Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Gả Cho Người Chồng Quân Nhân - Chương 59

Cập nhật lúc: 2025-05-22 13:54:57
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điền Mật không cảm thấy mình ấu trĩ. Cô cảm thấy Điền Tâm căn bản không hiểu được ý của cô.

Điều cô muốn nói chính là Đỗ Hùng khi theo đuổi ai đó sẽ dùng mọi thủ đoạn để bẻ gãy đôi cánh của đối phương, giam cầm người đó vĩnh viễn bên cạnh mình.

Để đạt được mục đích, hắn thậm chí có thể không quan tâm đến sống c.h.ế.t của đối phương. Điều này sao có thể gọi là tình yêu? Đây là ích kỷ, là sự ích kỷ tuyệt đối.

Điền Mật không hiểu vì sao Điền Tâm lại đồng cảm với Đỗ Hùng?

TBC

Tất nhiên, chuyện Điền Tâm theo đuổi Thẩm Đào cũng không phải là tình yêu. Khác biệt là Thẩm Đào cam tâm tình nguyện hơn. Nghĩ đến đây, Điền Mật im lặng.

Đạo bất đồng, khó lòng hợp tác. Nếu Điền Tâm đã suy nghĩ như vậy, thì những lời Điền Mật muốn dặn dò thật sự đã quá thừa thãi.

Điền Mật không muốn nói nữa, nhưng Điền Tâm lại có hứng thú nói chuyện. Cô tò mò hỏi Điền Mật: “Em không mong có một nam nhân yêu em đến mức quên mình sao?”

"Không mong." Điền Mật không chút do dự trả lời. "Em thích người thông minh, lý trí, vĩnh viễn không hành động theo cảm tính.

Cái gọi là yêu đến mức quên mình nghe thì có vẻ tốt đẹp, nhưng nếu đó là người yêu của em, em hy vọng khi em gặp nguy hiểm, điều đầu tiên anh ấy nghĩ đến là làm sao để cứu em."

Điền Mật nghiêm túc nhấn mạnh: “Nếu em bệnh tình nguy kịch, người yêu của em không đi tìm bác sĩ mà chỉ ngồi bên giường bệnh khóc lóc, nói rằng anh ấy không thể sống thiếu em, thì em chắc chắn sẽ tức giận.”

"...Điền Mật, ngươi thật sự không có chút lãng mạn nào!" Điền Tâm nghẹn họng nhìn Điền Mật.

Điền Mật không cảm thấy câu trả lời của mình có vấn đề. Cô không phục hỏi lại Điền Tâm: “Chẳng lẽ chị thích loại người lúc chị còn sống thì không cố gắng cứu chị, nhưng sau khi chị c.h.ế.t lại tích cực khóc lóc bên mộ sao?”

“Loại người này ngoài việc tự cảm động chính mình và lừa gạt người khác thì còn có tác dụng gì? Có một người chồng suốt ngày muốn c.h.ế.t muốn sống như vậy, em thà sống một mình tự do tự tại còn hơn.”

"…Chị mặc kệ em." Điền Tâm trợn trắng mắt. “Đồ mọt sách, cứ đọc sách đi. Em cứ sống cả đời với đống sách của em đi. Với tính cách này của em, tốt nhất cả đời đừng yêu đương. Thật đấy, một mình em sống vẫn tốt hơn.”

"Hừ." Điền Mật cảm thấy bản thân như vậy rất tốt. Ngược lại, cô cảm thấy Điền Tâm nhìn thì có vẻ tỉnh táo, nhưng thực ra lại có chút không hiểu rõ bản chất vấn đề. “Đồng chí Điền Tâm, em không cần chị lo lắng cho em. Nhưng chị thì nên học cách nhìn thấu bản chất qua hiện tượng, đừng để tình yêu làm mờ mắt.”

“Chị không có, chị chính là Điền Tâm.”

Đối với lời khuyên của Điền Mật, Điền Tâm khịt mũi khinh thường, hoàn toàn không để tâm.

Từ nhỏ đã có rất nhiều nam nhân vây quanh, Điền Tâm không dám nói bản thân có thể điều khiển tất cả đàn ông trên đời, nhưng để đối phó với những người như Thẩm Đào hay Đỗ Hùng, cô hoàn toàn dư sức.

