Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Gả Cho Người Chồng Quân Nhân - Chương 67

Cập nhật lúc: 2025-05-22 13:55:14
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lúc chờ điện thoại được kết nối, lòng bàn tay cô ướt đẫm mồ hôi vì hồi hộp. Cô vừa mong Giản Hoài mau bắt máy, lại vừa sợ anh ta thực sự bắt máy.

Trong lúc cô còn đang rối rắm, một giọng nam trầm thấp, rõ ràng từ đầu dây bên kia truyền đến:

“Chào đồng chí, đây là đơn vị tàu ngầm của căn cứ Vọng Thạch Đảo, xin hỏi đồng chí tìm ai?”

“Chào đồng chí, tôi tên Điền Mật, là vị hôn thê của Giản Hoài, tôi muốn tìm anh ấy.”

Vừa nghe thấy giọng nói trong trẻo, lạnh lùng của Điền Mật vang lên, như những hạt mưa rơi trên lá sen, khiến cho tinh thần của liên lạc viên lập tức chấn động.

TBC

Nghe Điền Mật tự giới thiệu xong, biết cô là vị hôn thê bí ẩn của Giản doanh trưởng, anh ta còn kích động đến mức suýt hét lên.

Trời ạ!! Đây chính là đối tượng của Giản Hoài!!

Trời ạ!! Giản Hoài thực sự có vị hôn thê!

Cô gái này giọng nói dễ nghe như vậy, chắc chắn ngoại hình cũng không tồi. Bảo sao Giản Hoài luôn giấu, không để ai nhìn thấy!

Phải biết rằng, Giản Hoài là người không thích tám chuyện. Bây giờ khó khăn lắm mới có một chuyện có thể tám về anh, nhân viên trực tổng đài này hận không thể ngay lập tức chạy đi thông báo cho mọi người, để tìm hiểu thêm chi tiết.

“Alo? Đồng chí, cô còn nghe được thấy tôi nói chuyện không?”

Đối phương ở bên kia im lặng quá lâu, Điền Mật cho rằng tín hiệu không tốt, vôi vàng lên tiếng.

“Nghe được, nghe được. Xin lỗi, vừa nãy tín hiệu có chút kém.” Liên lạc viên làm bộ nghiêm túc trả lời.

“Không có việc gì. Đồng chí, Giản Hoài ở đó không?” Điền Mật thấp thỏm chờ trả lời.

“Ở đây. không đúng, không ở đây.” Liên lạc viên vì quá kích động nên suýt chút nữa lỡ lời, nhưng ngay sau đó, hắn kịp phản ứng và sửa chữa.

“Giản doanh trưởng đang nhiệm vụ, hôm nay chưa chắc đã trở về. Nếu cô có việc có thể chờ thêm mấy nữa ngày gọi lại, hoặc là để tôi hỗ trợ chuyển lời giúp cô.”

Điền Mật nghe thấy Giản Hoài không ở đó, lập tức thở dài nhẹ nhõm. Không cần phải nói chuyện trực tiếp với Giản Hoài, cũng khá tốt. Như vậy Điền Mật và Giản Hoài đều không cần xấu hổ.

Nhìn hai đồng chí nhân viên dân chính đang lặng lẽ nghe lén bên cạnh, Điền Mật vội vàng nói:

“Đồng chí, phiền anh chuyển lời giúp tôi đến Giản Hoài, nói rằng tôi đang gặp rắc rối trong việc xin giấy giới thiệu để kết hôn, cần anh ấy gọi lại cho tôi càng sớm càng tốt.”

Sợ Giản Hoài sẽ thắc mắc, Điền Mật cũng giải thích sơ qua tình huống của mình. Cô kể rằng nhà máy t.h.u.ố.c lá đang gây khó dễ, còn nhân viên Cục Dân Chính thì nghi ngờ hôn ước của họ.

“Sự việc là như vậy. Chỉ cần Giản Hoài gọi điện lại, xác nhận rằng chúng tôi tự nguyện kết hôn, không ai bị ép buộc, thì tôi mới có thể tiếp tục làm thủ tục.”

"Được! Được! Chị dâu, chị cứ yên tâm! Tôi nhất định sẽ giúp chị xử lý chuyện này ngay!" Nhân viên trực tổng đài vỗ n.g.ự.c cam đoan.

