Gả Thay Đích Nữ - Bị Lưu Đày Đến Xứ Băng Tuyết - Chương 47: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-15 07:46:44
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xiên Cá
Bạch Chỉ rải mồi lỗ băng đập. Mồi là nàng tự chế bừa, chỉ là bánh bột ngô bóp vụn, thêm một chút thịt băm.
Nếu thể dụ cá đến thì , dụ cũng chẳng , đằng nào cũng dùng lưới kim loại để bắt cá.
“Tẩu tẩu, cá ? Đệ thể qua xem ?”
Tiêu Ngự và Tiêu Tư Kỳ bên bờ sông, khuôn mặt đầy mong đợi về phía Bạch Chỉ. Tiêu Tĩnh Vũ cùng, y rơi xuống nước để bóng ma cho Trần Uyển Ninh và những khác, nên họ cho y đến gần bờ sông.
“Đừng qua đây, lớp băng bên mỏng, chịu sức hai .”
“Vâng.”
Trời tối. Khối sắt trong giỏ biến thành lưới kim loại, thả xuống lỗ băng, Bạch Chỉ đang cầm chiếc xiên cá tự chế bên cạnh lặng lẽ chờ đợi.
Đột nhiên, mặt nước b.ắ.n tung vài bọt nước, Bạch Chỉ trong lòng mừng rỡ, ngờ mồi tự chế thực sự tác dụng!
Bạch Chỉ điều khiển lưới kim loại nổi lên mặt nước, kỹ, bên trong năm sáu con cá lớn đang quẫy đạp. Bạch Chỉ cầm xiên cá xiên xuống lưới, một con cá lớn liền xiên xuyên qua.
Đầu xiên cá cũng bằng kim loại, Bạch Chỉ thể điều khiển nó co duỗi, nếu thì cứ thế mà xiên từng con, cũng khá tốn sức.
Vừa mới thả con cá lớn xiên giỏ, thấy tiếng la hét từ bờ.
“Tẩu tẩu, tẩu bắt cá !”
“Thím ơi, thím giỏi quá…”
Hai đứa trẻ bên bờ la nhảy, Bạch Chỉ vẫy vẫy xiên cá, “Bắt !”
“À…”
“Thím giỏi quá!!”
Bạch Chỉ cũng vui, đây chính là niềm vui của sự bội thu.
Bạch Chỉ xiên hết những con cá lớn trong lưới giỏ, đó thả lưới kim loại xuống. Lần lưới kim loại trực tiếp lượn lờ trong nước, cảm thấy chút nặng, Bạch Chỉ liền kéo lưới lên, xiên cá giỏ.
Mới vớt hai lượt, trong giỏ hơn nửa giỏ cá .
Tiêu Trạch Lan nhặt củi xong đến xem bọn họ, Bạch Chỉ đưa giỏ cá đầu tiên đến bờ, bảo y xử lý .
“Nhiều thế ư?”
Tiêu Trạch Lan kinh ngạc, tuy ở trong núi Bạch Chỉ cũng bắt cá, nhưng đó đều là những con cá nhỏ, còn ở đây là cá lớn. Huống hồ nước sông sâu, dễ bắt cá như ở suối nhỏ.
“Vâng, Đại ca cứ xử lý , sẽ tiếp tục bắt.”
Không ít đến lấy nước, khi phát hiện Bạch Chỉ bắt nhiều cá như , đều sốt ruột thử.
Không lâu , cách đó xa thêm ba lỗ băng nữa. Còn về thu hoạch thì đương nhiên thể so với Bạch Chỉ, nhưng cũng đến nỗi tay trắng về, ai nấy cũng bắt một hai con.
vì xiên cá lưới cá, đều úp xuống dùng tay bắt, khiến áo bông ướt sũng nước, tay còn đông cứng đỏ bừng. Thời tiết lạnh giá như , nếu cảm lạnh thì sẽ thiệt thòi vô cùng.
Cũng vài đến xin Bạch Chỉ truyền thụ kinh nghiệm, Bạch Chỉ lặng lẽ thả lưới kim loại xuống nước, đó cho họ công thức mồi.
Những đó cần dùng thịt, liền do dự. Thịt họ còn chẳng ăn, nỡ dùng mồi? Dù nỡ, ai tài như Bạch Chỉ, thể xiên một cái trúng ngay? Lỡ cá đến mà xiên thì chẳng là lãng phí .
Phần lớn đều nản lòng thoái chí mà bỏ cuộc, riêng nhà họ Chu thì tự chế xiên cá, đến mua mồi của Bạch Chỉ.
Bạch Chỉ cũng hiểu đạo lý “cây cao gió lớn”, việc bắt quá nhiều cá sẽ dễ gây đố kỵ, chi bằng để nhà họ Chu chia sẻ một chút “giá trị thù hận”.
Dù thì hai ngày tới, nàng vẫn sẽ bắt cá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-thay-dich-nu-bi-luu-day-den-xu-bang-tuyet/chuong-47.html.]
Gà Mái Leo Núi
Giá mồi Bạch Chỉ đưa cao, khiến nhà họ Chu một phen xót của, nhưng cuối cùng vẫn mua.
Giỏ cá đầy, Bạch Chỉ dừng tay, trở bờ.
Nửa giỏ cá đó xử lý xong, Tiêu Trạch Lan rửa sạch cá.
Đêm nay trăng khá , mượn ánh trăng mờ thể tạm thời xử lý cá.
