Gả Cho Tàn Phế Binh Vương, Tôi Lật Ngược Tình Thế Nhờ Trồng Trọt - Chương 61.
Cập nhật lúc: 2024-10-15 16:47:39
Lượt xem: 209
Cặp đôi trẻ lén lút chuẩn bị chiếc bình giữ nhiệt bằng thép không gỉ.
Hoàn toàn không biết rằng ở một số nơi trong thành Phong Thổ, có dòng chảy ngầm đang cuộn sóng.
Đội trưởng Mã hôm nay không ngâm mình trong suối nước nóng, mà ngồi trong đình hóng mát ăn trái cây.
Nếu Thẩm Quả Quả có mặt ở đó, chắc chắn sẽ kinh ngạc vì không hiểu sao lại có quả dâu tây to bằng quả dưa hấu.
Tên mập Lùn cúi đầu báo cáo với đội trưởng Mã về tình hình giám sát cửa hàng Tương Thuỷ trong hai ngày qua.
Hạt Dẻ Rang Đường
“Mọi việc vẫn như thường lệ, Dương Minh mỗi ngày ra khỏi thành để hái lá cây. Không nghe được tin tức gì về thiên tằm, lá cây đều được mang đến nhà Hoắc Đào.”
“Đây là đồ mà Hoắc Đào gửi đến, nói là gì đó gọi là xà phòng. Mấy ngày gần đây, việc kinh doanh ở cửa hàng Tương Thuỷ, đều có liên quan đến thứ này. Nhưng thứ này chắc không có liên quan đến thiên tằm.”
“Ngài xem qua đi, ngài yên tâm, đây là thứ tôi đã bỏ rất nhiều tiền để mua từ tay người khác, tôi không tự mình lộ diện.”
Sáng nay, khi cửa hàng Tương Thuỷ vừa mở cửa, người xếp hàng mua xà phòng đã vây kín cửa hàng, không có chỗ chen chân.
Tên Lùn không biết xà phòng có liên quan đến thiên tằm hay không, lo lắng sẽ làm hỏng việc của đội trưởng Mã, nên đã bỏ ra một khoản tiền lớn để mua từ tay một phụ nữ.
Ban đầu, khi nghe người phụ nữ nói giá là năm trăm đồng sao một bánh, hắn suýt nữa không thở nổi.
Khi hắn đề nghị mua, người phụ nữ tỏ vẻ không vui, nói rằng bà ta không thiếu tiền, bán bánh xà phòng này đi rồi thì sẽ phải đợi rất lâu nữa mới có thể mua tiếp!
Không còn cách nào khác, cuối cùng tên Lùn phải trả đến hai nghìn đồng sao, người phụ nữ mới đau lòng mà bán cho cậu.
Đội trưởng Mã cầm bánh xà phòng xám xịt, đưa lên mũi ngửi, “Dùng để làm gì?”
“Tôi quan sát, có lẽ là để rửa tay.”
“Rửa tay?”
Đội trưởng Mã đứng dậy, trước mặt tên lùn cởi sạch đồ, rồi bước vào hồ nước.
Mười phút sau, nhìn thấy bọt nổi đầy hồ…
Đội trưởng Mã cầm bánh xà phòng đã nhỏ đi một chút, quay sang tên Lùn nói: “Ngày mai cậu đến nhà Hoắc Đào… hay để tôi tự đi thì hơn.”
Nghĩ đến việc vợ chồng Hoắc Đào đã từng gặp tên lùn ở cửa hàng Tương Thuỷ, và bản thân cũng rất hứng thú với bánh xà phòng này, đội trưởng Mã quyết định tự mình đến đó một chuyến.
“Hy vọng các người không có liên quan đến thiên tằm…”
*
Cùng lúc đó, Thẩm Á Chi ngồi trong phòng với khuôn mặt lạnh lùng, còn Lý Cách quỳ trên sàn.
Thẩm Á Chi gần như không thể kiềm chế được tiếng khóc của mình: “Nói đi, đây là lần thứ mấy rồi! Anh nói đi! Anh nói đi!”
