Thế nhưng, chỉ một câu lệnh từ ông nội, thu dọn hành lý trở về quê, thể chấp nhận ? Chuyện quá hoang đường!
Không dám chống cơn giận của ông nội, Giản Anh cùng những khác ngầm hiểu , cố tình kéo dài việc thu dọn hành lý, hy vọng chờ đến khi ông nguôi giận thì chuyện sẽ thỏa.
Họ tin rằng Giản Hưng Hiền thương yêu họ, sẽ thực sự bỏ mặc họ. Cùng lắm thì mấy ngày chỉ cần sống khiêm tốn hơn một chút là .
Dù gì thì Giản Hoài cũng sẽ sớm về đảo Vọng Thạch. Đợi khi vợ chồng họ rời , bọn họ thể đến nũng nịu với ông nội, chắc chắn sẽ chuyện gì xảy .
Đáng tiếc, họ sai .
Lần , Giản Hưng Hiền thực sự quyết tâm.
Ông chỉ cho bọn họ thời gian đến buổi sáng để thu dọn.
Đến chiều, ngay khi Giản Lỗi tỉnh dậy, Giản Hưng Hiền lập tức mua vé tàu, đem cả nhà sáu bọn họ đóng gói tống lên xe lửa.
Hành lý kịp thu dọn cũng mặc kệ, mang theo. Chỉ cần chăn đệm để ngủ và vài bộ quần áo đổi là đủ sống.
“Trước đây, từng trèo qua núi tuyết, băng qua đồng cỏ, đến một đôi giày giống dạng cũng . Các ngươi cũng chẳng đến mức tệ như . Những ngày tháng gian khổ như thế còn chịu đựng , các ngươi đừng kêu khổ.”
"Dù các ngươi kêu than cũng . Từ nay về , chỉ liên hệ với đại đội trưởng. Nếu các ngươi thư cho , cũng xem.
Chỉ khi nào các ngươi thực sự trưởng thành, sống cho dáng một con , mới thể một nữa tiếp nhận các ngươi. Đừng xị mặt . Trước đây là sai, nên quá nuông chiều các ngươi. Từ nay về , tự mà lo liệu ."
“Gia gia!!”
“Ba ba!!!”
Như thể đang trải qua một cuộc chia ly sinh tử, ngay cả khi ép lên xe lửa, Giản Lỗi và cả gia đình vẫn thể chấp nhận sự thật.
Mặc cho Giản Hưng Hiền bao nhiêu lời tâm huyết, bọn họ chỉ lóc cầu xin ở .
Trong lòng Giản Lỗi tràn đầy bất an, lúc cũng dám gào mắng nữa.
Giống như Trình Phương Phương, quỳ xuống cầu xin Giản Hưng Hiền thu hồi lệnh trục xuất.
Hắn cần "dụng tâm lương khổ", chỉ cần nuông chiều!
Hắn cũng cần trở thành nhân tài gì cả, chỉ cần ba ba!
Ô ô ô……
Cả nhà Giản Lỗi đến mức ngốc nghếch.
Nỗi đau giống như róc thịt lóc xương, bọn họ thể nào chấp nhận nổi.
Đáng tiếc, dù lóc thế nào cũng vô dụng.
Một khi Giản Hưng Hiền quyết, thì đường lui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-289.html.]
Lúc nghiêm túc, ông là cực kỳ cứng rắn, một lời thì thể đổi.
Điều , Giản Hoài vô cùng hiểu rõ.
Trước đây, khi Giản Hoài kết hôn, chính là Giản Hưng Hiền ép buộc đến cùng đường mà chấp nhận.
Giờ đây, hôn nhân của viên mãn, ngày càng hạnh phúc, thấy Giản Hưng Hiền xử lý Giản Lỗi như , cảm thấy vô cùng thú vị.
Thật sự thú vị.
Anh ngờ ba thể đối xử với Giản Lỗi như .
Quá thú vị!
Tuy rằng điểm xuất phát của Giản Hưng Hiền khi chuyện khác xa so với cách ông đối đãi với Giản Hoài, nhưng Giản Hoài vẫn cảm thấy vui vẻ.
Giản Lỗi thật là khó coi.
Xem , thể thường xuyên về nhà thăm thú một chút.
Tâm trạng sảng khoái, ánh mắt Giản Hoài Điền Mật càng thêm ôn nhu.
Điền Mật vẫn còn đang âm thầm bất mãn Giản Hoài. Lão gia tử thật sự bất công đến cực hạn. Đến lúc , ông vẫn quên dạy dỗ Giản Lỗi, hy vọng Giản Lỗi và mấy đứa trẻ khác thể trưởng thành.
là dốc hết tâm huyết, một tình thương của cha bao la như núi như biển. đối với Giản Hoài, e rằng ông chẳng hề bỏ dù chỉ 1% tâm tư!
Hừ hừ hừ, Điền Mật âm thầm tức giận.
Cứ chờ xem! Có nàng ở đây, lão nhân đừng hòng tìm cách giúp đỡ Giản Lỗi một nhà nữa! Hừ, cô nhất định sẽ giúp ông giáo dục con cái thật !
Hừ hừ! Cứ chờ xem, cô và Giản Hoài sẽ dùng hành động thực tế để chứng minh rằng, Giản Hoài chính là đứa trẻ xuất sắc nhất!
Dù cha coi trọng thì chứ? Giản Hoài vẫn thể vươn lên, dựa chính mà tạo dựng một tương lai tươi sáng!
Sau khi xử lý xong chuyện của Giản Lỗi, đều còn tâm trạng ăn cơm. Giản Thu càng xem vợ chồng Điền Mật như kẻ đến đòi nợ, sợ hãi đến mức trốn lưng Giản Hưng Hiền.
TBC
Trương Cường và những khác cũng một cách gượng gạo. Chuyện rùm beng như , đến cả xem náo nhiệt cũng dọa sợ.
Điền Mật và Giản Hoài quan tâm đến những suy nghĩ vụn vặt của bọn họ, hai quyết định rời . Giản Lỗi và vợ ngủ trong căn nhà , bọn họ ở nữa. Lấy lý do về quê dự hôn lễ, họ lập tức mua vé trở về ngay trong đêm.
Chuyến quá vội vàng, vất vả lắm mới về thăm nhà một , thế mà ăn uống đàng hoàng, cũng chẳng nghỉ ngơi tử tế, khiến Giản Hưng Hiền và Chung Tiểu Tuệ đều cảm thấy áy náy.
Trên mặt Giản Hưng Hiền, đặc biệt lộ rõ vẻ khó xử.
“Tiểu Mật, thời gian thì về đây chơi. Cái con cầm lấy, coi như ba mời con dạo phố.”
Vì chột mà liền đưa tiền, cách Giản Hưng Hiền thể hiện tình thương với Giản Hoài chính là đơn giản và thô bạo như .
"Ừm, cảm ơn ba ba, ba và nhớ giữ gìn sức khỏe nhé." Không chút khách khí nhận lấy phong bao lì xì dày cộp, Điền Mật ngọt ngào : “Mẹ, con đây. Con mang về ít viên nhân sâm , ba nhớ uống đều đặn nhé. Sau nếu việc gì cần, cứ gọi điện cho con.”