Gả Cho Tàn Phế Binh Vương, Tôi Lật Ngược Tình Thế Nhờ Trồng Trọt - 442

Cập nhật lúc: 2025-02-07 20:41:04
Lượt xem: 95

Từng bước một, phía sau đều ít nhiều có bóng dáng của Thẩm Quả Quả.

 

Nếu nói đây là thời đại của Tề Đông Phương, chi bằng nói đây là thời đại của Thẩm Quả Quả!

 

Người thông minh âm thầm thêm một quy tắc vào gia tộc của mình: Từ giờ trở đi, không được chọc giận Thẩm Quả Quả và những người xung quanh cô ấy.

 

Người không thông minh… não bộ chỉ còn là quả táo tàu lớn.

 

Họ chẳng nghĩ ra được gì cả, chỉ biết Tề Đông Phương bảo làm gì thì làm nấy.

 

Wall-E từ bãi rác vội vã trở về, vừa đẩy cửa vào đã lao ngay đến trước mặt Thẩm Quả Quả.

 

[Tít, chị ơi, nhìn lên trời đi!]

 

Hả?

 

Hai ngày nay Thẩm Quả Quả đều đang cùng Hồng Nguyệt vẽ bản thiết kế.

 

Không có giấy, hai người đành vẽ trên nền xi măng trong phòng khách. Thẩm Quả Quả không cho Hồng Nguyệt làm việc, nên Hồng Nguyệt ngồi một bên vừa ăn đồ ăn vặt vừa thảo luận với cô.

 

Còn về phần Khuất Phó và Hoắc Đào, họ đã ngồi ngoài sân để làm phấn.

 

Không còn cách nào khác, gần đây phấn sử dụng nhanh như gió.

 

Thẩm Quả Quả mải mê làm việc đến mức quên cả chuyện thiết bị làm sạch phóng xạ. Nghe thấy lời của Wall-E, cô mới vỗ tay đứng dậy, đi ra sân.

 

Những người khác cũng ngước lên nhìn trời.

 

Trên bầu trời xuất hiện một mảng xanh khá lớn, còn xanh hơn cả mảng trời họ từng thấy trên đường.

 

“Đẹp thật đấy!”

 

Hồng Nguyệt cảm thán, sau khi thấy bầu trời xanh, nhìn lại bầu trời xám xịt bên cạnh, thế nào cũng thấy khó chịu.

 

“Quả Quả, bầu trời những nơi khác bao giờ mới làm sạch hết nhỉ?”

 

Thẩm Quả Quả lắc đầu, “Cháu cũng không biết, nhưng có lẽ khi đoàn khảo sát đến thì thành Phong Thổ sẽ được làm sạch xong.”

 

Khuất Phó bước đến bên cạnh Hồng Nguyệt, đặt một chiếc ghế phía sau bà ấy.

 

“Ha ha, tôi thích như vậy, sau này hai đứa con của chúng ta đặt tên là Lam Thiên và Bạch Vân nhé.”

 

Hồng Nguyệt thấy cái tên này cũng không tệ, liền quyết định luôn tại chỗ.

 

Hoắc Đào mang nước đến cho Thẩm Quả Quả và Hồng Nguyệt, còn ân cần lau đi bụi phấn trên tay Thẩm Quả Quả, “Nghỉ ngơi một chút đi, làm cả mấy ngày trời rồi.”

 

Thẩm Quả Quả vừa ngồi xuống, liền gọi Wall-E lại, “Bên bãi rác thế nào rồi?”

 

[Tít, chị ơi, em và Eva sắp xếp xong rồi.]

 

[Tít, robot mà Thành chủ giao đều đã về, những robot cần nâng cấp cũng đã được phân loại.]

 

[Tít, số robot hy sinh trên đường đi cũng đã được thống kê.]

 

“Ừ, làm tốt lắm. Ở đó có 110 viên pin, lần này chúng ta nâng cấp 100 robot, để lại 10 viên dự trữ.”

