Gả Cho Người Chồng Quân Nhân - Chương 84
Cập nhật lúc: 2025-05-23 14:02:07
Lượt xem: 82
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ha hả, cha.” Nhận thấy tình hình không tốt, Thu Hà nhanh chóng nhận sai. Bà giống như con gái ruột của Điền Lão Thật, đầy mặt tươi cười ôm lấy tay Điền Lão Thật. “Cha, người tới tìm thông gia, sao không nói cho con một tiếng? Làm con phải đi tìm.”
Điền Lão Thật lạnh mặt không trả lời, Thu Hà cũng không xấu hổ. Bà như là nhìn không ra mọi người giống như bài xích bà, tiếp tục vẻ mặt tươi cười tự quyết định.
“Cha, người vẫn chưa biết đi, Tâm Tâm cũng kết hôn. Vốn dĩ con bé không cần phải gấp gáp. Nhưng em gái con bé vừa đi, không biết khi nào mới có thể trở về. Vì có thể để em gái tham dự hôn lễ của Tâm Tâm, hôn sự của Tâm Tâm và Thẩm Đào, chỉ có thể tiến hành trước.”
“Ai, thông gia, tôi cứ như vậy tới tìm, không phải cố ý. Tôi sợ mọi người hiểu lầm, sốt ruột tới tìm mọi người giải thích.”
Bùm bùm, Thu Hà đánh đòn phủ đầu, một hồi khom lưng cúi đầu. Bà chính là có ý đổi trắng thay đen, bản lĩnh càn quấy. Chẳng những thuận lợi đem mình và Điền Tâm tẩy trắng, Thu Hà còn cười khanh khách giúp Điền Tâm và Giản gia chắp nối.
“Tâm Tâm, lại đây, cảm ơn Giản bá bá cùng Chung thẩm thẩm của con đi. Mấy năm nay, một nhà Giản bá bá coi con giống như con gái ruột. Hiện giờ con kết hôn, theo lý nên dập đầu kính trà hai người họ.”
Điền Tâm cũng không phải đồ ngốc. Cô ấy cùng Thu Hà giống nhau, rất biết xem xét thời thế, xem mặt đoán ý. Điền Tâm thẹn thùng tiến lên, cảm kích nói: “Cảm ơn Giản bá bá, Chung thẩm thẩm.”
Cô ấy một chút cũng không ngượng ngùng. Đối đãi với hai vợ chồng Giản Hưng Hiền, cô ấy nên nịnh bợ thì nịnh bợ, đặc biệt phóng đến hạ thân đoạn.
“Giản bá bá, Chung thẩm thẩm, cháu có thể có được hạnh phúc hôm nay, đều là nhờ phúc của hai người. Hiện tại cháu không có gì để báo đáp, chỉ có thể mời hai người tới nhà Thẩm Đào uống ly rượu mừng.
Thẩm Đào, lại đây, gặp Giản bá bá cùng Chung thẩm thẩm. Hai người họ giống như cha mẹ nuôi của em, về sau anh và em phải cùng nhau hiếu kính họ.”
Điền Tâm có tài ăn nói ngọt ngào. Khi cô muốn dỗ dành ai đó, những lời hoa mỹ nào cũng có thể thốt ra. Nhưng vấn đề là, Thẩm Đào quá ngốc. Hắn hoàn toàn không có sự nhạy bén để phối hợp với Điền Tâm.
Lúc này, Thẩm Đào như đang lạc vào một giấc mơ. Mắt trái hắn viết rõ hai chữ kinh ngạc, mắt phải lại tràn đầy mờ mịt, suốt quá trình đều trong trạng thái lơ lửng ngoài cuộc.
Thẩm Đào rất tức giận!
Họ rõ ràng đến đây để tra hỏi!
Tại sao khi gặp người nhà họ Giản, người nhà họ Điền lại trở nên lúng túng thế này? Hắn không thể hiểu nổi! Sao đột nhiên hắn lại trở thành con rể của Giản gia?
Chó má!!
Giản Hoài và hắn vốn không đội trời chung, làm sao xứng đáng để hắn gọi một tiếng “anh em”?
Hừ! Thẩm Đào nghiến răng ken két, tức giận trừng mắt nhìn Điền Tâm. Nhưng Điền Tâm không né tránh, bình tĩnh đối diện với hắn. Cô khẽ nâng cánh tay lên, để hắn có thể thấy rõ vết trầy trên tay mình.
TBC
Nhìn thấy vết thương, cơn giận của Thẩm Đào lập tức xì hơi hơn phân nửa, như một quả bóng bị chọc thủng.
