Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Gả Cho Người Chồng Quân Nhân - Chương 286

Cập nhật lúc: 2025-05-28 15:13:58
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối với Giản Hưng Hiền, Điền Mật không có phản ứng quá lớn.

Giản Hoài đã đánh Giản Lỗi thành ra như vậy, Giản Hưng Hiền cũng đã thể hiện thái độ nên có, cô không cần phải truy cứu thêm. Học theo Giản Hoài, Điền Mật gắp một miếng sườn cho Giản Hưng Hiền, cười cười nói:

“Ba, ăn cơm đi. Nhân lúc còn nóng ăn, lát nữa nguội rồi sẽ không ngon.”

Sự quan tâm này của Điền Mật khiến Giản Hưng Hiền càng thêm áy náy.

Ông là người nhớ ân nghĩa, cũng nặng tình xưa. Nhìn ông có thể nhớ thương người vợ quá cố suốt hơn hai mươi năm, có thể thấy ân cứu mạng của Điền Lão

Thật trong lòng ông quan trọng đến mức nào. Giản Lỗi dám lấy cháu gái ân nhân ra đùa giỡn, đó là sự bất kính lớn nhất đối với Điền Lão Thật và Điền Mật.

Hoàn toàn thất vọng, Giản Hưng Hiền không còn ý định dung túng kẻ tiểu nhân trong nhà nữa.

TBC

“Tuấn Tuấn, lên đỡ mẹ con xuống đây.”

Lần đầu tiên, Giản Hưng Hiền không cho đứa cháu đích tôn của mình sắc mặt tốt.

Bốn đứa nhỏ Giản Anh, Giản Tuấn, Giản Tiêu và Giản Toa Toa đều sợ đến mức đờ người. Bình thường thông minh nhanh nhạy nhất là Giản Tuấn, vậy mà lúc này chân run bần bật, không tài nào đứng lên nổi. Cuối cùng, vẫn là Giản Toa Toa có gan lớn hơn, nó rón rén kéo anh trai đi lên lầu.

Lúc đi ngang qua Giản Hoài, cô bé nín thở, ép sát vào tường, cúi gằm mặt nhìn chằm chằm vào mũi chân. Tim Giản Toa Toa như muốn nhảy lên tận cổ họng.

Con bé muốn gọi một tiếng “Tiểu thúc thúc” nhưng không dám.

Sợ hãi Giản Hoài đến cực điểm, ngay cả đầu ngón tay cô bé cũng siết chặt vạt áo.

Giản Hoài không làm khó cô bé. Rất có chừng mực, Giản Hoài chỉ xử lý Giản Lỗi miệng tiện, không liên lụy đến người vô tội.

Thấy mình bị phớt lờ, Giản Toa Toa lại có chút vui mừng. Trong lòng thầm cảm ơn tiểu thúc thúc đã tha mạng, cô bé liền chạy nhanh lên lầu. Ôm lấy Trình Phương Phương, Giản Toa Toa nhỏ giọng an ủi:

“Mẹ, không sao đâu, không sao đâu.”

Nhưng Trình Phương Phương vẫn không kiểm soát được mà thét chói tai.

Cô ta bị kích động quá lớn. Chứng kiến cảnh Giản Lỗi cùng cánh cửa sổ bị ném văng ra ngoài, Trình Phương Phương sợ đến mất hết kiểm soát. Thật quá kinh khủng! Năm đó thổ phỉ tràn vào thôn cũng không đáng sợ như Giản Hoài lúc này.

Mãi đến khi Giản Tuấn bưng bát canh xương lên, nhét hai miếng sườn thịt vào miệng Trình Phương Phương, cô ta mới chịu im lặng, không hét nữa.

Bản năng khiến cô ta nhai ngấu nghiến.

Từ nhỏ, Trình Phương Phương đã quen với thói quen này thứ gì ngon phải ăn vào bụng mới an toàn. Mấy năm nay sống trong nhung lụa, cô ta đã học được cách ăn uống tao nhã.

