GẢ CHO SƠN PHỈ, PHÁT HIỆN HẮN LÀ MẬT THÁM - 1

Cập nhật lúc: 2025-12-20 05:47:55
Lượt xem: 90

Ta co quắp nơi góc phòng, lắng tai đám thổ phỉ bên ngoài đang bàn tán đầy uế tạp.

"Ngươi xem đại ca sẽ xử lý nha đầu đó thế nào?"

"Theo lệ cũ thôi, đương nhiên là để hưởng lạc cho thỏa thuê , đợi chơi chán thì ném núi cho sói ăn."

Tiếng thô bỉ của chúng khiến lòng run rẩy. Ta c.h.ế.t. lâm tuyệt cảnh , phận nữ nhi yếu ớt như căn bản thể phản kháng.

Sự thù hận trong lòng cứ thế cuồn cuộn dâng trào.

lúc , tiếng bàn tán bên ngoài chợt tắt lịm.

"Nhị đương gia, ngài tới đây?"

Tim thắt , đến ? Tiếng mở cửa lạch cạch vang lên, ánh nắng chói chang đột ngột ùa căn nhà củi chật hẹp, bức bối. 

Ta ánh sáng cho chảy nước mắt, chỉ thấy một bóng hình cao lớn chắn ngang vầng sáng.

"Ta cho ngươi hai lựa chọn: C.h.ế.t, hoặc ở nữ nhân của ." Giọng trầm đục.

Ta ngẩn một lát mới phản ứng kịp ý tứ của . Dùng sự thanh bạch của bản để đổi lấy huyết mạch tàn

Có lẽ những vị khuê các tiểu thư khác sẽ chẳng ngần ngại chọn cái c.h.ế.t để bảo danh tiết. thì .

Ta lưu lạc bên ngoài từ nhỏ, với , mạng sống quý hơn hư danh. Chỉ sống tiếp mới hy vọng.

"Ta sống!"

Người mặt bật thấp một tiếng: 

"Ngươi cũng thông minh đấy. Tối nay hầu hạ cho , sẽ bảo mạng sống cho ngươi ở cái trại ."

Sau khi Nhị đương gia rời , mấy bà t.ử thô kệch giúp tắm rửa đồ. Họ khoác lên bộ hỉ phục rẻ tiền, dạy cách để hầu hạ nam nhân.

Hóa , đêm nay chính là đêm tân hôn của và vị Nhị đương gia .

Ta từng mơ mộng về ngày thành với vị hôn phu Ngụy Minh. Hai năm khi mới trở về Thẩm gia, Thẩm phủ một ai yêu thích .

 Ca ca ruột Thẩm Trường Kỳ càng chán ghét đến cực điểm, mỗi khi , ánh mắt như đang một đống rác rưởi.

Người đầu tiên bày tỏ thiện chí với chính là biểu ca Ngụy Minh. Trong chốn hậu viện tù túng của Thẩm gia, Ngụy Minh chính là cọng rơm cứu mạng của . Vì thế, khi là vị hôn phu của , thầm vui sướng khôn nguôi.

Thế nhưng, kẻ chiếm đoạt phận và địa vị của – giả thiên kim Thẩm Huyên tìm đến. Nàng nhường Ngụy Minh cho nàng, rằng hai bọn họ mới là chân ái.

 Vì Thẩm Huyên thích Ngụy Minh, cả Thẩm gia bắt đầu ép buộc từ hôn. Họ chủ động rút lui, gánh tội về .

Ta cự tuyệt, thề c.h.ế.t đáp ứng. Ta bám lấy cọng rơm , bởi Thẩm gia ép đến mức thở nổi .

giờ đây, việc thoát khỏi Thẩm gia thực hiện theo một cách thức khác.

Người nam nhân mặt cao lớn vạm vỡ, tỏa khí thế lạnh lẽo hiên ngang. Chân mày sắc lẹm, sống mũi cao thẳng, giống như một thanh kiếm sắc bén khỏi vỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-son-phi-phat-hien-han-la-mat-tham/1.html.]