“Được, cảm ơn anh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-67.html.]

“Không có gì!”

Sau khi lịch sự cúp máy, người trực tổng đài liền phấn khích chạy thẳng đến văn phòng chỉ huy. "RẦM" một tiếng, anh ta đẩy cửa xông vào, còn chưa kịp để đối phương trách mắng, đã lớn tiếng hô lên:

“BÁO CÁO!!”

Sư trưởng bị tiếng hét của anh ta làm cho giật mình, tưởng rằng có tình huống quân sự khẩn cấp. Ông lập tức tập trung tinh thần, ngồi ngay ngắn, nghiêm túc chờ báo cáo. Nhưng kết quả, câu tiếp theo của cậu ta lại là:

“Sư trưởng không ổn rồi! Vợ của Giản doanh trưởng bị người ta giữ lại rồi!”

“Hả????” Sư trưởng nghe mà trong đầu toàn dấu chấm hỏi.

Vợ cái gì? Bị ai giữ lại? Giản Hoài sao có thể để vợ mình bị người khác khống chế mà không có cách giải quyết?

“Nói rõ ràng!” Sư trưởng tức giận trừng mắt nhìn người trực tổng đài.

Lúc này, Giản Hoài vừa hoàn thành nhiệm vụ trở về, đi ngang qua văn phòng sư trưởng thì vô tình nghe thấy lời này. Bước chân của anh khựng lại ngay lập tức.

Liên lạc viên hớn hở cười, cố gắng giữ vẻ nghiêm túc trước khi sư trưởng nổi giận, sau đó thuật lại chuyện Điền Mật tìm Giản Hoài nhờ giúp đỡ.

“Sư trưởng, mau gọi điện cho Giản doanh trưởng đi. Nếu không thì vợ xinh đẹp của anh ấy sẽ bị người khác cướp mất đấy!” Anh ta vừa hóng chuyện vừa sốt sắng đề xuất.

“Nếu không thì sư trưởng cứ để tôi đi Thanh Thành đón chị dâu giúp Giản doanh trưởng. Hắc hắc, tôi đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ, mang chị ấy về nguyên vẹn!” Liên lạc viên hào hứng muốn thử, trong lòng hừng hực mong chờ được hóng chuyện.

“Không cần cậu đi.” Sư trưởng mệt mỏi phất tay. "Cậu đi xem Giản Hoài có về chưa, cậu ta…”

“Báo cáo.” Giản Hoài bình tĩnh cất giọng, trực tiếp thông báo rằng mình đã trở về.

Ngay sau đó, sư trưởng lập tức cho Giản Hoài nghỉ phép, yêu cầu anh lập tức đến Thanh Thành đón vợ. Liên lạc viên, vì muốn tiện lợi hóng hớt, mặt dày mày dạn xin đi theo để trợ giúp.

“Chị dâu chắc chắn sẽ mang theo nhiều đồ. Tôi đi theo giúp anh xách hành lý. Có tôi trông hành lý thì hai người sẽ thuận tiện hơn nhiều.”

Cứng miệng không chịu thừa nhận rằng mình chỉ muốn hóng chuyện, liên lạc viên còn làm mặt quỷ đầy ám muội.

Dù Giản Hoài có phớt lờ thế nào, anh ta cũng nhất quyết phải đi theo để xem rốt cuộc vợ của Giản Hoài trông như thế nào.

Sư trưởng nghĩ rằng có thêm cậu ta cũng tốt, ít nhất có người giúp Giản Hoài làm tài xế, nên ông liền đồng ý.

“Đến nơi rồi, nhớ giúp Giản Hoài nói vài lời hay. Nếu cậu ta làm mất vợ, tôi chỉ hỏi tội một mình cậu.”

“Rõ, thủ trưởng! Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!”

Liên lạc viên Ninh Thiên hào hứng đứng nghiêm chào quân lễ, chính thức trở thành vệ sĩ tạm thời của Giản Hoài.

Mãi đến khi ngồi lên ca nô rời đảo, Giản Hoài vẫn không hiểu tại sao mình lại lên tiếng khi nãy.

Nếu Điền Mật gặp rắc rối, không thể đến đảo kết hôn, chẳng phải vừa đúng ý anh sao? Vậy mà sao anh lại đồng ý đi đón cô ấy?

Loading...