Nhưng hôm nay bị Giản Hoài dọa cho hồn bay phách lạc, Trình Phương Phương bất giác quay lại bản chất thật của mình.

Hai miếng sườn chua ngọt béo ngậy, nóng hổi, thấm đẫm vị ngọt thanh vừa trôi xuống bụng, Trình Phương Phương mới dần lấy lại lý trí. Không hét nữa, cô ta lập tức lao về phòng.

Cô ta muốn thay quần áo!

Trước mặt đám trẻ con mà bị hù đến mức tè ra quần, mùi khai nồng nặc thế này, Trình Phương Phương phát điên mất!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ga-cho-nguoi-chong-quan-nhan/chuong-286.html.]

Nhưng vừa đóng cửa phòng lại, nhìn căn phòng quá sạch sẽ này, cô ta mới sực nhớ—đây là phòng của Giản Hoài!

Tốc độ nhanh như chớp, Trình Phương Phương mở cửa lao ra ngoài.

Như thể vừa bị phòng cắn một cái, cả người cô ta run rẩy, hơi thở gấp gáp, suýt nữa thì ngất xỉu.

Lảo đảo sắp ngã, cô ta run run chỉ vào chiếc khăn trải giường.

Thay quần áo có thể từ từ, việc cấp bách bây giờ là phải đổi ngay khăn trải giường!

Đây là giường của Giản Hoài! Nếu để anh phát hiện Giản Lỗi làm bẩn chăn đệm của anh, chắc chắn sẽ xảy ra đại họa!!

Giản Toa Toa sáng nay từng thấy Chung Tiểu Tuệ bận rộn dọn dẹp thế nào. Giờ nhìn căn phòng sạch sẽ này lại bày bừa ra, cô bé cũng hoảng hốt đến tê dại cả đầu óc.

Như có lò xo dưới chân, cô bé nhảy vào phòng bắt đầu thu dọn.

Khăn trải giường, vỏ chăn, vỏ gối… cô bé học theo cách Chung Tiểu Tuệ làm việc.

Nhưng một tiểu thư chưa từng động tay vào việc nhà như cô bé, đương nhiên không biết trải giường thế nào cho gọn gàng.

Càng vội càng rối, càng rối càng loạn.

Giản Toa Toa sốt ruột đến mức nước mắt chực trào.

Không thể khóc! Không dám khóc!

Vừa thút thít một tiếng, cô bé không cẩn thận bị mép giường cứa vào tay, rách da.

Giản Tuấn thấy vậy, vội vàng chạy đến giúp.

Nhưng một đại thiếu gia chưa từng chạm tay vào nước xuân, tất nhiên cũng chẳng làm khá hơn.

Cuối cùng, hai anh em bận rộn đến mồ hôi túa ra đầy đầu, mà khăn trải giường vẫn chưa đâu vào đâu.

Nhăn nhúm, nhàu nhĩ—chiếc giường trông còn lộn xộn hơn lúc đầu.

Nhưng cũng may, nó sạch sẽ.

Lập tức mở cửa sổ thông gió, Giản Tuấn sợ trong phòng có mùi khó chịu.

Sau khi vội vàng làm xong tất cả những việc này, hai anh em đỡ Trình Phương Phương sang phòng của Giản Toa Toa.

Giản Toa Toa vóc dáng nhỏ bé, lại gầy gò, quần áo của cô bé không thể mặc vừa cho Trình Phương Phương. Giản Tuấn liền chạy qua phòng mình tìm quần áo.

Giản Anh là người mập, vóc dáng cũng cao hơn. Quần áo của cậu ta, Trình Phương Phương có thể miễn cưỡng mặc được.

Dù cho quân quần màu xanh lục phối với áo bông hoa không hợp nhau, nhưng vẫn có thể tạm dùng. Quần áo có hơi rộng cũng không sao, chỉ cần sạch sẽ là được.

Sau khi thay đồ xong, tâm trạng của Trình Phương Phương ổn định hơn nhiều.

Lấy lại bình tĩnh, cô ta bắt đầu lo lắng cho Giản Lỗi.

Loading...