 Cả sơn trại , sợ nhất vị trại chủ luôn miệng đòi g.i.ế.c , mà là vị Nhị đương gia mặt — Chương Hàn.

Hắn sừng sững mặt , ánh nến trong phòng dường như cũng tối sầm vài phần.

"Sao thế? Vẫn cách hầu hạ nam nhân ? Hay đợi chủ động?"

Câu đầy vẻ sỉ nhục khiến tay siết chặt vạt áo, nhưng đột ngột buông lơi. Đã chọn con đường , còn bộ dạng trinh tiết liệt nữ cho ai xem!

Ta trút bỏ y phục mặt , ngón tay run rẩy leo lên lồng n.g.ự.c rắn chắc. Ánh mắt sâu thẳm, yết hầu khẽ chuyển động.

 Động tác của lẽ chậm, liền bóp chặt lấy cổ , kéo sát cách giữa hai .

Hóa , kẻ ngày thường lạnh lùng như băng, đôi môi cũng nhiệt độ đến thế. Ta như con thuyền đắm, dốc hết can đảm mà ôm lấy . Nếu thể trốn chạy, chi bằng khiến bản dễ chịu hơn một chút.

Kể từ đêm đó, hầu như đêm nào Chương Hàn cũng đến phòng . Hắn luôn im lặng, ngay cả giường cũng ít khi lên tiếng, chỉ dùng sức ngừng. Mỗi sáng tỉnh dậy thấy bóng dáng , mới cơ hội hít thở đôi chút.

💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

Nam nhân một khi " mùi" đều đáng sợ như Chương Hàn ? Ta cảm giác như sắp c.h.ế.t chiếc giường .

Chương Hàn cho phép ngoài, chỉ thể quanh quẩn trong căn phòng chật chội

Ta tự nhủ nóng nảy, tình cảnh hiện tại hơn dự tính nhiều .

Ngày tháng cứ thế trôi qua hai tháng.

Một đêm nọ, trăng treo cao, vạn dặm mây. Khi Chương Hàn kết thúc, mệt đến mức một ngón tay cũng chẳng buồn động đậy.

 Ta cứ ngỡ chúng sẽ im lặng chìm giấc ngủ như khi. ngờ, Chương Hàn chủ động lên tiếng:

"Dạo nàng thể hiện , thứ gì ?"

Nghe thấy câu , tâm trí vốn đang hỗn độn của lập tức tỉnh táo. Ta cố sức chống thể dậy, đôi mắt thẳng :

 "Muốn thứ gì cũng ?"

"Ngoại trừ việc rời khỏi đây."

Ta vốn chẳng xa cầu việc rời , cảm nhận sự hứng thú của Chương Hàn đối với đang nồng đậm, đề cập đến chuyện rời chỉ khiến thêm nổi giận. Ta sẽ chuyện thiếu khôn ngoan như .

"Vậy ngài thể giúp bắt Thẩm Trường Kỳ và Ngụy Minh lên đây, để Thẩm Huyên chọn một trong họ để cứu ?"

Chương Hàn chằm chằm. Ánh mắt sâu hoắm của khiến sởn gai ốc, tim thắt , định đổi ý:

 "Nếu thì thôi..."

"Được, nhưng cần chút thời gian."

Mắt sáng rực lên, một cảm giác khoái cảm mang tên "báo thù" lấp đầy tâm trí. Khóe miệng Chương Hàn nhếch lên một nụ cực nhẹ, tuy chỉ thoáng qua nhưng vẫn bắt gặp.

"Có thù tất báo, tán thưởng hạng như nàng. Ngày mai nàng thể khỏi phòng, nhưng nhất đừng rời khỏi viện của , đám ngoài chẳng lành gì ."

Được ngoài , thật là một niềm vui bất ngờ.

 

Loading...