Vợ chồng Giản Hưng Hiền tỏ thái độ thiện. Họ vì gia cảnh khá giả mà tỏ cao ngạo. Đối với Điền Mật, họ tôn trọng và bao dung.
Dù nhà họ Điền của hồi môn , họ đều thể chấp nhận. Chỉ cần Điền Mật thật lòng chung sống với Giản Hoài, họ sẽ luôn yêu thương cô.
Điền Mật hỏi đến mức chút ngại ngùng. Sính lễ mà nhà họ Giản đưa vượt xa khả năng chuẩn của nhà họ Điền. Cô trả lời , chỉ về phía ông nội Điền, chờ ông quyết định.
Ông Điền yêu thương Điền Mật, cô chịu thiệt thòi nên hỏi Thu Hà:
“Nhà bao nhiêu tiền. Để Tiểu Mật mang sính lễ của hồi môn, con ý kiến gì chứ?”
Thu Hà ý kiến, hơn nữa còn lớn.
“Tiểu Mật kinh nghiệm sống, đầu cầm tiền lớn như , khi sẽ tiêu xài lãng phí. Con thấy đồ đạc thì thể để con bé mang , nhưng tiền sính lễ thì để con gửi ngân hàng giúp nó.”
“Mọi cứ yên tâm, tiền chỉ giữ hộ Tiểu Mật thôi, tuyệt đối động đến. Nếu tin , chúng thể gửi kỳ hạn cố định, gửi ba năm. Đợi Tiểu Mật về nhà, tiếp tục gửi thêm.”
Thu Hà là để một đường lui cho Điền Mật. Con gái bà quá đơn thuần, rành chuyện tiền bạc, cao ngạo, tính toán chi li. Bà sợ nếu để Tiểu Mật cầm tiền , cô sẽ tiêu hết sinh hoạt phí.
Điều đó tuyệt đối . Nếu như , Điền Mật sẽ chịu thiệt thòi quá lớn.
Thu Hà giữ tiền để quỹ riêng cho Điền Mật. Xuất phát điểm của bà là cho con gái.
ông Điền thì yên tâm khi tiền trong tay bà, bởi vì gia đình Điền Đại Tráng bên cũng cần tiêu tiền.
“Tiểu Mật lấy chồng cao giá, nhà của hồi môn, như đủ khó coi . Giờ giữ hết sính lễ, Tiểu Mật chung sống với Giản Hoài?” Ông Điền kiên quyết phản đối.
“Nhà nghèo thì cũng giữ thể diện. Tiền sính lễ vẫn nên để Tiểu Mật tự cầm . Con bé từ nhỏ ngoan ngoãn, sẽ tiêu xài linh tinh. Với , bên đảo hẻo lánh, cũng chẳng chỗ nào để nó tiêu hoang cả.”
“Không .” Thu Hà cũng kiên quyết kém. “Lần đầu tiên Tiểu Mật xa như mà bên cạnh, ai con bé lừa ?
Nó là lấy chồng, Giản Hoài năng lực, chắc chắn để nó chịu đói. Tiền sính lễ nhất định để trong nhà.”
Thu Hà chuyện mà cứ liếc mắt Giản Hưng Hiền, ý tứ rõ ràng: “Con trai nhà ông lẽ nuôi nổi vợ ? gả con gái , tuyệt đối là cho !”
Giản Hưng Hiền còn kịp phản ứng, nhưng Điền Lão Thật giận tím mặt.
“Thu Hà, cô là hợp lý !”
Điền Lão Thật nổi giận, nhưng Thu Hà còn tức hơn.
"Con gì mà hợp lý?" Bà lớn tiếng phản bác: "Con nuôi Điền Mật 18 năm, từng để nó chịu thiệt thòi gì. Giờ con giúp nó giữ sính lễ một chút, cũng thành hợp lý ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-63.html.]
Cha, cha rõ đang gì ? Con là ruột của Điền Mật, thể hại nó chắc?"
“Cô chỉ mỗi Điền Mật là con.”
“Cha! Dù con thiên vị thì cũng là thiên vị Điền Mật. Con đối với nó như , cha con thế? Con thấy cha mới là càng già càng ngang ngược!”
“Ai ngang ngược?”
Hai càng cãi càng dữ, khiến Điền Mật thể chịu nổi nữa, liền dậy.
“Ông nội, , hai uống nước , bớt giận. Đây là chuyện vui, hai đều thương con, thật sự cần cãi . Mẹ, về sính lễ, con mấy lời .”
"Con cái gì mà ? Người lớn đang bàn chuyện, phần con xen ?" Chưa cần , Thu Hà cũng Điền Mật định gì.
Sính lễ là biểu tượng của sự coi trọng nhà trai dành cho nhà gái, tiền Điền Mật nhất định nhận. Thu Hà cho phép Điền Mật từ chối.
Điền Mật nhẹ nhàng vỗ lưng trấn an , hiệu bà cần kích động, lên tiếng: “Mẹ, thực …”
“Sính lễ cứ để thông gia cầm .”
Chưa để Điền Mật hết câu, Chung Tiểu Tuệ nhanh chóng lên tiếng: “Số tiền vốn là dành cho thông gia, dưỡng dục một cô con gái như , nhận sính lễ là chuyện đương nhiên.”
Nói , bà vui vẻ trao phong bao đỏ đựng 999 tiền sính lễ tay Thu Hà.
"Tiểu Mật lấy chồng, đương nhiên để Giản Hoài chăm sóc. Bà thông gia cứ yên tâm, hiện tại Giản Hoài mỗi tháng lương cộng trợ cấp là hơn 80 đồng.
Sau khi trừ tiền ăn trong nhà ăn tập thể, ít nhất vẫn tiết kiệm 50 đồng mỗi tháng."
“Số tiền , chờ hai đứa kết hôn, chắc chắn sẽ do Tiểu Mật giữ. Vậy nên bà thông gia cùng cha cứ yên tâm, Tiểu Mật lấy Giản Hoài nhất định chịu khổ.”
Nhận bao tiền sính lễ, Chung Tiểu Tuệ những lời dễ chịu, sắc mặt Thu Hà cuối cùng cũng dịu . Bà thở phào một , cầm tay Chung Tiểu Tuệ đầy cảm kích:
“Bà thông gia, vẫn là bà hiểu . tích cực như , là dư kiếm chuyện, mà là lo cho vợ chồng son cuộc sống .”
" , chúng đều , hiểu tâm tình của bà." Chung Tiểu Tuệ vỗ vỗ tay bà. “Nếu chúng đều mong điều cho bọn trẻ, thì hãy cùng thấu hiểu, cùng san sẻ trách nhiệm.”
“ đúng đúng. Hy vọng Điền Mật và Giản Hoài cũng giống chúng , gì cũng thương lượng với , chung sống hòa thuận.”
“Nhất định là thế. Điền Mật nhà bà, Giản Hoài nhà , cả hai đứa đều là sống, nhất định sẽ ngày càng hơn.”
Hai bà thống nhất ý kiến, Điền Mật đành ngoan ngoãn xuống, trở thành tân nương hai bà sắp xếp đấy.
TBC
Không khí bàn ăn cũng vì thế mà trở nên vui vẻ hơn.