Gả Cho Tàn Phế Binh Vương, Tôi Lật Ngược Tình Thế Nhờ Trồng Trọt - 490

Cập nhật lúc: 2025-02-19 20:25:11
Lượt xem: 213

Hoa Hạ An Thành hiện nay có rất nhiều biệt danh.

Thành phố ô tô, thành phố sách, thành phố xanh, thành phố Tinh tệ, thành phố lẩu, cái nôi nhân tài.

Nhưng điều được mọi người nhắc đến nhiều nhất lại là “Thành phố trẻ em”.

Sao lại như vậy? Đến cả Thẩm Quả Quả cũng bất ngờ, dường như có một ngày ra ngoài, bỗng phát hiện trong thành phố sao có nhiều trẻ con thế này?

Ra phố đều thấy toàn trẻ con, còn các bà bầu thì xuất hiện ở khắp nơi.

Bệnh viện mới của Sơn Dược thậm chí còn xây hẳn một tòa nhà riêng cho khoa sản.

Vì tò mò, cô đến trung tâm chỉ huy mới xây, tìm người phụ trách cục quản lý dân số và tiện miệng hỏi thăm.

Lúc này mới biết rằng, chỉ trong hai năm qua, dân số thành phố đã tăng từ 250.000 người lên 400.000 người.

Trong đó, một nửa là người từ nơi khác đến, còn nửa kia đều là trẻ sơ sinh.

Nói cách khác, trong tổng số 400.000 dân, tính cả nam nữ già trẻ, thì số trẻ sơ sinh đã lên tới bảy, tám vạn.

Đây là tỷ lệ sinh kiểu gì vậy!

Người phụ trách tự hào không kể xiết, cứ như thể tất cả những đứa trẻ đó là con của ông ta vậy.

“Quả Quả đầu bếp à, nhờ vào quy hoạch của cô và sự quản lý tuyệt vời của thành chủ đại nhân, phúc lợi của căn cứ chúng ta rất tốt, môi trường sống cũng tốt, nên người ta mới muốn sinh con.”

“Quan trọng là ăn uống đầy đủ, dinh dưỡng cũng đảm bảo.”

Thẩm Quả Quả chỉ đến để thỏa mãn sự tò mò của mình, nhận được câu trả lời xong thì rời đi ngay.

Quan niệm chung của thế giới này, cô không thể thay đổi được.

Muốn sinh thì sinh, không muốn sinh thì không sinh, ai cũng có quyền lựa chọn của mình.

Dù sao thì cô sẽ không sinh thêm nữa, nhà đã có hai đứa nhóc đáng sợ là quá đủ rồi!

Hôm nay là ngày hai đứa nhỏ sắp tròn một tuổi.

Cũng là ngày Thẩm Quả Quả và gia đình Hoắc Đào dọn nhà.

Con phố thương mại này vốn dĩ nằm trong kế hoạch sẽ bị phá bỏ, nhưng vì lúc đó Thẩm Quả Quả sinh con, nên Tề Đông Phương đã trì hoãn việc di dời.

Sau đó, ông ta phát hiện rất nhiều người từ nơi khác đến Hoa Hạ An Thành đều muốn đến đây tham quan.

Người ta bảo đây là phố cổ, có những cửa hàng lâu đời, chỉ ở đây mới là hương vị chính thống nhất.

Phố thương mại này trở thành địa điểm check-in nổi tiếng, không ai vào thành mà không đến các cổng thành để check-in trước.

Cái gọi là check-in trước đây chỉ là đến nhìn ngắm, giờ đây là check-in thật sự.

Tề Đông Phương cho người đặt vài tảng đá lớn bên cạnh các bức tượng gần cổng thành.

Những tảng đá đó được mang về từ hoang nguyên, to lớn và miễn phí.

Mọi người có thể khắc tên mình lên đó.

Những người ngoại lai không biết viết thì có người hướng dẫn viết tên ngay tại chỗ. Trải nghiệm mới lạ này nhanh chóng thu hút rất nhiều người check-in.