 

“Những anh em đã hy sinh, đến lúc đó lắp chip vào là họ có thể hồi sinh.”

 

Thẩm Quả Quả âm thầm tính toán, sau này nếu có cơ hội, có thể cướp thêm pin từ căn cứ Tiền Hàng thì tốt biết mấy…

 

Tốt nhất là có thể mang cả dây chuyền sản xuất về.

 

Hay là thâu tóm luôn cả căn cứ Tiền Hàng nhỉ?

 

Ha ha ha, nghĩ càng ngày càng viển vông, Thẩm Quả Quả lắc đầu.

 

Cô mở vòng tay, gửi tin nhắn cho Vương Cát, bảo anh ta sắp xếp mua một số da thú, càng nguyên vẹn càng tốt, cùng với lá dâu tươi.

 

Sắp xếp xong mọi việc, đầu Thẩm Quả Quả liền nghiêng sang một bên.

 

Hoắc Đào nhanh tay đỡ lấy đầu cô, tránh để cô va phải.

 

Mấy ngày nay cô thật sự đã quá mệt.

 

Lúc Hồng Nguyệt ở đây, cô viết viết vẽ vẽ; lúc Hồng Nguyệt không ở, cô lại ngồi bệt dưới đất bận rộn.

 

Hạt Dẻ Rang Đường

Giữa chừng cô còn nhờ Hoắc Đào dẫn đi, đo đạc toàn bộ ba khu đất của ba thành.

 

Sau đó, cô mời Thủy đại nhân và các chuyên gia liên quan đến, tiến hành khảo sát địa chất xung quanh.

 

Hoắc Đào nhìn thấy tất cả, lòng đau như cắt.

 

Anh không ngăn cản Thẩm Quả Quả, vì đây là cách cô yêu thích để bảo vệ tất cả những gì cô muốn.

 

Điều anh có thể làm là hết sức ủng hộ.

 

Nhẹ nhàng bế cô lên, đưa lên lầu nghỉ ngơi.

 

Khuất Phó và Hồng Nguyệt nhìn nhau, khẽ cười.

 

“Vợ à, chúng ta cũng về nhà thôi.”

 

“Ừm.”

 

Wall-E tiễn hai người họ ra về, sân lại trở nên vắng lặng.

 

Sau đó, Wall-E lấy vòng tay ra và gửi tin nhắn cho Eva: “Lại là một ngày nhớ Eva.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-tan-phe-binh-vuong-toi-lat-nguoc-tinh-the-nho-trong-trot/442.html.]

 

Eva lúc này không có thời gian để trả lời. Sau khi sắp xếp xong công việc liên quan đến robot, nó đang ngồi ở chỗ cao nhất của bãi rác, ôm một quyển sách.

 

Dưới chân còn có những cuốn sách khác.

 

Nó muốn học.

 

Học thêm về toán học, kế toán, chi phí và lợi nhuận – những kiến thức này rất quan trọng.

 

Không nhận được hồi âm, Wall-E cũng quay lại phòng khách, cẩn thận tránh xa những dòng chữ mà Thẩm Quả Quả đã viết trên sàn, rồi tìm một quyển sách từ giá sách.

 

“Lịch sử văn minh thế giới”

 

Không ai ngờ rằng, hai robot Wall-E và Eva sau này sẽ trở thành những “người” uyên bác nhất ở Hoa Hạ An Thành, thậm chí là trên cả lục địa.

 

Dưới sự khích lệ của Thẩm Quả Quả, họ đã lập nên thư viện lớn nhất.

 

Đi đến đâu, họ cũng được kính trọng gọi một tiếng: “Thầy Wall-E, cô Eva.”

 

Thẩm Quả Quả ngủ rất ngon.

 

Dù bận rộn, nhưng mọi việc cô nghĩ đến đều đang tiến triển, và có người mình yêu ở bên cạnh – đó chính là liều thuốc an thần tốt nhất.

 

Khi tỉnh dậy, đã là 5 giờ sáng hôm sau.

