Gả Thay Đích Nữ - Bị Lưu Đày Đến Xứ Băng Tuyết - Chương 108: --- Thiên Gia Thúc Chất ---
Cập nhật lúc: 2025-11-16 12:14:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Trương tẩu tử đến gì ?”
Câu thốt , Bạch Chỉ cảm thấy khí trong phòng càng thêm nặng nề.
Thấy những khác ai lên tiếng, Tiêu Ngự đáp: “Đến chuyện cưới hỏi cho Tĩnh Vũ.”
“Mới bé tí chuyện cưới hỏi?!”
Bạch Chỉ kinh ngạc, Tiêu Tĩnh Vũ qua năm mới mười ba tuổi mà!
Những khác thì thấy bình thường, mười ba tuổi chuyện cưới hỏi, thêm hai ba năm nữa thành , ở Đại Tề triều thì xem như tuổi tác khá bình thường.
Sau cơn kinh ngạc, Bạch Chỉ hỏi: “Rồi nữa? Sao vui?”
Mọi im lặng.
Bạch Chỉ bắt đầu tự đoán,
“Cô nương giới thiệu tuổi tác lớn quá?”
Lần là Tiêu Tư Kỳ đáp: “Không lớn, cũng mười ba.”
“Trông ?”
Trần Uyển Ninh lau lau khóe mắt, tuôn một tràng ,
“Cô nương là cháu gái của Trương tẩu tử, là trong làng bọn họ thì thuộc loại nhan sắc một hai, nhà ở Tùng Dương huyện một cửa tiệm, Vũ nhi sách, thể sắp xếp đến tiệm chưởng quầy học việc…”
Bạch Chỉ giờ mới hiểu, chắc là cảm thấy mất mặt .
“Không thì thôi, cứ trả lời Trương tẩu tử là .”
Tiêu Trạch Lan thấy Bạch Chỉ vẫn hiểu, nhưng cũng thêm gì.
Thấy đều mang vẻ cẩn trọng và ngập ngừng, Bạch Chỉ chút bực , nhưng vẫn kiên nhẫn khuyên vài câu,
“Vũ nhi, con đừng nghĩ nhiều , để ý con, con nên vui chứ, chứng tỏ con thoát khỏi hào quang hoàng tử hoàng tôn vẫn ưu tú, cũng là một sự công nhận đối với con…”
Thấy Tiêu Tĩnh Vũ vẫn cúi đầu, vẻ mặt ăn thua, Bạch Chỉ lấy ví dụ: “Con như giống nhi tử của cha con .”
Đột nhiên gọi tên, Tiêu Trạch Diên sững sờ.
“Lần quả phụ Lưu để ý cha con, còn thấy con phản ứng lớn như .”
“Khụ khụ khụ… khụ khụ…”
Trần Uyển Ninh vội vàng vỗ lưng Tiêu Trạch Diên, nhịn đầu trừng Bạch Chỉ một cái, “Đệ , đang gì với trẻ con !”
Bạch Chỉ nghiêm túc đáp: “Tẩu tử, là thật, khác yêu thích cũng là một sự công nhận, chứng tỏ ưu tú.”
“Thẩm thẩm!”
Tiêu Tĩnh Vũ đột nhiên ngẩng đầu, “Nếu đột nhiên thích thẩm thẩm, thẩm thẩm vui ?”
“Thích ?”
“Vậy đương nhiên vui… , thành , còn thích , đây chẳng là phá hoại gia đình khác ? Nhân phẩm , nhưng mà…”
Bạch Chỉ đổi giọng, “ mà, nếu thành , đến chuyện cưới hỏi cho , sẽ giúp ngũ thúc của con tăng thêm cảm giác khủng hoảng, lợi cho hôn nhân của chúng …”
“Khụ khụ… A Chỉ…”
Tiêu Trạch Lan nổi nữa.
Tiêu Tĩnh Vũ cúi đầu xuống, suy tính điều gì, Bạch Chỉ thực sự bó tay với cái tính động một tí là tự giày vò của nó.
“Chỉ chút chuyện nhỏ thôi mà nhất định để cha con lo lắng ?”
