Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Gả Cho Người Chồng Quân Nhân - Chương 287

Cập nhật lúc: 2025-05-28 15:14:00
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bất kể Giản Lỗi có thay lòng đổi dạ hay không, Trình Phương Phương cũng chỉ có thể dựa vào hắn mà sống. Cô ta không thể để hắn gặp chuyện.

Sau khi ổn định tâm trạng, Trình Phương Phương cùng bọn nhỏ xuống lầu. Cô ta muốn giải thích rõ ràng.

“Giản Lỗi là người bộc trực, thẳng tính. Anh ấy chẳng qua là không có cảm giác an toàn nên mới luôn nhằm vào em út để ba chú ý đến anh ấy.

Ba, người tin con đi, anh ấy thật sự không phải cố ý, anh ấy chỉ là thích tranh giành sự quan tâm mà thôi.”

“Anh ấy biết bản thân không có bản lĩnh, chỉ có thể dựa vào người để tồn tại. Anh ấy sợ ba thiên vị em út mà quên mất anh ấy, nên mới làm vậy.”

“Em dâu, thực xin lỗi. Anh em thật sự không có ý đó. Anh ấy chỉ vì trong lòng uất ức nên mới nói ra những lời hồ đồ. Em tin chị đi, anh ấy thật sự không có tâm địa xấu xa.

Chị và anh ấy đã kết hôn gần 20 năm rồi. Bao nhiêu năm nay, anh ấy luôn đối xử với chị rất tốt. Anh ấy sẽ không phản bội chị đâu.”

Trình Phương Phương cúi đầu khom lưng, so với Giản Lỗi thì cô ta thông minh hơn nhiều.

Dù giờ phút này trong lòng cô ta cực kỳ khó chịu, nhưng khi đối diện với Điền Mật và Giản Hoài, cô ta vẫn có thể buông bỏ thể diện để xin lỗi.

Như lời cô ta nói, cả nhà họ đều phải dựa vào Giản Hưng Hiền để sống. Nếu chọc giận ông ấy, cả gia đình sẽ gặp xui xẻo.

Vì vậy, Trình Phương Phương có thể không so đo chuyện Giản Lỗi lỡ lời.

Ngay cả khi Giản Lỗi thật sự có ý đồ không đứng đắn với Điền Mật, Trình Phương Phương cũng sẽ không làm lớn chuyện. Cô ta không thể làm ầm lên được.

Những lời Giản Lỗi nói đã khiến Giản Hoài nổi giận. Nếu cô ta còn thêm dầu vào lửa, gia đình họ còn có thể yên ổn sao?

Vì tương lai của các con, Trình Phương Phương chọn cách nhẫn nhịn.

Cô ta hèn mọn nhưng chân thành, khóc lóc còn thuyết phục hơn Giản Lỗi.

Đáng tiếc, Giản Hoài và Điền Mật không hề động lòng trước những giọt nước mắt đó.

Có những chuyện, khóc lóc cũng vô dụng.

Đã làm sai thì phải trả giá.

Nước mắt và hối hận chẳng có chút tác dụng nào.

Thấy họ không tỏ thái độ gì, Trình Phương Phương hoảng hốt.

Cô ta lén đá Giản Tuấn và Giản Toa Toa một cái, ra hiệu cho bọn nhỏ cầu xin Giản Hưng Hiền.

Giản Hưng Hiền thương yêu nhất là ba đứa trẻ sinh ba, nếu chúng mở miệng cầu xin cho Giản Lỗi, nhất định sẽ có tác dụng.

Giản Toa Toa là đứa giỏi làm nũng nhất. Cô bé lén liếc nhìn Giản Hoài, rồi rón rén quay sang Giản Hưng Hiền cầu xin giúp đỡ.

"Gia gia..." Giản Toa Toa mắt ngấn nước.

Cô bé thực sự rất sợ hãi.

Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên Giản Toa Toa cảm thấy bầu không khí trong nhà lại ngột ngạt đến mức khiến cô bé nghẹt thở như vậy.