Đi hết một vòng bốn cổng thành, điểm đến tiếp theo là Hồng Kỳ nổi tiếng!

Tiếp theo là học đường và thư viện, nếu khá giả thì có thể ở khách sạn Tương Lai.

Ngoài những địa điểm đó, người ta còn ghé qua phố thương mại để mua đồ ăn ngon ở cửa hàng mỹ thực Quả Quả chính gốc, rồi tiện tay lấy vài bánh xà phòng Quả Quả mang về.

Vì vậy, con phố này càng thêm náo nhiệt.

Để tránh xảy ra tai nạn giẫm đạp, Tề Đông Phương đã cho phá bỏ bức tường ở cuối con hẻm phố thương mại.

Du khách có thể đi thẳng từ phố thương mại ra đường ngoài.

Hoắc Tinh Thần và Hoắc Đoàn Viên đã có thể đi bộ, vì lý do an toàn, Thẩm Quả Quả quyết định chuyển nhà.

Biệt thự bên kia đã được dọn dẹp xong xuôi.

Hoắc Đào, Wall-E, Mã Văn Tài, Hầu Tử Thạch và Ngạo Bạch, Thẩm Nhị Hoa và Hồ Đậu Đậu đều đến giúp đỡ.

Mấy chiếc xe đậu lần lượt trên đường ngoài.

Wall-E gọi các anh em robot của mình đến để phối hợp, lần lượt chuyển những chiếc thùng lớn lên xe.

Những người ngoại lai đứng ở cổng đường ngoài, vừa ăn vừa tò mò nhìn.

“Nhà ai thế nhỉ? Nhiều xe thật, ngầu quá!”

“Hai đứa nhỏ dễ thương quá, khiến tôi cũng muốn bắt về nhà nuôi luôn…”

“Suỵt! Muốn c.h.ế.t à, Hoa Hạ An Thành này rất tự do ngôn luận, thậm chí có thể đến trung tâm chỉ huy để góp ý, nhưng có mấy chữ tuyệt đối không được nói ra.”

“Mấy chữ nào?”

“Bắt cóc trẻ em! Các căn cứ khác thì buôn người còn có thể làm ngơ, nhưng ở đây thì tuyệt đối không được nhắc tới.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-tan-phe-binh-vuong-toi-lat-nguoc-tinh-the-nho-trong-trot/490.html.]

“Thật không?”

“Thật đấy! Chỉ cần xác nhận là bọn buôn người, dù là người bán hay người mua, nếu bị bắt thì sẽ xử b.ắ.n ngay tại chỗ!”

“Trời ơi!”

“Thế còn nghiêm trọng hơn cả chửi thành chủ nữa à?”

Không phải là chưa từng có người chửi Tề Đông Phương, mà còn chửi rất tục tĩu.

Nhưng mà Tề Đông Phương khi biết chuyện, thật sự chỉ cười trừ, bảo đội hộ vệ thả người đó ra, không truy cứu chút nào.

Ngược lại, khi cuộc sống ở Hoa Hạ An Thành ngày càng tốt hơn, những kẻ buôn người từ khắp nơi ngửi được “mùi” mà kéo đến.

Chúng không ngờ mình đã đá trúng tấm ván sắt cứng.

Tề Vũ và những kỹ sư cơ khí kia, khi rảnh rỗi, đã nâng cấp toàn bộ hệ thống giám sát của thành phố.

Có bọn buôn người bắt được vài đứa trẻ, còn chưa kịp ra khỏi thành thì đã bị lũ robot bắt sống ngay tại chỗ, tang chứng vật chứng đều đủ cả!

Những kẻ đó còn chưa kịp tìm cách cứu mình, đã bị lôi đến cổng Nam thành và bị Chu Quảng Bình xử lý công khai trước mặt tất cả mọi người.

Từ đó trở đi, Chu Quảng Bình được gọi là “Diêm La mặt lạnh”.

