Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Gả Cho Người Chồng Quân Nhân - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-05-23 14:02:05
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ai có thể ngờ hai người này lại lớn gan đến vậy, hoàn toàn không để ý đến ai xung quanh. Giữa ban ngày ban mặt, bọn họ lại thản nhiên như đang diễn phim, anh anh em em.

Thật là… Đạo đức xã hội xuống cấp rồi!

“Khụ…” Thu Hà ho nhẹ một tiếng, nhắc nhở Điền Tâm và Thẩm Đào nên tiết chế lại.

Hai người nghe thấy liền thu liễm hơn, dù vẫn nắm tay nhau nhưng không còn quấn quýt quá lố trên phố nữa.

“Khụ…” Lần này đến lượt Thẩm Đào ho nhẹ, che giấu sự ngượng ngùng. “Mẹ, con xin lỗi. Vừa rồi con hơi nóng nảy, con không cố ý.”

“Ừ, mẹ hiểu.” Thu Hà không muốn tiếp tục đề tài này, liền nói: “Hai đứa về nhà nghỉ ngơi trước đi. Mẹ đi tìm Điền Mật.”

Nhắc tới Điền Mật, lý trí của Thẩm Đào trong nháy mắt sụp đổ. Nhưng cảm nhận được bàn tay căng thẳng của Điền Tâm đang nắm lấy tay mình, hắn kìm nén xúc động muốn phát giận. Hắn lắc đầu, nói với Thu Hà:

“Cùng nhau đi đi, chúng ta đến đón cậu ấy, tiện thể cùng nhau về nhà con.”

Cha mẹ của Thẩm Đào không đi cùng hắn. Thật ra, họ không tán thành việc Thẩm Đào cưới Điền Tâm.

Một Điền Mật đã khiến hắn mê muội đến mức ngu ngốc, giờ lại thêm Điền Tâm, Phàn Yên càng không vui. Nhưng không ai trong Thẩm gia có thể kiểm soát được tính ngang bướng của Thẩm Đào.

Chỉ cần hắn khăng khăng muốn làm gì đó, dù người Thẩm gia không thích cũng phải ủng hộ.

Để giúp Thẩm Đào áp đảo Giản Hoài, gia đình Thẩm Đào đã chuẩn bị một bữa tiệc hoành tráng. Chỉ là thời gian quá gấp, để tránh xảy ra sai sót, Phàn Yên nhất định phải tự mình giám sát.

Người nhà Thẩm gia không có mặt ở đây cũng là lý do chính khiến Điền Tâm dám ra tay với Thẩm Đào. Dù vừa tức giận bỏ đi, cô cũng không muốn quay về để người khác cười chê, nên cô gật đầu đồng ý với Thẩm Đào.

“Mẹ, chúng ta cùng đi đi. Em gái không biết đang ở đâu, nếu chia ra tìm rồi mới hội họp thì quá mất thời gian.”

“Đúng vậy.” Thẩm Đào mạnh mẽ gật đầu.

Thu Hà nghĩ đến việc Thẩm Đào suýt nữa gây rắc rối khi nãy, cũng không dám để hắn chạy lung tung. Vì vậy, bà không kiên trì đuổi hắn đi.

Trên đường đến nhà khách tìm Điền Mật, Thu Hà tận tình dạy dỗ Thẩm Đào: “Đào Đào, lòng người khó đoán, lần sau nhớ chú ý lời nói.

Những người ở đại viện Ngọc Lâm ấy, toàn là những tảng đá cứng, con là đồ sứ, không thể cứng đối cứng với họ.”

“Đúng vậy.” Điền Tâm gật đầu nói thêm: “Em từng làm ở Cách Ủy Hội, biết rõ những người đó điên lên sẽ đáng sợ thế nào. Đào Đào, anh hứa với em, sau này tránh xa họ ra một chút.”

Thẩm Đào không thích bị dạy dỗ. Bị hết người này đến người khác lên lớp, hắn bắt đầu mất kiên nhẫn.

Nhưng ánh mắt nghiêm nghị của Điền Tâm khiến hắn không thể không thỏa hiệp. Cuối cùng, hắn cắn răng nghiến lợi, lầm bầm nói:

TBC

“Biết rồi.”

“Nơi đó chẳng phải chỗ tốt lành gì. Hôm nay nếu không phải vì kết hôn, anh đã chẳng đến. Em yên tâm đi, anh không phải kẻ rảnh rỗi.”

Lời đảm bảo của Thẩm Đào chẳng đáng tin mấy. Còn cái câu hắn “không phải kẻ rảnh rỗi” thì hoàn toàn vô nghĩa.