“ Thẩm gia của tôi đã làm gì sai với anh chứ? Tôi là một chiến sĩ trung cấp, sắp thăng cấp lên chiến sĩ cao cấp, còn anh!”
“Chỉ có mỗi gương mặt, vẫn là một chiến sĩ sơ cấp, anh nói xem anh có tư cách gì mà đi trêu hoa ghẹo nguyệt?”
“Nói đi, hai người đã dính líu với nhau như thế nào!”
Tóc Thẩm Á Chi rối tung, đôi mắt trống rỗng và tuyệt vọng.
Mới kết hôn chưa đầy một tháng, cảnh đổi hôn với Thẩm Quả Quả, bữa tiệc gia đình, ánh mắt ngưỡng mộ của bạn bè vẫn còn hiện rõ mồn một.
Nhưng không ai nói với cô ta rằng, hóa ra cuộc sống sau hôn nhân lại như thế này.
Người như Lý Cách, với đôi mắt đầy sự mê hoặc, dù đã kết hôn nhưng lúc nào cũng có người thầm nhớ nhung.
Ban đầu, cô ta nghĩ rằng mọi người chỉ đang ghen tị với cô ta, sau này mới phát hiện ra, trong ánh mắt ghen tị ấy còn ẩn chứa một tín hiệu.
Chỉ cần Lý Cách phát ra một tín hiệu đáp lại, bọn người họ có thể trực tiếp lên giường ngay!
Cô ta thậm chí không biết đây là lần thứ mấy cô ta bắt gặp cảnh này.
Nhìn Lý Cách quỳ trên sàn mà không nói một lời, Thẩm Á Chi càng thêm tuyệt vọng.
“Mỗi khi có vấn đề là anh lại như thế này, không nói lời nào đúng không, không nói phải không? Tôi sẽ khiến anh không dám im lặng nữa!”
Thẩm Á Chi cảm thấy mình sắp phát điên, cô mở ngăn kéo khóa vân tay của mình và rút ra một khẩu súng.
Cô mạnh tay nhét s.ú.n.g vào miệng Lý Cách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-tan-phe-binh-vuong-toi-lat-nguoc-tinh-the-nho-trong-trot/chuong-61.html.]
“Nếu cái lưỡi này không biết nói, thì không cần nó nữa!"
“Anh...” Khi nhìn lên bắt gặp ánh mắt cuồng loạn của Thẩm Á Chi, Lý Cách cảm thấy vô cùng phiền muộn.
Thẩm Á Chi quá thiếu tinh tế rồi, ở thành Phong Thổ này, có người đàn ông nào mà không có vài ba người phụ nữ chứ?
Nhưng hắn không muốn mất đi chỗ dựa từ Thẩm gia.
Hắn cảm nhận được rằng lần này Thẩm Á Chi thực sự nghiêm túc.
Ngay lập tức, hắn quỳ lên vài bước, ôm lấy chân Thẩm Á Chi, “Á Chi, anh sai rồi, Á Chi, anh sai rồi!"
Vừa nói hắn vừa tự tát vào mặt mình, “Em thật sự hiểu lầm anh rồi, đó chỉ là con gái của ông chủ cửa hàng vũ khí, bọn anh chỉ... bọn anh chỉ..."
“Bọn anh chỉ vô tình va phải nhau rồi ngã xuống giường, đúng lúc em nhìn thấy, bọn anh thực sự không có gì xảy ra cả."
Nếu Thẩm Quả Quả có ở đây, chắc chắn sẽ cười khẩy một tiếng, rồi phát lại phim Người Vợ Mất Tích cho Thẩm Á Chi xem.
Đáng tiếc, Thẩm Á Chi chưa từng xem phim đó.
Trong những lời giải thích đầy lỗ hổng của Lý Cách, cuối cùng Thẩm Á Chi vẫn buông s.ú.n.g xuống và gục trên giường khóc nức nở.
Cô takhông hiểu nổi, một người kiêu hãnh như cô ta, sao lại trở nên như thế này?