Giọng điệu của Bạch Chỉ , Tiêu Tĩnh Vũ càng cúi đầu thấp hơn.
Trần Uyển Ninh vội vàng : “Đệ , đừng quản nó nữa, chúng dỡ xe .”
Mọi để ý đến nữa, cùng khiêng đồ xe ngựa, đem dầu thực vật và hương liệu đều đặt chính sảnh.
Tiêu Trạch Diên hỏi: “Lần còn thuận lợi ?”
Tiêu Trạch Lan kể cho những chuyện xảy mấy ngày nay, Bạch Chỉ thì đến phòng tạp vật xem thùng ươm cây của nàng.
Tiêu Ngự vẫn đáng tin, thùng ươm cây chăm sóc , mạ non bên trong sinh trưởng , đất cũng ẩm, Bạch Chỉ hài lòng.
“Ta ngoài một chút!”
Vọng trong nhà một tiếng, Bạch Chỉ liền cầm theo cuốc và hạt ngô còn ruộng. Ngô gieo hơn mười ngày , nàng xem cần gieo bổ sung chỗ nào .
Vì hạt ngô khá đầy đủ, nên Bạch Chỉ gieo một mẫu rưỡi ngô, tay còn thừa hơn một cân hạt giống. Một là dùng để gieo bổ sung, hai là vạn nhất xảy bất trắc gì, cũng đến nỗi quân diệt.
Để tiện việc tưới nước, các luống đất trong ruộng theo chiều ngang, tức là ruộng ngang ngay phía ba ngôi nhà.
Cũng để tiện việc tưới nước, mẫu đất đầu tiên sân là ruộng lúa nước dự trữ, hiện tại gieo, đang khô. Mẫu đất thứ hai mới là ruộng ngô.
Mạ ngô mọc hai lá , Bạch Chỉ bắt đầu gieo bổ sung từ đông sang tây, thấy chỗ nào mọc mầm thì đào một cái hố, đặt ba hạt giống , lấp đất là .
Bạch Chỉ tiếp tục về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-thay-dich-nu-bi-luu-day-den-xu-bang-tuyet/chuong-108-thien-gia-thuc-chat.html.]
Tỷ lệ nảy mầm của ngô khá , một mẫu đất chỉ thiếu hai mươi cây mạ, Bạch Chỉ nhanh gieo bổ sung xong.
Đang định lấy nước, bỗng Tiêu Trạch Lan gọi nàng ở đầu ruộng.
Bạch Chỉ gân cổ đáp : “Đi lấy một thùng nước!”
“Được!”
Hai cách xa, lớn tiếng trao đổi vài câu, Tiêu Trạch Lan liền lấy nước, Bạch Chỉ cũng về.
Ba ngôi nhà chỉ giếng nước ở giữa, Bạch Chỉ đến giữa thì Tiêu Trạch Lan cũng lấy nước tới.
“Muốn tưới ngô ?”
“Chỉ tưới mấy cây gieo bổ sung thôi.”
Nếu tưới cả mẫu đất, Tiêu Trạch Lan mệt c.h.ế.t cũng tưới hết .
Hai một xách thùng, một cầm gáo, đến chỗ gieo bổ sung, cứ thế múc một gáo nước tưới, cuối cùng nước dùng hết cũng đổ hết ruộng.
Hai mang thùng nước về, Trương tẩu tử đang rửa rau bên giếng.
“Tẩu tử, thùng nước chúng để đây.”
“Ôi, cứ để đây , hai vợ chồng trẻ tưới ruộng ?” Trần thẩm tử vẫn nhiệt tình, xem hề chuyện chuyện cưới hỏi ảnh hưởng.
“Vâng, tưới mấy cây mới trồng.”
“Nha đầu Bạch, con trồng thứ gì ? Chẳng cao lương, cũng chẳng đậu, cũng giống lúa mạch, từng thấy loại mầm bao giờ.”
Bạch Chỉ ngoan ngoãn đáp: “Là ngô, một giống mới, mua từ thương nhân ngoại tỉnh, cũng là thử xem .”
“Giống mới , khi nào trồng cho chúng xem đó là thứ gì mới mẻ nhé.”
