Gả Cho Thợ Săn, Thôn Nữ Xuyên Không Làm Giàu - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-11-06 00:49:46
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mở Rộng Chăn Nuôi.

 

Suốt một tháng qua, A Bảo ngoài lúc đói bụng hoặc tè ướt tã thì sẽ một chút, còn thời gian đều ngoan ngoãn ngủ hoặc b.ú sữa. tiểu tử ăn ngon ngủ say, lớn lên từng ngày, cơ thể cũng trở nên trắng trẻo mập mạp, trông vô cùng khỏe mạnh và đáng yêu. Đứa trẻ đơn giản là một bản của Tiêu Sơn, giống hệt cha nó.

 

Diệp Noãn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của A Bảo, trong lòng chút buồn bực: “Tên tiểu tử thối , rốt cuộc là ai vất vả m.a.n.g t.h.a.i mười tháng để sinh nó đây! Vậy mà giống nương nó một chút nào!”

 

Dường như hiểu lời nương , A Bảo chớp chớp mắt, đó há miệng ngáp một cái, để lộ chiếc lưỡi hồng hào, nhắm mắt chuẩn ngủ.

 

Tiểu gia hỏa buồn ngủ , Diệp Noãn nhẹ nhàng đung đưa cái nôi, nhanh tiểu gia hỏa chìm giấc mộng.

 

Tiêu Sơn Diệp Noãn dịu dàng chăm sóc tiểu lang, an ủi: “Đừng lo lắng, tiểu tử bây giờ còn nhỏ mà, đợi lớn hơn một chút, chắc chắn sẽ thấy nó giống nàng hơn.”

 

Diệp Noãn bĩu môi, bất mãn : “Hy vọng là , nếu giống , thật sự đ.á.n.h đòn nó mất thôi.”

 

Tiêu Sơn nhịn bật : “Nàng nỡ ?”

 

Diệp Noãn lập tức xì , lẩm bẩm: “Không nỡ…”

 

Tiêu Sơn thu nụ , nghiêm túc đến chuyện chính: “A Noãn, lượng vịt và thỏ trong nhà chúng ngày càng nhiều . Vừa nãy xem chuồng thỏ một chút, mấy con thỏ mẫu sinh thỏ con, cần mở rộng chuồng trại thêm một chút mới .”

 

Diệp Noãn gật đầu đồng tình: “Vậy thì cứ mở rộng , dù cả ngọn núi đều là của chúng .”

 

Tiêu Sơn tiếp lời: “Ta và đại ca, nhị ca bàn bạc , sẽ thuê đến giúp sửa sang chuồng trại, đó cũng mở rộng thêm nhà vịt . cha nương bận rộn việc đồng áng, đại tẩu và nàng trông nom hài tử, quả thực là xuể.”

 

Diệp Noãn Tiêu Sơn gần đây vô cùng bận rộn, chăm sóc nàng và hài tử, lo cho lũ thỏ và vịt, cả gầy nhiều.

 

Diệp Noãn xót xa : “Khoảng thời gian vất vả , chúng chi bằng thuê giúp nuôi thỏ và vịt , còn vịt thì chúng tự cũng . Chỉ dựa cùng đại ca, nhị ca bận rộn như , quả thực là quá mệt mỏi.”

 

Tiêu Sơn đáp: “Ta cũng suy nghĩ tương tự. Chuyện thuê vẫn nhờ cha nương lo liệu, họ quen thuộc với trong thôn hơn chúng , ai là an phận, ai lòng xa.”

 

Diệp Noãn : “Được, đợi khi nào chuồng vịt và chuồng thỏ mở rộng xong thì hãy thuê giúp. Dù chúng sẽ trả công xá, chắc chắn sẽ nguyện ý thôi.”

 

Thuê giúp thì trả công, mỗi một ngày hai mươi văn tiền, còn lo bữa trưa. Hai nhà bàn bạc việc nấu cơm sẽ ở nhà Diệp Noãn vì tiện hơn. Việc nấu cơm do Trương Ninh Nhi, Diệp Linh và Diệp Noãn ba phụ trách, ba cũng lo liệu . Nếu hài tử thì một dỗ, thì cứ để trong giỏ mà chơi.

 

Người trong thôn tin nhà họ Diệp và nhà họ Tiêu thuê sửa chuồng trại thì ai nấy đều hăng hái vô cùng, nhiều đến tìm Diệp lão gia giúp sức.

 

Diệp lão gia thấy đông như chút hổ, ông cần nhiều đến thế.

 

Cuối cùng, Diệp lão gia theo nguyên tắc đến thì , giữ hai mươi đến đầu tiên, những còn đều cho về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-tho-san-thon-nu-xuyen-khong-lam-giau/chuong-65.html.]