Cả thành đều ngầm hiểu với nhau rằng: Có thể chửi thành chủ, nhưng tuyệt đối không được bắt cóc trẻ em.

Nghe vậy, vị khách du lịch kia sợ đến mức tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực.

“Quá đáng sợ! Quá đáng sợ!”

“Sợ gì chứ? Tôi lại thấy rất tốt. Bây giờ sinh con đã không dễ, nuôi lớn lại càng khó khăn hơn. Nếu lỡ mất con thì đau lòng lắm…”

Mọi người vừa bàn tán, vừa nhìn về phía Thẩm Quả Quả đang dọn nhà.

Khách du lịch thì chỉ chăm chăm nhìn xe.

Người dân địa phương thì nhìn hai cục tuyết nhỏ là Hoắc Đoàn Viên và Hoắc Tinh Thần.

Hoắc Đoàn Viên đeo yếm dễ thương mà Thẩm Quả Quả làm riêng cho mình, ê a chìa tay về phía Wall-E.

Wall-E lập tức bỏ thùng hàng xuống, bế Hoắc Đoàn Viên lên.

[Tít! Chú ôm một cái!]

Hoắc Đoàn Viên được robot bế, Hoắc Tinh Thần lập tức không chịu, mở miệng khóc to!

Wall-E nhanh chóng bước qua, bế luôn Hoắc Tinh Thần lên, thành một “robot bảo mẫu” chính hiệu.

“Dễ thương quá đi!”

“Đúng thế, đầu bếp Quả Quả xinh đẹp như vậy, còn đội trưởng Hoắc thì đẹp trai, bảo sao con họ không đáng yêu được…”

Đáng yêu thật sao?

Nghe mọi người bàn tán, Thẩm Quả Quả thở dài một hơi thật dài.

Đáng yêu và nghịch ngợm luôn tỷ lệ thuận với nhau!

Hai đứa nhỏ suýt nữa đã phá tan cả nhà rồi!

Khu biệt thự ở phía đông căn cứ, gần tường thành, địa thế cao hơn một chút, nên tầm nhìn và môi trường sống đều tốt hơn.

Những ai sống được ở đây đều là tầng lớp cao hoặc các gia tộc siêu cấp.

Các gia tộc bình thường không dễ gì mua được nhà ở đây.

Biệt thự của Thẩm Quả Quả nằm ở phía bắc nhất.

Từ đây đến cổng Bắc rất gần, vị trí này là do Thẩm Quả Quả đích thân chọn.

Đất đai ở tân thành đắt như vàng, diện tích mỗi căn biệt thự không lớn, nhưng đều có bốn tầng và một sân nhỏ.

Tầng bốn là thư phòng và không gian sáng tạo, suy nghĩ riêng của Thẩm Quả Quả.

Tầng ba là phòng ngủ của cô và Hoắc Đào, cùng với kho đồ của hai người.

Tầng hai là phòng của hai đứa nhỏ và Wall-E, Eva, cùng phòng đọc sách nhỏ của bọn trẻ.

Tầng một là phòng khách, phòng ăn và bếp lớn. Trong sân nhỏ có vườn rau, chỗ đậu xe, xích đu, bàn ghế…

Toàn bộ phong cách thiết kế đơn giản, sáng sủa và thoáng đãng.

Bạn bè và người Thẩm gia đã từng đến tham quan, tất nhiên cũng có những tranh luận bất tận.

Bạn bè đều cho rằng thiết kế này rất tiện lợi cho sinh hoạt, nhìn là thấy vui mắt.

Còn Thẩm Thiên Lương và Lam Cầm lại cảm thấy: “Cái này có khác gì không trang trí đâu?”

Hạt Dẻ Rang Đường

“Phòng khách rộng thế này làm gì? Để lộn nhào à?”

Thẩm Quả Quả chỉ cười: “Thấy không, đây chính là khác biệt giữa các thế hệ.”

Loading...