Gả Cho Ông Chồng Nhà Giàu - Chương 49

Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:57:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bữa sáng là cháo trắng ăn kèm bánh quẩy, ai nấy đều ăn ngon lành, chỉ An Vô Dạng quẩy mà nuốt nước miếng, ăn, mà là nôn.

“Cho em.” Cậu đưa em trai cái quẩy to mua lầu, còn thì ăn cháo trắng.

Ba thấy , : “Sao dạo Vô Dạng kén ăn ? Quẩy thơm ngon mà cũng ăn.”

An Vô Dạng đáp: “Con sợ lát nữa xe nôn.” Sau đó ăn hết chén cháo trắng, mang theo “túi bảo mẫu” Hoắc Vân Xuyên đưa, bên trong bình nước, ô, khăn giấy ướt, mơ khô tẩm cam thảo đóng chai.

Cùng với một chiếc chăn lông nhỏ in hình Hỉ Dương Dương…

Tám giờ rưỡi, cả nhà họ An ăn mặc chỉnh tề, đồng loạt cửa.

Mẹ và chị gái mặc váy liền ôm sát màu sắc tươi tắn, mặt đều trang điểm nhẹ nhàng tinh tế, đường tỷ lệ ngoái đầu vô cùng cao.

Ba hơn bốn mươi tuổi, vóc dáng thuộc dạng tồi trong nhóm đồng trang lứa.

Mặc vest dạo phố cũng khí chất.

An Vô Dạng và em trai thì đơn giản hơn, chỉ áo thun, quần short, giày thể thao.

“Anh An, chị An, ngoài ?” Trên đường gặp hàng xóm cùng khu, thấy cả nhà , cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ.

, chị Trần.” Đinh Vi hiểu rõ, các bà nội trợ thời gian đều ngưỡng mộ bà, bằng cấp, một công việc , chồng con ngoan ngoãn lời.

Đôi khi bà cảm thấy, như cũng mãn nguyện .

Tuy rằng vẫn áp lực, nhưng gia cảnh của một gia đình trung lưu vốn như , ngày tháng trôi qua trở ngại, lên thì chẳng hơn ai, xuống thấy chẳng ai bằng .

Nhà ở là tiền ba dành dụm cả đời, lúc hai vợ chồng kết hôn mua đứt, vướng áp lực vay mua nhà, nhiều đồng nghiệp đều ghen tị.

Xe là mấy năm đổi chiếc mới, Honda Civic, vay trả góp bảy tám vạn, còn hai năm nữa.

Trước đây hai vợ chồng chung đường, lái xe vẫn tính là tiện và kinh tế; từ khi hai tách hai công ty khác , Đinh Vi xe , An Thành cũng .

cũng là xuất từ thành phố nhỏ, nhờ học hành mà nhích lên một bậc, tư tưởng in sâu trong xương cốt An Thành là cần kiệm bao dung. Phần gen truyền hết cho con thứ, chỉ tiếc là con thứ học giỏi, ưu điểm còn sót chỉ còn chịu khó chịu khổ.

An · chịu khó chịu khổ · Vô Dạng cạnh cửa sổ, bụng đắp chiếc chăn nhỏ Hỉ Dương Dương, miệng nhai nhóp nhép mơ tẩm cam thảo.

“Anh, em cũng .” An Vô Phỉ ở khoản ăn uống thì hợp lứa tuổi của thằng bé.

“Ăn .” Anh trai đưa luôn cả hũ.

Chị gái khoanh tay, ánh mắt kỳ quái, cô thấy em trai uống gì ? Nước ngâm kỷ tử? Lên xe ôm chăn nhỏ? Khăn ướt, ô che nắng! Chẳng đây là những thứ con gái chỉn chu chuẩn ?

“Cái bình cũng là tặng ?”

May mà giọng của chị nhỏ, ba mải chuyện thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-ong-chong-nha-giau/chuong-49.html.]

An Vô Ngu rảnh rỗi tra logo tìm hiểu một chút, thật, cái bình nhỏ xíu trị giá hai nghìn tệ, đúng là tiểu phú bà, hào phóng hơn cả mấy phú nhị đại theo đuổi cô.

Nhìn vẻ mặt của chị, An Vô Dạng liền , đồ Hoắc Vân Xuyên dùng chẳng món nào là bình dân.

như cũng là điều bình thường, thu mua cả một công ty tư nhân lớn, hẳn là nhiều tiền.

An Thành vô ý liếc gương chiếu hậu, mắt sáng lên, đó là một chiếc siêu xe, đàn ông ai cũng mê, chỉ tiếc cả đời ông thể mua nổi, chỉ thể .

“Chậc chậc.” Biển cũng dễ nhớ, mùi đại gia phô trương phả mặt.

Suy đoán của An Thành thật oan uổng cho Hoắc Vân Xuyên, đại gia mới nổi, mà giàu ba đời.

Trong đám bạn chỉ Quý Minh Giác giống , là công tử hào môn chính hiệu, sinh ngậm thìa vàng.

Tưởng Thiếu Phi và Trần Sơ đều là “nhị đại”, bậc cha chú đời gây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, xét gia thế và nền tảng thì kém nhà họ Hoắc, họ Quý một bậc.

Năm đó bốn họ kết bạn, trong mắt cũng mấy để tâm những việc , chỉ xem hợp chí hướng, chân thành đối đãi .

Phải rằng, với trong giới, khi trưởng thành một bạn chân tâm thật sự dễ dàng.

Hoắc Vân Xuyên bám theo chiếc Honda phía , thỉnh thoảng dùng tin nhắn thoại hỏi thiếu niên xe: “Có nôn ? Có khó chịu ?”

An Vô Dạng trả lời: Không , Anh Hoắc lái xe nghiêm túc ạ.

“Kĩ thuật lái xe của .” Giọng trầm thấp của đàn ông vang lên.

An Vô Dạng sớm phát hiện giọng Hoắc Vân Xuyên hiệu quả đặc biệt. Cậu xoa vành tai đang đeo tai , nghĩ nhiều, cũng từ ngữ chính xác miêu tả chất giọng đó là quyến rũ khơi gợi.

Chỉ là, mỗi điện thoại, lỗ tai sẽ ngứa, tại như .

[Vâng, em ngủ một lát, ba còn ba mươi km nữa.]

Dựa theo tốc độ hiện tại, chắc hẳn còn chạy chừng nửa tiếng.

“Đắp chăn ? Đừng để gió thổi thẳng .”

[Cái chăn Hỉ Dương Dương là mua ?]

Hoắc Vân Xuyên thoáng khựng , phủ nhận: “Không, trợ lý của mua.”

Sau đó còn tin nhắn nào nữa, bởi vì An Vô Dạng đặt điện thoại xuống, nghiêng đầu ngủ.

Nửa tiếng , bọn họ đến thẳng khách sạn dùng bữa, xuống xe, mỗi tìm một nhà vệ sinh.

 

 

Loading...