Về nhà không thấy Điền Tâm, Điền Mật nhẹ nhõm hơn hẳn. Cô thực sự không muốn vừa về nhà đã phải đối mặt với Thẩm Đào, rồi lại cãi nhau với Điền Tâm. May mà cả hai đều không có mặt ở phòng khách.
Hiện tại, Điền Mật đã lấy lại tâm trạng, liền muốn quan tâm đến Điền Tâm. Giống như trước đây, Thu Hà sẽ nấu nước gừng ngọt cho Điền Mật trước tiên, thì dù Điền Mật có từng cãi nhau với Điền Tâm, cô vẫn không quên quan tâm đến chị mình.
“Chị con ở trong phòng ngủ đó.” Thu Hà mặt đen lại, giọng điệu không tốt trả lời. “Một lát con đừng cãi nhau với chị con nữa. Hôm nay mẹ của Thẩm Đào quá đáng lắm, chị con ở tiệc cưới chịu không ít ấm ức.”
“Hả? Sao vậy?” Điền Mật đầy đầu nghi hoặc.
Thu Hà không giấu giếm Điền Mật, kể hết toàn bộ chuyện xấu mà nhà họ Thẩm đã làm. Sau khi kể xong, lần đầu tiên Thu Hà thừa nhận rằng nhà họ Thẩm không ra gì.
TBC
“Vẫn là con suy nghĩ đúng, nhà họ Thẩm chỉ cần con trai, không cần con gái, sao có thể đối tốt với con dâu được?
Chị con và Thẩm Đào thất bại rồi. Vừa nãy, Thẩm Đào có đến tìm chị con, bị chúng ta đánh cho một trận.
Sính lễ của nhà họ Thẩm, chị con nói ngày kia sẽ trả lại. Ngày mai chụp ảnh gia đình, Thẩm Đào và nhà họ Thẩm đều không cần tham gia.”
Đây đúng là tin tốt. Không cần gặp lại Thẩm Đào, Điền Mật cầu còn không được. Nhưng so với chuyện này, cô càng lo lắng cho Điền Tâm hơn.
“Chị con không sao chứ?”
“Không sao. Ngủ một giấc là ổn rồi. Nhà mình ai cũng uống rượu giỏi, con cứ yên tâm đi. Chị con có thù thì sẽ báo, con bé mới không thèm nghĩ nhiều như vậy đâu.
Con đừng lo lắng cho nó. Nhưng mà con thì sao, ăn uống thế nào rồi? Giản Hoài và người nhà họ Giản có làm khó con không?”
“Không có. Họ rất quan tâm con.”
“Hừ, tính ra thì họ cũng biết điều đấy.” Thu Hà hừ lạnh, vẫn còn để bụng chuyện trước đây nhà họ Giản tỏ thái độ không tốt với bà.
“Nhà họ trước đây đối xử với mẹ thế nào, con cũng thấy rồi đấy. Gia đình họ lớn, nếu họ trở mặt thì nhà mình cũng không giúp được con đâu.
Vì vậy, sau này ở bên đó, con phải tự biết khôn khéo một chút. Đây là phương thuốc bí truyền để bồi bổ cơ thể. Sau này nhớ uống đúng hạn. Đợi khi có con, con ở nhà họ Giản mới thực sự đứng vững được.”
“……” Điền Mật không dám nói rằng trong thời gian ngắn cô không có ý định sinh con. Cô nhận lấy phương thuốc, không thèm nhìn mà trực tiếp cất vào túi. “Mẹ, mẹ ngồi nghỉ đi, con đi xem chị con.”
Điền Mật nói xong liền bỏ đi. Thu Hà nhìn bóng lưng cô, thở dài không một tiếng động. Haizz, con bé này… Đã gả chồng rồi mà vẫn còn ấu trĩ như vậy, sau này biết sống sao đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-94.html.]
Haizz… Đêm nay, Thu Hà chắc chắn sẽ mất ngủ.