Đây là vợ hắn. Hắn đã hứa phải đối xử tốt với cô.
Thẩm Đào nghẹn khuất bước lên hai bước. Tay chân hắn cứng đờ, sắc mặt khó coi. Tuy không phát điên, nhưng cũng chẳng thể hiện tốt đẹp gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-84.html.]
Trong lòng, Thẩm Đào cảm thấy Điền Tâm và Thu Hà đã phản bội mình. Cơn phẫn nộ của hắn còn lớn hơn lúc trước, chỉ là hắn không thể bộc phát. Vì vậy, hắn tức đến mức hai mắt đỏ hoe.
Thẩm Đào không nói lời nào, còn Điền Tâm và Thu Hà thì cố gắng xoa dịu không khí, nhưng bầu không khí vẫn dần lạnh xuống.
Người nhà họ Giản chỉ lặng lẽ quan sát, giống như đang nhìn một vở hài kịch trên sân khấu.
Cố gắng chơi mưu kế trước mặt những người thông minh chẳng khác nào cởi sạch quần áo rồi nhảy múa giữa phố.
Nhà họ Giản không nói gì, nhưng ánh mắt họ như nhìn thấu mọi chuyện, tựa hồ đã nói lên tất cả.
Điền Tâm bị nhìn đến mức khó chịu. Trong khoảnh khắc đó, cô sinh lòng oán hận với Giản Hoài, mà không thể che giấu được. Dù trên mặt cô vẫn giữ nụ cười, nhưng ánh mắt lại tràn đầy bất mãn.
Thu Hà nhận ra tình hình không ổn, liền mạnh tay véo Điền Lão Thật, ra hiệu cho ông nhanh chóng lên tiếng giải vây. Nhưng đáp lại bà, là ánh mắt tức giận và hành động hất tay dứt khoát của Điền Lão Thật.
Ông không muốn nói gì cả. Không lớn tiếng chỉ trích Điền Tâm và Thu Hà, đó đã là sự bao dung cuối cùng của ông dành cho người nhà rồi.
Lần đầu tiên bị Điền Lão Thật làm bẽ mặt như vậy, Thu Hà có hơi không chịu nổi. Nhưng bà ta là người có tâm cơ sâu sắc, vẫn có thể kiềm chế.
Vì vậy, bà nhanh chóng điều chỉnh lại sắc mặt, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, mỉm cười bước tới.
"Cha? Người có chỗ nào không khỏe sao?" Thu Hà giả vờ quan tâm nhìn Điền Lão Thật. “Có phải vết thương cũ lại tái phát không?”
"Nhà Đào Đào có rượu thuốc trị đau nhức, lát nữa con sẽ xin một lọ cho người. Trời lạnh rồi, người nhớ giữ ấm. Theo con thấy, người cũng đã có tuổi, cái sạp sửa giày kia, mùa đông tốt nhất đừng mở nữa.
Kiếm chẳng được bao nhiêu, mà còn làm bệnh nặng hơn, không đáng đâu. Ông thông gia, ông thấy tôi nói có đúng không?"
Giản Hưng Hiền chỉ cười nhạt, trong lòng lại càng thêm chán ghét Thu Hà.
Người thông minh mà phạm sai lầm không nên phạm, mới là điều không thể tha thứ nhất.
Thu Hà biết rõ mình sai, nhưng không chịu sửa, không chịu xin lỗi, lại còn tiếp tục giảo biện, điều này càng khiến bà chồng chất tội lỗi.
“Haha, lòng chúng tôi đã lạnh rồi, cơm thì hôm khác ăn vậy. Hôm nay Tiểu Mật và Giản Hoài kết hôn, chúng tôi cũng chỉ đến tụ họp một chút thôi.”
Giản Hưng Hiền không nể mặt Thu Hà chút nào, trực tiếp đuổi khéo:
“Các người bận rộn, chúng tôi cũng phải đi ăn cơm.”
"Haha, cùng nhau đi, càng đông càng vui mà." Thu Hà tiếp tục giả vờ ngây ngô.
Không thể đối phó được với Điền Lão Thật và nhà họ Giản, Thu Hà nhân cơ hội lách sang phía Điền Mật, nở nụ cười giả tạo, nói với cô bằng giọng chân thành:
"Tiểu Mật, hôm qua khi con thu dọn đồ đạc, còn nói là không nỡ xa nhà. Hôm nay Giản Hoài vội vàng trở về, mẹ cũng không kịp chuẩn bị hôn lễ cho con.