Lý Cách vội vàng đứng dậy, xoa xoa đầu gối đang tê dại, nhẫn nhịn sự khó chịu để tiếp tục dỗ dành cô ta.
Trong đầu Lý Cách chợt thoáng qua hình ảnh Thẩm Quả Quả mỉm cười dịu dàng với Hoắc Đào.
Giá mà Thẩm Á Chi có được một nửa sự dịu dàng của Thẩm Quả Quả thì tốt biết mấy…
(Mọi người yên tâm, kẻ tệ bạc này chắc chắn sẽ nhận hậu quả thích đáng.)
*
Dương Minh ôm vợ trong lòng, tận hưởng cảm giác sung sướng khi nghĩ về tương lai.
“Quả Quả nói rằng việc kinh doanh xà phòng sẽ chia cho anh một nửa lợi nhuận, nhưng anh nghĩ, trước khi hai đứa nó mua được nhà, tiền bán xà phòng và xà bông thơm cứ để cho hai đứa nó. Đợi khi hai đứa nó mua xong nhà, chúng ta mới chia đôi.”
Vợ anh, Tiểu Hoa, dịu dàng dựa vào lòng Dương Minh, nhẹ nhàng nói, “Anh Minh, anh nói đúng, em ủng hộ anh.”
Dương Minh siết chặt vợ vào lòng hơn, “Đợi anh bàn thêm với Quả Quả, mua thêm ít đồ ăn mà con bé làm về để bồi bổ cho em. Khi em khỏe lại, chúng ta sẽ sinh một đứa con, trai hay gái đều được.”
Tiểu Hoa đỏ mặt, e thẹn nói nhỏ như muỗi kêu, “Vâng.”
Ông chủ Lưu bên cạnh mơ hồ lại nghe thấy âm thanh lay động, khiến ông bực bội không ngủ được.
Ông nghĩ thầm, lần tới nhất định phải bám chặt Dương Minh, đến nhà Hoắc Đào một chuyến nữa.
Lần này dù phải bỏ bao nhiêu tiền cũng phải mua thêm đồ ăn do Thẩm Quả Quả làm.
Không chỉ để bồi bổ cơ thể, mà còn ngon hơn hẳn đồ ăn của Lý đầu bếp.
Nói đến Lý đầu bếp, nghe đồn gần đây ông ta cùng một tân binh tổ chức một cuộc cá cược 15 ngày, tiền cược lên đến 100.000 tinh tệ.
Nếu Thẩm Quả Quả tham gia cá cược, chắc chắn cũng có thể thắng…
*
Lúc này, Thẩm Quả Quả đang ôm chặt cánh tay rắn chắc của Hoắc Đào, ngủ ngon lành.
Hoắc Đào cúi đầu ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ bé của Thẩm Quả Quả một lúc, rồi quay sang nhìn những chiếc kim bằng thép không gỉ đặt trên bàn ăn, dưới ánh trăng lấp lánh ánh bạc.
Hồi đó, anh tận mắt thấy Thẩm Quả Quả sử dụng máy dập để ép mỏng lớp trong của chiếc bình giữ nhiệt bằng thép không gỉ.
Thẩm Quả Quả còn giải thích cho anh nghe: “Loại thép không gỉ 304 này rất phù hợp để dập sâu, tính dẻo và khả năng chịu áp lực rất tốt. Chỉ cần đủ mỏng và đủ tinh tế, tính đàn hồi sẽ đạt mức mong muốn, rất thích hợp để làm kim châm cứu cho anh.”
Cô vợ nhỏ của anh đã làm việc dưới máy dập hàng ngàn lần, và trong quá trình đó còn làm hỏng vài tấm thép.
Cuối cùng, cô đã chế tạo thành công những chiếc kim to hơn một chút.
Quả Quả nói, bước tiếp theo là phải tìm một nơi có nhiệt độ đủ cao để nung những chiếc kim này đến mức có thể biến dạng, sau đó kéo dài thêm.
Sau đó, cô có thể bắt đầu điều trị chân cho anh rồi.