Cả Thanh Thành này, tìm đâu ra kẻ lêu lổng nào hơn hắn chứ? Nhưng nếu Điền Mật đã đi rồi, hắn thực sự sẽ không mò tới chỗ Điền Lão Thật nữa. Vì vậy, Điền Tâm và Thu Hà cũng tạm yên tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-83.html.]

Dù đã yên tâm phần nào, trong lòng Điền Tâm vẫn không thoải mái. Giản Hoài trở về, cô lại càng khó chịu hơn.

Ban đầu, cô nghĩ rằng việc đột ngột kết hôn với Thẩm Đào có thể khiến Giản Hoài bẽ mặt, giúp cô hả giận. Nhưng biểu hiện của Thẩm Đào thực sự quá tệ. Hắn khiến cô tức giận đến nghẹn ứ trong lòng, mà chẳng thể phát tiết ra đâu. Kết quả, cô càng thêm bực bội.

Mang theo tâm trạng tồi tệ ấy, Điền Tâm cùng mọi người đến nhà khách.

Trong nhà hàng, Điền Mật và Giản Hoài đang trò chuyện với Chung Tiểu Tuệ cùng vài người khác. Cơm ở nhà hàng quốc doanh, vé tàu hỏa, đều có thể nhờ cảnh vệ của Giản Hưng Hiền lo liệu.

Giản Hoài hiếm khi trở về, tranh thủ lúc có thời gian, cả nhà bọn họ tất nhiên muốn trò chuyện cùng nhau.

Về chuyện nhà họ Điền cố tình khiến Giản Hoài mất mặt, gia đình Giản Hoài thống nhất chọn cách phớt lờ. Ngày vui thế này, chẳng đáng để vì những kẻ không liên quan mà bực tức.

Tiếc là, Thu Hà không chịu để yên như vậy.

Chuyện Thu Hà kéo cả đoàn người đến nhà hàng, gia đình Giản Hoài sớm đã đoán trước. Vì thế, trước đó, Giản Hưng Hiền đã dặn nhân viên ở đại sảnh không để người ngoài quấy rầy.

Nhân viên thực hiện rất nghiêm túc. Nhưng Thu Hà quá cố chấp, nhất quyết gọi Điền Mật và Giản Hoài ra.

Thấy họ không chịu ra, bà dùng điện thoại ở đại sảnh, liên tục gọi lên phòng yêu cầu họ xuống.

Ban đầu, Điền Mật còn kiềm chế, đóng vai cô vợ nhỏ ngoan ngoãn, giao hết mọi chuyện cho bậc trưởng bối xử lý. Nhưng mỗi lần thấy Giản Hưng Hiền nhận điện thoại, tim cô lại đập loạn một nhịp. Cô như ngồi trên đống lửa, sắc mặt hết xanh rồi trắng, tâm trạng ngày càng tệ hơn.

Đến lần thứ tư Giản Hưng Hiền nhấc máy, Điền Mật đứng phắt dậy, không thể ngồi yên nữa.

“Ba, mẹ, con ra ngoài xem!” Điền Mật nóng nảy nói.

“Đừng.” Giản Hoài giữ chặt cô, ôn tồn nói: “Chúng ta cùng đi. Anh cũng muốn xem mẹ vợ định làm gì. Đi thôi, ba mẹ, còn có ông nội, chúng ta cùng nhau đi."

Người không động đến ta, ta cũng không động đến người. Dù tính tình của Giản Hoài có tốt đến đâu, nhưng sự nhẫn nhịn cũng có giới hạn.

Có những kẻ không biết điều, anh cũng chẳng ngại làm kẻ ác một lần để dạy cho họ một bài học.

“Haha, được! Chúng ta cùng đi.”

Thu Hà không dễ dàng bỏ qua chuyện này, mà Giản Hưng Hiền cùng Chung Tiểu Tuệ cũng tức giận không kém.

Nhưng vì nể mặt Điền Lão Thật, cũng vì muốn giữ hòa khí với nhà họ Điền, bọn họ chưa đến mức làm căng. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là họ dễ bắt nạt.

Nhà họ Giản không chỉ có tính khí, mà tính khí còn rất lớn!

Lúc này, cả ba người nhà họ Giản đều đang tức giận. Cả không gian như bị bao trùm bởi một luồng áp lực vô hình.

Thu Hà lúc đầu vẫn còn ngang ngạnh trong đại sảnh, nhưng khi nhìn thấy ba người nhà họ Giản như ba con mãnh thú, bà lập tức cứng họng, không thốt lên nổi một lời nào.

Giống như có một thùng nước lạnh tạt thẳng vào mặt, Thu Hà bỗng chốc tỉnh táo hẳn ra.

Đây là lão thủ trưởng!!

Bà vừa nãy đã làm cái gì vậy?

Người ta từng ra chiến trường, từng g.i.ế.c người! Chẳng lẽ bà chán sống rồi sao?

Loading...