“Đó là điều tất nhiên.”
“Thím ơi, chúng về đây, thím cứ bận việc.”
“Ôi, mau về .”
Thím Trần tiếp tục rửa rau, Bạch Chỉ và những khác từ cửa căn nhà của họ sân .
Gà Mái Leo Núi
Các công nhân đang hăng say việc.
Căn nhà của Trần Uyển Ninh xây xong phần mái, căn nhà của Lý Đan Thanh cũng cao hơn một trượng, ước chừng hơn mười ngày nữa là thể thượng lương.
Trên đường trở về, Tiêu Trạch Lan thỉnh thoảng liếc Bạch Chỉ, động tác lộ liễu đến mức Bạch Chỉ phớt lờ cũng khó.
“Chàng đang gì ?”
“Nàng đang giận Vũ nhi ?”
Bạch Chỉ ngơ ngác: “Á? Sao nghĩ ?”
“Ta thấy nàng vẻ giận dỗi.”
Bạch Chỉ khẩy: “Làm gì , con , giận gì? Ta chỉ thấy tính thật khó chịu.”
Tiêu Trạch Lan suy nghĩ một lát vẫn giải thích một câu: “Đệ coi thường cô nương nhà , mà là thể chấp nhận sự đổi phận. Thím Trương đến mối, giống như đang nhắc nhở rằng còn là hoàng tôn nữa, bởi mới phản ứng gay gắt như .”
“Ta , chỉ sợ cứ thế mãi, sớm muộn cũng mắc chứng ưu uất.”
“Bệnh ưu uất?”
“Ôi chao, chính là một loại tâm bệnh.”
Bạch Chỉ lười giải thích, nàng càng lo lắng hơn là, nếu Tiêu Ngự thật sự đăng lên đế vị, Tiêu Tĩnh Vũ sẽ thể chấp nhận .
Dù thiên gia vô phụ tử, huống hồ là chú cháu, Tiêu Tĩnh Vũ là nhi tử duy nhất của thái tử tiền nhiệm.
Vốn dĩ tưởng là vị trí của , đó mất , cơ hội, thúc thúc lên ngôi…
Cứ nghĩ đến quá trình tâm lý là thấy khó chịu.
Trong nguyên tác, cả nhà Trần Uyển Ninh và Tiêu Trạch Lan đều chỉ xuất hiện trong hồi ức của nam chính Tiêu Ngự, bọn họ căn bản sống sót đến nơi lưu đày.
14. hiện tại Tiêu Trạch Duyên vẫn còn sống, hiện tại xem Tiêu Trạch Lan cũng ý phò tá Tiêu Trạch Duyên, phỏng chừng những hậu chiêu đó chắc chắn cũng lấy Tiêu Trạch Duyên chủ.
Tiêu Ngự thì càng khỏi , đến việc chơi đùa bùn đất, nhưng cũng chẳng là thiên tuyển chi nhân gì, trừ mỗi điểm thể cường tráng.
đáng tiếc Tiêu Trạch Duyên thể , e rằng sống chẳng mấy năm. Trong nguyên tác, nam chính đăng cơ lúc hai mươi lăm tuổi, hiện tại Tiêu Ngự mới mười một, còn mười bốn năm nữa, Tiêu Trạch Duyên chắc chật vật mới sống đến lúc đó.
Nếu Tiêu Trạch Duyên mà mất, Tiêu Tĩnh Vũ gần như sẽ mất tư cách, dù nhi tử ở đó, thế nào cũng đến lượt cháu trai.
Vậy Tiêu Ngự thì ? Có Tiêu Trạch Lan ở đây, Tiêu Ngự còn thể đăng lên đế vị ?
Bạch Chỉ ngược cảm thấy hoàng đế cũng , một phiên vương đất phong còn sướng hơn, hoặc bọn họ phú thương cũng , nhưng chỉ sợ tương lai hoàng đế nghĩ như .
“Hừm!”
“Sao tự dưng thở dài?”
Bạch Chỉ ủ rũ: “Ta thấy việc đấu đá quyền mưu thật sự khó, khó hơn g.i.ế.c nhiều.”