trượt tuyết nữa, tất cả đều nhường cho hai đứa trẻ.
Lý Đan Thanh cũng nhường cho đứa trẻ, nhưng Lý Dương đồng ý, nàng hiện tại căn bản chiếm suất luân phiên, đều là Lý Dương và nàng luân phiên , Lý Dương sẽ để nàng nhường nữa.
Vì , hiện tại xe cố định Tiêu Trạch Lan, Tiêu Tĩnh Vũ và Vệ Thanh Ninh. Bạch Chỉ và Tiêu Ngự, Tiêu Tư Kỳ luân phiên một vị trí. Thân thể Vệ Chi Hàng là nhất, sớm xe trượt tuyết nữa .
Đoàn càng lúc càng chậm, thấy đều chống đỡ nổi nữa, Vương Tranh mới lệnh nghỉ ngơi một canh giờ.
Nước trong túi nước của Bạch Chỉ và những khác còn đủ uống cho hôm nay, nhưng thực sự thể kiên trì đến tối, quyết định trưa nay sẽ đốt củi nấu nước tuyết.
Tiêu Trạch Diên dùng một tấm ván gỗ đào một trống nền tuyết, Bạch Chỉ bắt đầu nhóm lửa đun nước, đồng thời hâm nóng bánh và bánh ngô.
Nồi nước đầu tiên dùng để đổ đầy túi nước, nồi thứ hai cho thêm chút chả cá và củ cải sợi, chỉ cần nêm thêm muối là .
Nếm chén canh chả cá nóng hổi, Bạch Chỉ cảm thấy sống .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-thay-dich-nu-bi-luu-day-den-xu-bang-tuyet/chuong-58-chu-uy-vien.html.]
Một nồi nước thể cho nhiều chả cá, mỗi chỉ chia bốn viên, Tiêu Trạch Lan ăn, chia phần trong bát của cho Tiêu Ngự và Bạch Chỉ.
Trần Uyển Ninh đang múc canh chả cá, Chu Uy Viễn tới.
“Ta mua hai chén canh chả cá.”
Chu Uy Viễn sừng sững bên cạnh Bạch Chỉ, tay đưa tới một chiếc vòng tay trẻ con.
Trong lòng Bạch Chỉ vô cùng khó chịu, rõ ràng là đang cầu nhưng giữ thái độ cao ngạo, Bạch Chỉ nghĩ ngợi gì liền từ chối, “Không bán, chúng còn đủ ăn.”
Sắc mặt Chu Uy Viễn chợt trầm xuống, thể thấy đang cố gắng kiềm chế tính khí của .
Gà Mái Leo Núi
“Vì ? Người khác đều đổi , thì ? Cô nương lẽ nào là cố ý nhắm lão phu?”
Bạch Chỉ định sắp c.h.ế.t cóng , tâm trạng rảnh rỗi để nhắm , thì cảm thấy ống tay áo của kéo nhẹ.
Quay đầu , Tiêu Ngự lắc đầu với nàng, ánh mắt chút sợ hãi.
Trần Uyển Ninh cũng mặt hòa giải: “Đệ , chúng còn múc, là hết san cho bọn họ hai chén ?”
Mọi đều lạnh đói, Bạch Chỉ cũng tâm trạng dây dưa với Chu Uy Viễn, liền nhận lấy chiếc vòng tay đối phương đưa tới cân thử. Không đến việc vàng ròng, ngay cả kiểu dáng cũng thể so với chiếc của Trần Uyển Ninh, chỉ là một cái vòng tròn đơn giản.
Bạch Chỉ ghét bỏ múc cho một chén canh chả cá, giống như trong bát của bọn họ, chỉ bốn viên chả cá.
Thấy Bạch Chỉ múc cho một chén xong liền động đậy nữa, Chu Uy Viễn khẽ nhíu mày, “Còn một chén nữa ?”
“Chiếc vòng tay chỉ đổi một chén.”
“Vòng tay vàng ròng chỉ đổi một chén?” Giọng Chu Uy Viễn lớn hơn vài phần, mang theo khí thế giận mà uy.
Bạch Chỉ khẩy một tiếng, “Vàng ròng? Hẳn là ngươi kẻ khác lừa , thời buổi lừa đảo nhiều lắm.”
Sắc mặt Chu Uy Viễn đột nhiên biến đổi, Bạch Chỉ tiếp tục : “Nếu cảm thấy lỗ thì thể mua, chúng còn đủ ăn .”
Nực , đến chả cá quý giá, hiện giờ củi còn quý giá hơn, nàng vốn dĩ bán, còn lừa gạt nàng.
Chu Uy Viễn khác bóc mẽ ngay tại chỗ, chút xuống đài , “Ngươi đây là mạ vàng, chứng cứ gì?”
Bạch Chỉ quả thực cạn lời, da mặt dày đến thế! Nàng dậy đối mặt với Chu Uy Viễn, “Nếu đây là vàng ròng, trọng lượng hẳn nặng hơn một chút mới đúng, nếu tin ngươi thể bẻ gãy xem, xem bên trong là vàng bạc.”
Chu Uy Viễn hề nhận chiếc vòng, mà là Bạch Chỉ thật sâu một cái, một lời nào bưng chén canh chả cá rời .
Ngay khi đều thở phào nhẹ nhõm, Chu Uy Viễn đột nhiên dùng sợi xích tay mạnh mẽ giáng xuống đầu Bạch Chỉ, Bạch Chỉ theo bản năng dùng tay đỡ lấy sợi xích, dùng dị năng khống chế sợi xích kéo mạnh Chu Uy Viễn.
Chu Uy Viễn hất văng ngoài, loạng choạng mấy bước mới miễn cưỡng vững , dám tin về phía Bạch Chỉ, sự kinh ngạc và nghi ngờ trong mắt đều kịp che giấu.
Mọi đều cảnh cho kinh ngạc, ngay cả các quan sai đang ăn cơm ở gần đó cũng ngây . Ai nấy đều cho rằng Bạch Chỉ chỉ là dùng ám khí giỏi,
chỉ là độ chuẩn xác mà thôi, ngờ nàng sức lực lớn đến .
Tiêu Trạch Lan và những khác khi phản ứng , đều dậy bên cạnh Bạch Chỉ, cảnh giác về phía Chu Uy Viễn.
Chu Uy Viễn Bạch Chỉ một cái đầy ẩn ý, . Mọi đều thở phào nhẹ nhõm, chỉ Bạch Chỉ trong lòng cảm thấy bất an.
Ánh mắt của Chu Uy Viễn ý gì? Hắn điều gì ? Hay là cảm nhận điều gì?
Sợi xích dị năng khống chế và sợi xích kéo bởi sức độ căng khác , lẽ nào Chu Uy Viễn cảm nhận ?
Bạch Chỉ còn tâm trạng ăn cơm nữa, tự nhiên cũng nhận , Tiêu Trạch Lan quan tâm hỏi: “A Chỉ nàng ? Lo lắng Chu Uy Viễn trả thù ? Không cần lo, Chu Uy Viễn là thời thế, đ.á.n.h nàng, tạm thời sẽ hành động gì .”
Bạch Chỉ lắc đầu, đó hạ quyết tâm, “Các ngươi cách nào tạo hỗn loạn ? Phải lôi kéo cả nhà họ Chu .”