đột nhiên  chút chuyện gấp.
 
Giữa lúc ý thức dần mơ hồ, bỗng nhiên trong đầu lóe lên một suy nghĩ.
 
Anh     mặc đồ lót của  trai  …
 
 mạnh mẽ giật ngược đầu   lên.
 
"Quần trong  mặc của ai?"
 
Ánh mắt Lâm Chu mờ mịt, đôi mắt ướt át khẽ chớp chớp, chậm rãi mở miệng:
 
"Lừa em thôi,   bệnh sạch sẽ mà. Đồ lót   thể mặc của   ?"
 
 thở phào.
 
Cơ thể đang căng chặt lập tức thả lỏng, tiện tay  tát   thêm cái nữa.
 
"Tiếp tục."
 
Lâm Chu   tát đến mắt  vô định, nhưng nhanh chóng  híp mắt, đuổi theo nắm tay .
 
"Vợ ơi, chỗ  cũng   đánh đánh nè."
 
[Ai rút dây nguồn ???]
 
[Lúc nạp tiền, chẳng  bảo  là hội viên cao cấp ? Có cái gì    xem ?]
 
[Sao  hôn một cái  mất tiêu???   xem cái  !!!]
 
[Hê hê, may mà   thang, nam chính khỏe quá, bảo  nữ chính dù   giả bộ thế nào cũng tha thứ. Thích theo phản xạ  điều kiện, ai mà cản !]
 
[??????]
 
[Người phía , xin link,  phí cũng .]
 
[ cũng cần.]
 
[+1.]
 
[+99.]
 
[Thôi kệ, chúc nữ chính của chúng  và ông chồng nhỏ thích giả vờ của cô  mãi mãi hạnh phúc !]
 
Ở một góc tối  ai quan tâm.
 
Điện thoại của  reo lên liên tục.
 
Hoàn  chìm  bóng tối.
 
Lâm Tiêu: [Tiếng động gì bên cạnh ? Sao   còn  chuyện gì liên quan đến ?]
 
Lâm Tiêu: [Cái quái gì, áo khoác và quần của   ?!]
 
Lâm Tiêu: [Này… … em trai ! Hai    đang coi  như một phần trong trò chơi chứ!!!]
 
Lâm Tiêu: [ thực sự phục .]
 
Lâm Tiêu: [Chân của Lâm Chu khỏi ? Chắc là khỏi … Tiếng động bên cạnh khá lớn.]
 
Lâm Tiêu: [   nước ngoài, tối nay sẽ bắt máy bay chạy, hai kẻ điên các ,   quan tâm công ty nữa, hai  ai  ai quản thì quản!]
?
LÂM CHU – NGOẠI TRUYỆN
 
  một cô gái mà  thích.
 
Cô  tên là Giang Ân.
 
Chúng  lớn lên cùng .
 
 luôn tin rằng, giống như trong tiểu thuyết, thanh mai trúc mã cuối cùng sẽ thành đôi.
 
Cho đến ngày Giang Ân chọn đối tượng liên hôn.
 
 chắc chắn rằng đó là .
 
Vậy mà, khi đến khoe khoang với  trai,   tình cờ phát hiện một phong thư  bàn.
 
Thư tình.
 
Chữ ký bên —là Giang Ân.
 
Sao  thể như ?
 
Sao cô   thể thầm thích  ?
 
Rõ ràng hai  họ  từng gặp  mấy  mà?
 
Rõ ràng  nhiều " đầu tiên" trong cuộc đời Giang Ân đều là cùng !
 
Lòng  đau đến sủi bọt, siết chặt nắm đấm, cố gắng gồng  giữ  chút tôn nghiêm cuối cùng,  lao  khỏi thư phòng.
 
Giúp việc  nhận  sự đau khổ của , còn   lưng đùa cợt,    trông giống trâu nước.
 
Hôm đó trời mưa  to, đường cũng  trơn.
 
 chỉ  bắt chước mấy nhân vật  thất tình trong phim truyền hình, giả vờ ngầu một chút.
 
 đúng là giả vờ  quá.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-thanh-mai-truc-ma-bi-que/chuong-9.html.]
 đạp ga —
 
… Và bẻ gãy luôn cái chân của .
 
Giang Ân liên hôn vẫn chọn .
 
 nghĩ, chắc là vì   gãy chân.
 
Cô  thấy thương hại  chăng?
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
 
… Nói sớm quá.
 
Cô     hề thương hại .
 
Vừa gặp  vung tay tát trái   chừa bên nào.
 
Thậm chí, nhân lúc   thể cử động hai chân, cô  trực tiếp cưỡng chế .
 
Thích   mà còn cưỡng chế ?
 
Cô  định   cái    cái  ?
 
Tham quá  đấy!
 
Tức giận,   nghiêm khắc dạy dỗ cô  rằng   là  đúng.
 
 khi mùi hương từ lòng bàn tay cô  thoảng qua chóp mũi ,   sẵn sàng chìm đắm trong đó.
 
Trái tim   thuộc về  thì thôi .
 
Chỉ cần cô  đồng ý đánh ,   cưỡng chế cả đời cũng cam lòng.
 
-----------
Giang Ân quả nhiên thích  .
 
Cô    tái giá với  .
 
    kẻ thứ ba!
 
   thỏa hiệp.
 
 quyết định  kẻ thứ ba của Giang Ân.
 
Ba tháng  cô   thèm để ý đến .
 
Gặp mặt thì lạnh nhạt.
 
WeChat thì chặn.
 
Đau khổ quá.
 
[Bạn chí cốt,  xem   hành động nhanh hơn ]
 
[Không che giấu
 
Nhớ những cái tát của cô .
 
Nhớ cảm giác  cô  cưỡng chế.
 
Nhớ những câu chửi của cô .
 
Nhớ tất cả  thứ về cô .
 
 căn bản  thể rời xa cô .
 
Chỉ cần  thể gặp cô …
 
Làm kẻ thứ ba thì  ?
 
Hê hê.
 
   kẻ thứ ba.
 
 là bảo bối mà cô  yêu nhất đấy!
---
Lâu thật lâu  ...
 
Nhìn Giang Ân say ngủ trong vòng tay,   nhớ đến năm mà quan hệ của chúng  căng thẳng nhất.
 
Hồi đó,   lén lên mạng tìm kiếm một câu hỏi:
 
"Tại  cứ vô thức  ngược với   yêu?"
 
"Tại  rõ ràng  thích cô ,  vô lý mà căm ghét cô ?"
Bọn họ :
"Cậu hận cái gì chứ?
 
Cậu chẳng qua chỉ hận   yêu  đủ yêu  mà thôi."
 
Ghen tuông khiến  trở thành một kẻ hèn nhát, ích kỷ, nhỏ nhen và giả tạo.
 
 cuối cùng, tất cả chỉ là  tự  đa tình.
 
Và giờ đây...
 
Niềm hạnh phúc khổng lồ  khi dũng cảm bộc bạch tất cả suýt nghĩ nhấn chìm .
 
Đừng  lời ngược.
 
Đừng lạnh lùng với   yêu.
(Hết)