Cô bé không dám nói thêm bất cứ lời nào.

Cô bé rất sợ Giản Hoài sẽ đánh mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-287.html.]

Bộ dạng yếu đuối đáng thương của Giản Toa Toa rất dễ làm người ta mềm lòng.

Ngày thường, Giản Hưng Hiền chắc chắn sẽ dỗ dành cô bé.

Không chỉ vì cô bé là em gái út trong ba đứa sinh ba, mà còn vì cô bé có ba phần giống với bà nội đã khuất.

Giản Hưng Hiền thương yêu Giản Toa Toa hơn bất kỳ ai khác, không nỡ để cô bé khóc.

Nhưng hôm nay là một ngoại lệ.

Hôm nay, Giản Lỗi đã chạm đến giới hạn của Giản Hưng Hiền.

TBC

Ông có thể nuôi một đứa con vô dụng, cũng không ngại giúp con trai nuôi gia đình nó.

Nhưng con trai ông không được phép vong ân phụ nghĩa, không biết điều.

Giản Hưng Hiền dời ánh mắt đi, không nhìn Giản Toa Toa.

Ông ra lệnh cho Trình Phương Phương:

“Thu dọn đồ đạc đi. Đợi lão đại tỉnh lại, các ngươi lập tức về quê. Từ nay về sau, có ăn no hay không là chuyện của các ngươi, ta sẽ không quan tâm nữa.”

“Ba!! Không được đâu a!!!”

Bịch một tiếng, Trình Phương Phương quỳ rạp xuống trước mặt Giản Hưng Hiền.

Cô ta quỳ gối bò đến bên chân ông, khóc lóc cầu xin:

“Ba, chúng con thật sự biết sai rồi. Xin ba tha cho Giản Lỗi một lần, cho Toa Toa và Tuấn Tuấn một con đường sống!”

Em dâu, chị xin lỗi em, chị dập đầu nhận sai, em đại nhân không chấp tiểu nhân, đừng nóng giận. Ô ô… Em là người tốt, giúp chị khuyên nhủ ba đi, ô ô…”

Lúc tuyệt vọng, chuyện gì cũng có thể thử, Trình Phương Phương đi một nước cờ kém.

Ban đầu, Giản Hoài vốn không định so đo với cô ta, nhưng khi nghe cô ta nói vậy, anh lập tức không vui. Đặt đũa xuống, Giản Hoài định tìm cô ta tính sổ. Điền Mật cản lại, không để anh ra tay.

Nữ nhân này, cô có thể đối phó, không cần Giản Hoài phải ra mặt.

Tránh động tác ôm chân của Trình Phương Phương, Điền Mật mỉm cười. Cô vốn đã đẹp, lúc không cười cũng đã xinh đẹp khó tả, mà khi cười lên, tựa như xuân về hoa nở, khiến mọi người xung quanh đều cảm thấy nhẹ nhõm.

Thấy có hy vọng, Trình Phương Phương càng ra sức thể hiện.

Bịch! Bịch! Bịch!

Trình Phương Phương dập đầu liên tục trước mặt Điền Mật.

“Em dâu, em xinh đẹp, lại có lòng tốt, chắc chắn không nỡ nhìn Toa Toa chịu khổ đúng không? Nó mới mười lăm tuổi, nếu về quê thật sự sẽ bị hủy hoại. Ô ô, em dâu, chị biết em hiểu chuyện, thông cảm cho người khác. Chúng ta cả nhà nhất định sẽ biết ơn em cả đời. Ô ô…”

Điền Mật tránh né Trình Phương Phương, quay sang Giản Hưng Hiền với vẻ mặt nghi hoặc:

“Ba, con cháu trong nhà mình không cần xuống nông thôn sao? Lại có thể trắng trợn đi cửa sau như vậy, có phải ba đang lợi dụng quyền lực để trục lợi riêng không?”

Tê!!

Lạch cạch! Chiếc đũa rơi đầy đất.

Những người đang hóng chuyện như Trương Cường đều bị Điền Mật dọa giật mình.

Loading...