 

Ở thôn bên cạnh, nhà họ Vương, khi Vương Đóa Đóa tin nhà họ Diệp thuê giúp, trong lòng nàng lập tức mừng rỡ khôn xiết. Nàng cảm thấy đây là một cơ hội tuyệt vời để tiếp cận Diệp Hải.

 

Thế là, Vương Đóa Đóa sốt ruột tìm cha , mặt đầy mong đợi : “Cha ơi, cha chuyện nhà họ Diệp thuê ? Cha vẫn luôn hòa hoãn mối quan hệ với Diệp bá phụ ? Đây đúng là cơ hội ngàn vàng đó! Chỉ cần cha chủ động giúp, Diệp bá phụ sẽ bỏ qua thành kiến, còn chấp nhặt chuyện cũ nữa!”

 

Vương phụ lời nữ nhi, trong lòng khỏi động. Ông nhớ mâu thuẫn với nhà họ Diệp, cùng với mong cải thiện mối quan hệ bấy lâu nay, cuối cùng hạ quyết tâm.

 

Ngày đầu tiên nhà họ Diệp bắt đầu khởi công, Vương phụ liền mời mà đến, âm thầm gia nhập đội ngũ sửa chữa.

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Diệp lão gia thấy Vương phụ xuất hiện, sắc mặt trầm xuống, bước tới : “Ngươi đến gì? Chúng thuê hai mươi , nhân lực đủ cả, cần khác giúp nữa.”

 

Vương phụ vội vàng đáp: “Diệp lão , đừng hiểu lầm, chỉ đến giúp một tay thôi, cần công xá .”

 

Dù Diệp lão gia khuyên thế nào, Vương phụ cũng chịu rời , kiên quyết ở công trường việc. Diệp lão gia bất đắc dĩ, đành để ông tiếp tục , trong lòng nghĩ bụng đợi xong việc trả công cho ông cũng .

 

Không ngờ đến ngày thứ ba, đang việc, ba Diệp Noãn đang chuẩn nấu cơm, hôm nay Viên thị cũng đến giúp. Vương Đóa Đóa lấy cớ đến thăm cha mà đến nhà Diệp Noãn.

 

Mấy thấy nàng đến cũng chẳng nàng gì, thật khó hiểu, mấy cũng chào hỏi, tiếp tục bận rộn với công việc tay.

 

Vương Đóa Đóa nheo mắt về phía Viên thị đang rửa rau bên giếng, mặt mang theo nụ lấy lòng, nhiệt tình : “Bá mẫu, để giúp nhé.”

 

Viên thị vội vàng xua tay từ chối: “Không cần, cần, tự , hơn nữa rau cũng rửa gần xong .”

 

Vương Đóa Đóa từ chối mà bỏ cuộc, nàng đầu , thấy Diệp Noãn đang dỗ hài tử, liền bước tới khen ngợi: “Noãn tỷ tỷ, tiểu bảo bảo trong chiếc nôi chắc hẳn là hài tử của tỷ tỷ ? Trông thật đáng yêu!”

 

Diệp Noãn mặt chút biểu cảm gật đầu đáp một tiếng, đó thèm để ý đến Vương Đóa Đóa nữa, tiếp tục chuyên tâm dỗ dành An An trong lòng, đồng thời quên nhẹ nhàng đung đưa chiếc nôi của tiểu lang.

 

Vương Đóa Đóa nhận bọn họ trò chuyện với nàng , liền chuyển ánh mắt sang Diệp Linh đang thái thịt.

 

Nàng nhanh chóng đến bên cạnh Diệp Linh, xắn tay áo lên, nhiệt tình ngỏ ý giúp: “Linh , để giúp thái thịt nhé, thái thịt giỏi lắm đó!”

 

Thế nhưng, Diệp Linh chút khách khí lườm nàng một cái, giơ con d.a.o bếp trong tay lên, cảnh cáo: “Đa tạ ý của cô nương, nhưng thật sự cần, tự . Cô nương nhất nên tránh xa một chút, con d.a.o mắt , nếu cẩn thận cô nương thương, đừng trách nhắc nhở .” Nói xong, nàng tiếp tục chuyên chú thái những miếng thịt tay.

 

Vương Đóa Đóa tức c.h.ế.t , những nhà họ Diệp đúng là nào cũng khó lừa gạt. Còn Trương Ninh Nhi đang xào rau bên cạnh thì Vương Đóa Đóa chẳng thèm để ý, một ngoài, nhà họ Diệp, lấy lòng nàng gì chứ.

 

Không ai thèm để ý đến nàng , nàng cũng , cứ chờ trong sân. Mấy đều chút cạn lời, da mặt thật dày.

 

Đợi cơm canh nấu xong, Viên thị gọi đến ăn cơm. May mà sân nhà Tiêu Sơn rộng, kê mấy bàn, hai mươi cũng .

 

 

Loading...