“Đại ca, hỏi thử Vệ Chi Hàng xem, nếu y bằng lòng xử lý giỏ cá , thì cho y hai con thù lao.”
Tiêu Trạch Lan định thể tự xử lý, nhưng nghĩ đến Vệ Chi Hàng nuôi , liền gật đầu đồng ý.
Bạch Chỉ bảo Tiêu Ngự và Tiêu Tư Kỳ mang nửa giỏ cá xử lý xong về, còn thì canh giữ giỏ cá còn ở bờ sông.
Không lâu , Vệ Chi Hàng liền dẫn đến, tới khom hành lễ với Bạch Chỉ, “Đa tạ Bạch cô nương.”
“Cả hai đều lợi, cần đa tạ. Ngươi xử lý sạch sẽ một chút, thể tự chọn hai con cá lớn thù lao.”
“Được,”
Có Vệ Chi Hàng xử lý cá, Bạch Chỉ và Tiêu Trạch Lan thể về. Phía truyền đến tiếng hò reo của nhà họ Chu, nhà họ Chu võ công, bắt cá cũng là chuyện đương nhiên.
Thực Vệ Chi Hàng cũng võ, y cũng thể xiên cá. y đó thương, thêm việc y đó rơi lỗ băng mà qua đời để bóng ma trong lòng, nên y mới dám mặt băng xiên cá.
Y sợ c.h.ế.t , sẽ ai chăm sóc.
Thấy Bạch Chỉ và về, Tiêu Trạch Lan liền đổ nước nóng trong túi sưởi chậu gỗ, để họ rửa tay.
Hôm nay Bạch Chỉ vớt nhiều cá lớn như , liền bảo Trần Uyển Ninh đem tất cả cá lớn cá nhỏ còn hầm chung một nồi, bên cạnh nồi còn nướng thêm mười mấy cái bánh, nấu một nồi cháo gạo tẻ.
Mấy ngày nay họ cần ăn uống đầy đủ để bồi bổ cơ thể, tiện thể ăn hết lương thực còn , đợi đến Hạ Thành sẽ mua sắm . Qua Hạ Thành thì sẽ còn những ngày tháng như nữa.
Trần Uyển Ninh bảo Tiêu Tĩnh Vũ gọi Lý Đan Thanh qua, quây quần bên ăn một bữa cơm ấm nóng.
Khi Lý Đan Thanh về, Bạch Chỉ bảo nàng mang hai con cá lớn bắt về, coi như là tiền bảo hộ.
Buổi tối, Bạch Chỉ hắt hai cái, Tiêu Trạch Lan lo nàng cảm lạnh, dùng nồi đất của Trần Uyển Ninh và nấu cho nàng hai bát canh gừng, hại Bạch Chỉ ban đêm chạy ngoài vệ sinh hai mới yên tâm ngủ .
Hai ngày tiếp theo, Bạch Chỉ mỗi tối đều bắt cá, ba ngày tổng cộng bắt hơn một trăm ba mươi con cá.
Nộp tiền bảo hộ sáu con, trả công Vệ Chi Hàng sáu con, bán hơn ba mươi con, ba ngày nay còn ăn hết sáu con, cuối cùng còn tám mươi con.
Cá đều nặng từ hai đến sáu cân, tám mươi con cũng nặng hơn hai trăm cân . Bạch Chỉ tự giữ năm mươi con, khi bỏ đầu bỏ đuôi thái miếng thì vặn đầy một giỏ, hai mươi mấy con còn thì đưa cho Trần Uyển Ninh và .
Đầu cá cắt cơ bản chẳng còn mấy thịt, Bạch Chỉ vốn định món đầu cá nấu bánh ngô, nhưng nhà họ Vệ đến mua đầu cá, giá cũng khá , Bạch Chỉ liền bán cho họ.
Không canh đầu cá thì canh cá , cũng như cả.
Ăn cá liên tục ba ngày, Bạch Chỉ cảm thấy cũng mùi tanh của cá . Tối nay nàng quyết định đổi khẩu vị, món sườn hầm khoai tây, còn xào một đĩa bắp cải chua cay, ba ăn ngon miệng.
Ưu điểm lớn nhất khi ở cạnh sông là thiếu nước. Sau bữa ăn, Bạch Chỉ đun chút nước nóng để tắm rửa sạch sẽ, cuối cùng nàng rửa mặt là ở trong hang động .
Rửa mặt xong Bạch Chỉ thoa một lớp dày dầu dưỡng da, còn kem chống lạnh và “phấn đen” thì nàng định sáng mai mới thoa, dù buổi tối cũng chẳng ai thấy, cứ để da thông thoáng.
Nửa đêm, những cơn nóng bừng từ bụng khiến Tiêu Trạch Lan tỉnh giấc, y thở hắt một dài, đưa tay kéo tay Bạch Chỉ đang luồn trong áo lót của y .
Cảm giác nóng bỏng từ lòng bàn tay khiến y giật , sự xao động trong cơ thể lập tức nguội lạnh.
“A Chỉ? A Chỉ?”
Tiêu Trạch Lan chạm lên trán nàng, càng nóng bỏng hơn cả tay! Chắc chắn là do mấy ngày nay bắt cá mặt băng mà cảm lạnh .
Tiêu Trạch Lan vội vàng dậy, lật gói đồ tìm t.h.u.ố.c hạ sốt và t.h.u.ố.c cảm lạnh, sờ túi nước, xác nhận nước vẫn còn ấm, y liền nửa ôm Bạch Chỉ dậy.