Điền Mật không nghĩ nhiều như vậy. Cô rón rén bước vào phòng ngủ, vừa định xem tình trạng của Điền Tâm, thì phát hiện cả nhà anh trai và chị dâu đã dọn đến đây từ trước.
Lúc này, họ đang ở trên giường của Điền Đại Tráng và Điền Tiểu Tráng. Đồ đạc của Điền Mật đều đã bị chuyển ra phòng khách. Trên giường của cô còn để thêm vài món đồ chơi cho Điền Vũ.
Nhìn thấy Điền Mật vào phòng, Tư Nguyệt đang dỗ con bốn tháng tuổi, lập tức lo lắng nhìn về phía Điền Đại Tráng.
Điền Đại Tráng thì lại rất nhiệt tình chào hỏi cô.
“Em gái, em về rồi à. Trước đây thay em đi làm mấy tháng, thật sự cảm ơn em.” Hắn cảm động đến mức rơi nước mắt nhìn Điền Mật, giống như cô là vị cứu tinh của nhà họ vậy.
“Em gái à, Tiểu Vũ có thể sống được đến bây giờ, tất cả đều nhờ vào em. Sau này khi con bé lớn lên, anh nhất định sẽ dạy nó hiếu thuận với em.
Cảm ơn em, thật sự cảm ơn em. Sau này nếu Tiểu Vũ không báo đáp em, anh sẽ không nhận nó là con gái nữa!”
Nói đến mức xúc động, Điền Đại Tráng che mặt khóc nức nở, dường như không thể kiềm chế nổi. Tư Nguyệt cũng cảm động rơi nước mắt, ôm lấy con và chồng cùng khóc.
Chuyện này vốn dĩ phải cảm động, nhưng Điền Mật lại thấy thật châm chọc và ồn ào. Bảo sao phòng khách lại bừa bộn như vậy, thì ra là do anh trai cô đã đuổi cô ra khỏi phòng trước.
Anh trai cô thật sự đã thay đổi rồi. Không nói đến chuyện trước đây khi Ninh Thiên mắng cô, anh ta giả vờ như không nghe thấy. Chỉ riêng câu nói vừa rồi, hắn nói cái gì mà “để Tiểu Vũ báo đáp em” là sao?
Điền Mật nhìn cả nhà ba người bọn họ, tại sao chỉ có Tiểu Vũ báo đáp cô? Đúng là cô giúp Điền Đại Tráng mà không có ý đồ gì. Nhưng sự trơ trẽn của Điền Đại Tráng khiến lòng cô nguội lạnh.
Điền Mật ghét nhất là sự giả dối. Mà Điền Đại Tráng lúc này chính là như vậy. Không còn hứng thú trò chuyện với hắn, cô chỉ chỉ về phía Điền Tâm rồi khẽ thở dài.
Điền Đại Tráng nhận ra rằng Điền Mật thất vọng về mình, nên hắn cười gượng gạo mà không nói thêm gì. Tư Nguyệt cũng nhận ra bầu không khí không ổn, liền có chút hoang mang.
Điền Đại Tráng vỗ lưng cô ấy để trấn an.
“Đừng sợ.” Hắn dùng khẩu hình không tiếng động nói với vợ.
Thật sự không cần sợ. Trong nhà này, Điền Mật là người vô hại và mềm lòng nhất. Tất cả mọi người đều sợ phiền phức nên không ai quan tâm đến một nhà Điền Đại Tráng, nhưng Điền Mật thì khác, cô sẽ không thấy c.h.ế.t mà không cứu.
Hắn biết mình mặt dày như vậy là không tốt, nhưng Điền Đại Tráng không còn cách nào khác. Hiện tại hắn là một kẻ què, không dựa vào em gái để kéo dài hơi tàn thì còn biết làm sao?
Huống hồ, Điền Mật gả vào một gia đình tốt như vậy. Điều kiện của nhà họ Giản, nếu Điền Đại Tráng là phụ nữ, hắn cũng muốn kết hôn với họ.