 

“Ư…”

 

Nhìn thời gian trên vòng tay, cô ôm trán: “Thật không ngờ mình đã ngủ liền 12 tiếng.”

 

Cô nhẹ nhàng đứng dậy, nhìn người đàn ông bên cạnh và thầm nghĩ: “Đẹp trai quá.” Sau đó, cô xuống lầu.

 

Việc đầu tiên là ngẩng đầu nhìn trời.

 

Hôm nay, mảng trời xanh lớn hơn so với hôm qua một cách rõ rệt.

 

Từ góc độ này, cô chưa thể nhìn thấy mặt trời mọc, nhưng đã thấy một vòng ánh sáng vàng rực viền quanh những tầng mây.

 

[Tít, chị ơi, thật sự rất đẹp.]

 

Thẩm Quả Quả gật đầu.

 

Wall-E nghiêng đầu to của mình: [Tít, chị ơi, sau này em và Eva cũng đã nghĩ ra tên cho con của chúng em rồi.]

 

Điều này lấy cảm hứng từ chuyện hôm qua Khuất Phó và Hồng Nguyệt đặt tên cho con.

 

“Ừ, nói chị nghe xem nào.”

 

[Tít, chị ơi, chị từng nói mặt trời cũng gọi là “Nhật”, em và Eva đã bàn bạc, con của chúng em sẽ gọi là “Nhật”. Một cái tên thật độc đáo phải không?]

 

Khụ khụ khụ!

 

Thẩm Quả Quả đang uống nước, liền phun ra ngay lập tức.

 

“Tên này không được đâu, nhóc à!”

 

Cô nghiêm túc giải thích cho Wall-E: “Trước tiên, em và Eva là robot, hiện tại không thể sinh con.”

 

“Hả?”

 

[Tít, nhưng nếu em và Eva già đi thì sao?]

 

“Miễn là chip của các em không hỏng, tuổi thọ của các em sẽ rất dài, không cần lo lắng về việc dưỡng lão.”

 

“Nếu mọi việc thuận lợi, hai em thậm chí có thể tiễn bọn chị đi trước.”

 

[Tít, ồ…]

 

Wall-E vẫn chưa hiểu ý nghĩa của việc “tiễn đi.”

 

“Thứ hai, việc đặt tên cần phải thận trọng. Không phải từ nào cũng có thể dùng. Khi thật sự muốn quyết định, phải hỏi ý kiến chị, vì chị là người giám hộ của em.”

 

[Tít, hì hì, em biết rồi!]

 

Wall-E được câu nói cuối cùng của Thẩm Quả Quả an ủi, cảm thấy rất vui.

 

Lúc này, cửa sau của cửa hàng phía trước được đẩy ra. Chu Tiểu Áp thò đầu vào, vừa thấy Thẩm Quả Quả liền ngẩn người.

 

“Sư phụ Quả Quả, sao chị dậy sớm thế?”

 

Nhận ra lời mình có vấn đề, cậu nhanh chóng chạy vào, đặt thứ trong tay xuống.

 

“Đây là đồ anh Vương Tường đích thân gửi đến.”

 

“Nguyên liệu hôm nay, cả da thú và lá dâu mà chị cần.”

 

Nói xong, cậu quay lại cửa hàng. Tiệm ăn đã hoạt động trở lại được hai ngày. Kể từ khi Thẩm Quả Quả trở về, lượng khách đến tiệm ngày càng đông.

 

Đặc biệt mấy ngày gần đây, người từ Thành Lương Thủy và Thành Thiên Khuyết đổ xô đến Thành Phong Thổ như điên.

 

Không phải vì biết chuyện sáp nhập ba thành.

 

Mà vì nghe nói ở Thành Phong Thổ có một kỳ tích.

 

Họ đều đến để chiêm ngưỡng bầu trời xanh trong truyền thuyết.

 

Đã đến đây, những người có tiền thì mua xà phòng và nguyên liệu từ tiệm ăn của Quả Quả mang về.

 

Người không có tiền thì mua những phần nhỏ để thưởng thức.

Loading...