Điền Mật đã nói hết những gì cần nói, liền không tiếp tục chủ đề này nữa. Cô chỉ muốn nhắc nhở Điền Tâm, chứ không có ý định dạy chị ấy cách sống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-59.html.]

Điền Tâm không nghe, thì Điền Mật cũng chẳng ép buộc. Ngoan ngoãn quay về đọc sách, Điền Mật tập trung chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới.

Kỳ thi tuyển dụng ở xưởng gia vị diễn ra trước. Không ngoài dự đoán, Điền Mật đạt điểm cao và vượt qua vòng thi viết. Khi cô xem bảng điểm và chuẩn bị về nhà, vị giáo viên phụ trách công bố kết quả mỉm cười với cô.

Nụ cười ấy rất nhẹ nhàng và thân thiện.

Trước đây, khi thi viết đạt yêu cầu nhưng cuối cùng vẫn bị loại một cách khó hiểu, Điền Mật chỉ nghĩ đơn giản là người ta đánh giá cao tài năng của cô và đang khích lệ cô. Nhưng bây giờ, cô cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy.

Sau khi mọi người rời đi, Điền Mật lặng lẽ đứng đợi ở một góc khuất, chờ vị giáo viên kia bận xong công việc. Khi đã vắng người, cô tự nhiên tiến lên chào hỏi với một nụ cười.

“Chào đồng chí.”

“Chào cô, Điền Mật.”

Quả nhiên, người này biết cô.

Cẩn thận đánh giá người phụ nữ trung niên trước mặt, Điền Mật xác định cô không quen biết đối phương. Người này có một nốt ruồi khá rõ ràng trên môi trên, nếu Điền Mật từng gặp qua, chắc chắn cô sẽ không quên.

Người phụ nữ trung niên biết Điền Mật không nhận ra mình, rất hòa nhã, mỉm cười tự giới thiệu:

"Tôi tên là Đỗ Thanh, là chị họ của Đỗ Hùng. Hôm qua nó đến tìm tôi, nói rằng bạn tốt của nó đến tham gia kỳ thi, nhờ tôi chiếu cố một chút.

Không ngờ, tiểu tử này lại là hạt giống lo lắng. Điền Mật, cô thực sự không tệ. Cô còn xinh đẹp, xuất sắc hơn cả lời Đỗ Hùng nói. Tôi rất vui khi được quen biết cô."

"Cảm ơn, tôi cũng rất vui khi được biết chị." Điền Mật mỉm cười khách sáo, nhưng trong lòng lại đề cao cảnh giác.

Bàn tay của Đỗ Hùng quả thật rất dài. Ở xưởng gia vị, hắn cũng có thể sắp xếp người đón tiếp trước. Nếu là xưởng thuốc lá, hắn càng dễ dàng gây khó dễ cho Điền Mật.

Mang tâm trạng lo lắng trở về nhà, Điền Mật càng coi trọng công việc tại xưởng dệt. Ở xưởng gia vị, cô vốn dĩ có nhiều nắm chắc.

Nhưng lời nói của Đỗ Thanh, dù trong dù ngoài, đều mang một thái độ xem Điền Mật như em dâu, khiến cô cực kỳ khó chịu, tức giận đến mức dựng cả lông lên.

Điền Mật trực tiếp nói với Đỗ Thanh rằng cô và Đỗ Hùng có thù oán. Nghe xong Điền Mật kể lại sự việc, Đỗ Thanh, người từ nãy giờ vẫn luôn cười nói vui vẻ và tỏ ra rất thân thiện với Điền Mật, lập tức mặt xanh mét, không còn để ý đến cô nữa.

Điền Mật không quan tâm Đỗ Thanh có thích mình hay không. Chỉ là, nếu Đỗ Thanh có quyền lên tiếng lớn, thì e rằng công việc này của Điền Mật cũng không còn.

Xúc động quả thật là ma quỷ. Vì nhất thời xúc động, mà để mất một công việc, Điền Mật cảm thấy vô cùng xót xa. Khi cô còn đang hối hận, ông nội Điền đã trở về.

Loading...